Truyền Kiếm

Chương 225: Chương 221: Kiếm pháp





“Ngươi quá om sòm.”

Mạc Vấn sắc mặt bình thản, Sát Lục Kiếm Ý trên người hắn bốc lên, từ tiểu thành cảnh giới kéo mạnh lên!

“Cái gì? Sát Lục Kiếm Ý tiểu thành còn chưa phải át chủ bài của hắn ư? Bốn thành! Vậy mà cũng là bốn thành cảnh giới Sát Lục Kiếm Ý!” Cuối cùng hơn mười vị Chưởng Tông Kiếm Tông cũng không thể giữ được vẻ bình tĩnh, nguyên một đám hoảng sợ nghẹn ngào. Tử Ngọc tuổi còn trẻ, hắn có thể lĩnh ngộ bốn thành cảnh giới Tử Dương Kiếm Ý đã được coi là yêu nghiệt rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một tên nữa độ yêu nghiệt cũng không kém Tử Ngọc chút nào!

Trên mặt Đinh Hàn xuất hiện một tia trào phúng, bốn thành Sát Lục Kiếm Ý cũng đáng ngạc nhiên sao? Còn nhớ năm đó Thái Tôn sư đệ để lại sáu thành cảnh giới Hàn Băng Kiếm Ý của mình ở chỗ Vấn Tâm thiên lộ trước sơn môn trong tông, không có Thái Tôn sư đệ tự mình ra mặt thì Mạc Vấn đã suýt chút nữa đã xông qua luôn. Nếu bàn về cảnh giới Kiếm Ý, Thái Tôn sư đệ cũng phải thầm than không bằng được Sát Lục Kiếm Ý của Mạc Vấn, gã phỏng đoán cảnh giới Sát Lục Kiếm Ý của Mạc Vấn có thể còn đạt tới sáu thành! Sáu thành Sát Lục Kiếm Ý, tương đương với bảy thành cảnh giới Kiếm Ý bình thường! Cho dù có là chính thức lão tổ Kiếm Nguyên cảnh thì cũng có mấy người là có tu vi Kiếm Ý đạt tới trình độ như vậy?

Không biết nếu mấy người này biết rõ đan điền của Mạc Vấn đã bị nghiền nát, trên người còn không có một chút tu vi kiếm khí nào, thì lúc đó trên mặt bọn họ sẽ còn là thái độ gì nữa.

Sát Lục Kiếm Ý nhảy lên tới bốn thành cảnh giới đỉnh phong, trên mặt Tử Ngọc lộ ra một tia kinh ngạc, thế nhưng hắn cũng không quá kinh hãi. Trên mặt hắn vẫn giữ nguyên hào khí chiến thắng, thản nhiên nói: “Bốn thành cảnh giới Sát Lục Kiếm Ý, khó trách tại sao ngươi lại tự tin như vậy. Nhưng ngươi đã quên mất một điều, ta có tu vi cảnh giới Kiếm Cương Viên Mãn, cũng có cả áo nghĩa kiếm thức trên người, ngươi lấy gì để chống đỡ đây? Chỉ bằng vào cánh tay Khôi Lỗi kia của ngươi sao? Nếu ta không lầm, hình như cánh tay Khôi Lỗi kia của ngươi chỉ có độ cứng Nhị giai siêu phẩm, kích phát ra Canh Kim kiếm khí cũng chỉ có cấp độ Kiếm Cương hậu kỳ. Bằng vào những thứ này ngươi làm thế nào để chống lại ta đây?”

“Ngươi có thể thử một lần.” Mạc Vấn nhẹ nhàng nâng cánh tay trái lên, linh quang cấm văn trên cánh tay Khôi Lỗi sáng lên màu bạc trắng, hai mũi nhọn hoàn toàn khác nhau từ trên cánh tay Khôi Lỗi bắn ra.

Thần sắc của rất nhiều trưởng lão Thiên Cơ Kiếm Tông bỗng thay đổi, bọn họ hoảng sợ nhìn về phía cánh tay Khôi Lỗi của Mạc Vấn.

“Cái này! Cái này hình như là khí tức của Tân Kim chi khí! Làm sao Canh Kim, Tân Kim có thể tồn tại ở cùng một chỗ được?”

“Canh Kim thuần dương, chí dương chí cương, Tân Kim thuần âm, chí âm chí nhu! Hai thứ đó rõ ràng là hai cực băng hỏa không tương dung với nhau!”


“Tê —— Âm Dương ở chung một chỗ chính là Tạo Hóa Thiên Tiên! Cấp độ này chúng ta làm sao có thể làm ra được? Quá kì quái rồi!”

