Truyền Kiếm

Chương 244: Chương 240: Quỷ dị





“Ta quyết định thăm dò.” Mạc Vấn nhàn nhạt nói ra đáp án của mình.

Bọn người Thạch Mạnh rõ ràng vui vẻ hẳn, thực lực của Mạc Vấn bọn hắn rõ như ban ngày, cùng với một kích mạnh nhất cuối cùng của Tử Ngọc, có lẽ đã có thể so sánh với lực công kích của Kiếm Nguyên sơ cảnh! Mạc Thu trong con mắt của bọn họ, hoàn toàn là một cường giả chuẩn Kiếm Nguyên! Có người mạnh như vậy gia nhập, bọn hắn thăm dò mê cung sẽ nắm chắc thêm gấp hai thậm chí gấp ba.

Mặt khác, bốn vị đại diện lựa chọn rời đi thì có hơi thất vọng một chút, thế nhưng đối với lựa chọn của Mạc Vấn thì bọn hắn chỉ có thể bị động tiếp nhận, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu điều gì hay sao?

“Tất cả mọi người đã có quyết định, vậy chúng ta liền phó mặc cho số trời.” Thạch Mạnh phất tay thu lại ảo trận.

Tiếp theo, đại biểu các thế lực liền nói rõ chân tướng việc dò dường cho phần đông thí luyện giả, hơn một ngàn thí luyện giả lập tức xôn xao.

Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn đang bàn luận xem đi tiếp hay rời khỏi!

Tứ đại Kiếm Tông có thể khống chế tuyệt đối thí luyện giả dưới trướng mình. Nhưng còn lại năm thế lực kia lại có kết cấu phức tạp, người dẫn đầu cũng không hẳn là người đại diện, cho nên không đưa ra được quyết định cho tất cả mọi người. Có người tình nguyện rời đi, cũng có người đồng ý ở lại, trong chốc lát mọi người đều nhao nhao bàn luận, toàn bộ địa huyệt còn ầm ĩ hơn so với một cái chợ.

Cuối cùng, số người lựa chọn rời đi cũng chiếm một bộ phận tương đối. Có khoảng hơn ba trăm người, do bốn vị đại diện kia là đội trưởng dẫn đầu đội ngũ đi theo đường cũ quay lại. Những người ở lại tự nhiên sắp xếp rồi chọn tập hợp lại thành đoàn thể tiểu Kiếm môn, nhân số thoáng cái đã lên tới bốn trăm, bọn họ trở thành một phương lực lượng lớn nhất.

“Tiếp theo chúng ta làm như nào?”

Thủ lĩnh những phương thế lực ở lại cùng ngồi xuống bên cạnh sơ đồ phác thảo mê cung, bọn họ đang nghiên cứu thảo luận hành động kế tiếp.

“Ta cho rằng tiếp tục lựa chọn một huyệt động rồi tiến lên, đầu tiên chúng ta cần dò xét ra điểm mấu chốt của tòa mê cung này, sau đó lại tiếp tục thảo luận bước hành động tiếp theo.” Mộc Thanh Sơn nói.


“Ta đề nghị tách ra hành động, như vậy có thể tăng tốc độ lên.” Chu Khánh Thư đột nhiên chen vào nói.

Thạch Mạnh nhìn hắn một cái: “Không được, trong tòa mê cung này tồn tại nguy hiểm không biết trước, tốt nhất vẫn là không nên hành động một mình.”

“Hừ.” Chu Khánh Thư khẽ hừ một tiếng, hắn không nói gì thêm.

“Còn ai có ý kiến gì không? Nếu không có ý kiến thì chúng ta bắt đầu hành động.” Thạch Mạnh đứng lên: “Lần này do ta cùng Mạc huynh, Thân Đồ huynh đi phía trước, Mộc huynh, Chu lão đệ, Trần huynh ba người các ngươi đi phía sau, không có vấn đề gì chứ?”