“Chính những cấm văn kia! Nhất định là do những cấm văn kia! Nó đã đem Canh Kim kiếm trận cùng Tân Kim kiếm trận dung hợp lại cùng một chỗ! Cánh tay Khôi Lỗi! Ta nhất định phải có cánh tay Khôi Lỗi kia!” Một vị trưởng lão đã đỏ mắt, hắn giống như một xử nam bị cấm dục vài thập niên đột nhiên nhìn thấy mỹ nữ tuyệt thế cởi sạch quần áo!

“Để cho Dạ nha đầu đi tìm hắn! Cùng lắm thì dùng mỹ nhân kế! Bất kể như thế nào cũng nhất định phải đổi được cánh tay Khôi Lỗi kia về đây!” Một trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói.

Cách đó không xa, Dạ Tiểu Huyền mơ hồ quay đầu lại nhìn, mấy vị trưởng lão như đang phát điên, nàng chớp chớp mắt tỏ vẻ nghi hoặc…

Canh Kim Huyền Cương Kiếm Tý, không, bây giờ có lẽ phải đổi tên là Canh Tân Huyền Lôi Kiếm Tý, nó chính là một tuyệt tác dưới tạo nghệ luyện khí của Mạc Vấn. Lấy Canh Kim Huyền Cương kiếm trận vốn có làm cơ sở, nó được cải tiến rồi dung nhập thêm Tân Kim kiếm trận, lại còn thêm lôi văn tự lĩnh ngộ. Dùng Diễn Tinh Thần Cấm làm chủ đạo, để ba cỗ lực lượng cùng tồn tại trong một cánh tay Khôi Lỗi, chỉ cần hắn muốn là có thể tùy ý thêm vào hai hoặc ba cỗ lực lượng.

Canh Kim Tân Kim, tuy cùng thuộc Kim Hành, nhưng Hỗn Độn sơ khai, Âm Dương Tạo Hóa, vạn vật thế gian đều có phân chia Âm Dương. Âm Dương tương hợp là tái diễn Tạo Hóa, chính là sức mạnh thần bí to lớn nhất thế gian. Canh Kim cùng Tân Kim mặc dù cùng một thuộc tính, nhưng sau khi hai loại này tương dung thì uy lực mà nó phát ra không thể đánh giá được.

Hai cỗ Canh Tân Huyền Lôi kiếm khí thuộc tính Kim trên cánh tay đan vào nhau, một chí dương một chí nhu, cuối cùng hoàn toàn dung hợp lại với nhau tạo thành một mảnh sương mù đặc biệt che kín không lọt sáng.

Tử Ngọc hít sâu một hơi: “Thì ra đây mới là lá bài tẩy của ngươi, rất tốt, cũng coi như không bôi nhọ kiếm thức của ta.”

Tử Ngọc ngẩng đầu lên, một cỗ Tử khí bao quanh nâng thân thể hắn lên, chậm rãi phiêu phù.

Chẳng biết tại sao, lúc thân thể Tử Ngọc trôi nổi, tất cả Linh Kiếm sư ở đây đều cảm thấy có một màn đêm ảo giác quỷ dị đang dâng lên.


“Bầu trời sao vậy?” Rất nhiều Linh Kiếm sư tu vi Kiếm cảnh hơi yếu liền nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn, nhưng đương nhiên là chẳng nhìn ra cái gì cả. Cảm giác đêm đen đó chỉ là tác dụng bên trong tinh thần bọn họ mà thôi, trong lòng có cảm giác bầu trời đã tối đen.

“Đây là!” Chưởng Tông Diệu Dương Kiếm Tông thất thố đứng dậy.

Những Chưởng Tông khác cũng có vẻ mặt kinh dị hoảng sợ như vậy, trong ánh mắt bọn hắn có loại cảm giác không tin nổi.

“Có thể tự nghĩ ra kiếm pháp cấp độ như này, quả không hổ danh là thân thể thiên mạch được trời cao chiếu cố.” Lão tổ Huyền Trọng Kiếm Tông cảm khái nói, trong âm thanh của lão không hề che dấu sự đố kị.

Kiếm thức có hai loại, một loại là kiếm thức thuần túy, nó chính là loại tu vi bản thân có thể động dụng, khai quật lực lượng của bản thân. Trước khi lĩnh ngộ Kiếm Ý, tất cả Linh Kiếm sư đều có thể sử dụng loại kiếm thức này. Loại thứ hai là kiếm pháp, “Pháp” đại biểu cho Thiên Địa pháp tắc. Nó là lực lượng Thiên Địa, nó có thể chính thức thoát li khỏi cấp độ kiếm thức bình thường. Chỉ có tồn tại Kiếm Thai đã thai nghén ra Kiếm Hồn mới vận dụng được lực lượng Thiên Địa, nó tương đương với Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Thai. Giữa hai loại kiếm thức đó vẫn tồn tại một loại kiếm thức khác, được xưng là áo nghĩa kiếm thức, hoặc là áo nghĩa kiếm pháp, chưa được tính là kiếm pháp chính thức. Bởi vì lĩnh ngộ Kiếm Ý chỉ đại biểu cho việc có thể cảm ngộ mà không phải hoàn toàn khống chế vận dụng lực lượng Thiên Địa, nên chỉ có thể lấy tu vi bản thân làm phụ trợ để mượn nhờ một tia lực lượng Thiên Địa, đây cũng chính là áo nghĩa kiếm thức.