Đội ngũ lần nữa đứng lên di chuyển, nhưng từ hơn 1400 người giảm xuống còn hơn một ngàn người. Lúc này vẫn là chọn một cửa động ngoài cùng bên trái, vị trí lúc trước khi đi ngang qua ba huyệt động đã được chép lại vào ngọc giản trống, lúc nào cũng có thể tiến hành bổ sung.

Trên đường như cũ không có chút nào đáng sợ, bình tĩnh đến mức dọa người, sau nửa canh giờ, lại một tòa địa huyệt nữa xuất hiện trước mắt mọi người. Giống như đúc với cái lúc trước, bảy cái, không, là tiêu chuẩn tám cái cửa động, giống như tám cái miệng dữ tợn khổng lồ vậy.

“Nhớ kỹ, tiếp tục đi tiếp!”

Sau nửa canh giờ, lại một địa huyệt xuất hiện!

“Đã nhớ, đi!”

Tiếp nửa canh giờ nữa, một cái địa huyệt như thế hiện ra.


“Nhớ! Đi!”

Sau nửa canh giờ…

“Đây là tất cả, chúng ta hợp lực phá giải tòa mê trận này!”

Vài thủ lĩnh sau khi thương lượng đã đưa ra quyết định. Tiến vào Ảo Cảnh thí luyện, nổi tiếng nhất chính là Linh Kiếm sư am hiểu cấm trận, bọn hắn hơn một ngàn người, trong đó cũng có hơn mười vị Cấm Trận sư, tuy đẳng cấp không cao, nhưng có ít còn hơn không có.

Hơn mười thí luyện giả am hiểu cấm trận tụ lại cùng một chỗ, vắt hết óc suy nghĩ phương pháp phá trận.

“Mấy cái địa huyệt này chắc hẳn là mắt trận của mê trận, chúng ta phải biết có bao nhiêu mắt trận, sau đó căn cứ vào sự biến hóa liên hệ của các mắt trận mới có thể suy diễn đến tâm trận, chỉ có phá hỏng tâm trận thì những mắt trận này sẽ tự sụp đổ.”

“Thế nhưng chúng ta, bản thân đang ở trong mê trận, làm sao có thể dò xét ra nơi này có bao nhiêu mắt trận?”

“Chẳng lẽ phải tách ra thăm dò ư?”

“Không được, chỗ này là mê trận, một khi tách ra, tiếp theo chắc chắn sẽ không thể đi đến cùng một chỗ.”


“Có thể dùng kiếm phù đưa tin để liên hệ.”

“Ngươi đã quên là lúc đầu chúng ta phái ra mười người, bọn hắn đều mang theo kiếm phù, chẳng phải vừa đi đã không quay lại sao? Hơn nữa bọn người Chu Mộc Phong rời đi cũng đã lâu rồi, đến bây giờ cũng không có truyền đến tin tức gì, bọn hắn có nhiều người như vậy không thể nào tất cả cùng gặp việc ngoài ý muốn. Ta nghi ngờ nơi này có một loại lực lượng có thể chặn kiếm phù đưa tin!”

Mạc Vấn không tham dự tranh luận của những Cấm Trận sư nghiệp dư này, hắn đã lợi dụng Diễn Tinh Thần Cấm trong thức hải cuộn lại tạo ra chín tiết điểm, phân biệt đại biểu cho chín cái địa huyệt khác nhau mà bọn hắn vừa đi qua. Các loại đường cong xâu chuỗi chín địa huyệt lại, không ngừng diễn biến tính toán.

Sau nửa khắc đồng hồ, Mạc Vấn dừng lại, tin tức của tòa mê cung này quá ít, suy diễn cũng không thuận lợi, ít nhất phải hiểu rõ thêm một ít biến hóa của mê trận mới có thể cưỡng ép ngược lại. Diễn Tinh Thần Cấm cũng không phải vạn năng ah, trong lòng Mạc Vấn dâng lên một chút cảm xúc.

Đang lo lắng không biết mình có cần rời đi hành động một mình hay không, bỗng một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi vang lên từ trong một cửa động.

Bá!

Tất cả thí luyện giả đang nghỉ ngơi đồng thời từ mặt đất đứng dậy, ai nấy đều nắm chuôi một thanh Linh kiếm trong tay, vẻ mặt như lâm đại địch nhìn về phía cửa động có âm thanh truyền ra.

Huyết Ảnh lóe lên, một thân ảnh màu máu chui vào cửa động rồi biến mất trong bóng tối.

“Ai! Là ai?”

“Là Thân sư huynh! Thân sư huynh đã tiến vào!” Thí luyện giả của Linh Dục Kiếm Tông vội vàng la lên, tiếp theo vài thân ảnh lại lóe lên, mấy tên thí luyện giả Linh Dục Kiếm Tông đuổi sát theo Thân Đồ Báo tiến vào cửa động kia.

Mấy người này vừa tiến vào, một phương thí luyện giả Linh Dục Kiếm Tông gần như đứng không vững nữa, bọn họ nhao nhao phóng đến chỗ cửa động đằng kia.

Linh Dục Kiếm Tông dẫn đầu xông lên, vốn hào khí mười phần áp lực phảng phất như đã tìm được một chỗ tháo rút, những người khác cũng nhao nhao phóng đến chỗ cửa động, thoáng cái tràng cảnh đã trở nên hỗn loạn.


“Đừng loạn! Mọi người đừng loạn! Đáng chết!” Thạch Mạnh chửi thầm một tiếng, đã không thể kiểm soát tràng diện nữa, có không ít thí luyện giả hoảng hốt chạy bừa lao vào các cửa động khác.

“Thạch huynh, làm sao bây giờ?” Mộc Thanh Sơn hỏi Thạch Mạnh.

“Dùng hết sức ước thúc mọi người! Có thể bảo vệ một người là tốt một người! Đừng tùy tiện đi vào cửa động, sự tình vừa xong có chút cổ quái!”

Cuối cùng, toàn bộ địa huyệt cũng bình tĩnh trở lại dưới sự liên thủ áp chế của Thạch Mạnh cùng Mộc Thanh Sơn, rất nhiều thí luyện giả đã an tĩnh lại sau khi mê mang, giống như không biết chuyện gì vừa xảy ra.

“Trước tiên kiểm kê nhân số!” Sắc mặt Thạch Mạnh khó coi.

Rất nhanh đã có kết quả kiểm kê, Thạch Mạnh cùng Mộc Thanh Sơn đã phải hít một hơi khí lạnh.

Toàn bộ một phương thế lực Linh Dục Kiếm Tông rời khỏi, Vô Vi Kiếm Tông kể cả Chu Khánh Thư đã có tám phần biến mất, mà tập thể những tiểu Kiếm môn cùng tán tu kia mất đi gần 200 người, Huyền Trọng Kiếm Tông cùng Hóa Đan Kiếm Tông bọn hắn thì cũng có hơn mười người biến mất trong vụ hỗn loạn vừa rồi.

Đoàn đội hơn một ngàn người, thoáng cái đã giảm mạnh một nửa, còn lại hơn năm trăm người!

“Không tốt rồi! Bọn Hạ Hồng Phi cũng không thấy đâu nữa rồi!” Trần Đồng đại biểu thế lực tiểu Kiếm môn, hắn sắc mặt tái nhợt đi tới.

“Cái gì?” Thạch Mạnh cùng Mộc Thanh Sơn đồng thời thay đổi sắc mặt, bởi vì bọn người Hạ Hồng Phi đúng là vẻn vẹn một đám thí luyện giả am hiểu cấm trận trong đội ngũ.

Vừa mới rồi là trùng hợp ngoài ý muốn hay là có dự mưu từ trước? Thạch Mạnh cùng Mộc Thanh Sơn chỉ cảm thấy sợ hãi nổi da gà!