Tử Ngọc vừa mới bắt đầu thi triển kiếm thức tự mình nghĩ ra, ý tứ “Pháp” nồng đậm hàm xúc liền hiện ra, tuy còn cách lúc hoàn thiện rất xa, nhưng đây tuyệt đối là “Pháp” hàng thật giá thật. Cái này thật sự quá dọa người rồi!

“Mỗi ngày ta đều hít thở tinh túy ánh mặt trời, nhìn cảnh mặt trời mọc, cuối cùng có một ngày ta đã nhận thấy và tạo nên kiếm pháp này. Ta đặt tên cho nó là Phá Hiểu, ngươi chuẩn bị xong chưa?” Tử Ngọc nhìn Mạc Vấn, thanh âm của hắn ra vẻ một loại xa xưa cùng thâm trầm.

Hai mắt Mạc Vấn cũng lóe lên chiến ý, từ khi hòa hợp với Sát Lục Kiếm Ý, dưới Kiếm Nguyên cảnh cơ bản là hắn không có đối thủ. Nếu không cải tạo Canh Kim Huyền Cương Kiếm Tý, có lẽ hắn không thể tăng Sát Lục Kiếm Ý tới mức đại thành để chống đỡ Tử Ngọc. Tử Ngọc được coi là người đầu tiên có thể kích phát chiến ý của hắn!

“Phá Hiểu sao? Ý chỉ khoảnh khắc mặt trời mọc xua tan bóng tối, lại là lực lượng Thái Sơ chân chính! Trong số các loại lực lượng cấp độ Thiên Địa thì đây cũng là một trong những loại lực lượng mạnh nhất, thân thể thiên mạch thật đáng sợ.” Lão tổ Huyền Trọng Kiếm Tông thở dài.


“Cánh tay Khôi Lỗi của Mạc Thu rất kì lạ, chỉ là Canh Kim cùng Tân Kim tương dung thế mà cũng sinh ra một tia lực lượng Tạo Hóa, không phải kiếm pháp mà lại hơn hẳn kiếm pháp. Tạo Hóa cùng Thái Sơ, đều là lực lượng Thiên Địa cấp cao nhất, không biết cả hai va chạm với nhau thì ai mạnh ai yếu đây.” Lão tổ Vô Vi Kiếm Tông nói.

So với kiếm thế to lớn của Tử Ngọc thì biểu hiện của Mạc Vấn thật sự quá mức bình thản. Đa số Linh Kiếm sư còn không làm sao nhìn thấu cánh tay Khôi Lỗi, khí thế trên đài thật sự chênh lệch quá lớn. Trong mắt đa số Linh Kiếm sư, Mạc Vấn dưới kiếm thế của Tử Ngọc giống một con thuyền lá lênh đênh trong bão tố, lúc nào cũng có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Bọn họ đều khinh thường đối với thái độ gắng gượng chống đỡ không chịu nhận thua của Mạc Vấn.

“Thật là không biết suy nghĩ, Tử Ngọc cho cơ hội mà hắn cũng không biết đường nắm lấy, không nên cố chết như vậy.” Một nữ Linh Kiếm sư khinh thường nói, ả không cảm thấy xấu hổ chút nào khi lúc trước Mạc Thu thắng lợi chính ả đã hưng phấn mà thét lên.

Không thể không nói, lớn lên xinh đẹp cũng là một loại vốn liếng, ít nhất là những nữ Linh Kiếm sư trẻ tuổi lúc trước còn ủng hộ Mạc Thu, nhưng khi hai người va chạm thì bọn họ không hề do dự mà lựa chọn Tử Ngọc.

“Tự nhiên ta thấy khuôn mặt tên Tử Ngọc kia rất đáng ghét.” Lưu Duệ đột nhiên nói rất nghiêm túc.

Túc Bích thì im lặng, vậy mà La Lưu Băng lại nhẹ gật đầu đồng ý.

Thạch Trung Thiên mở cái miệng rộng: “Ta muốn đánh một quyền lên trên mặt hắn, chắc chắn là rất thoải mái ah.”

“Vậy thì phải đánh chỗ nào tốt nhất ấy? Cái mũi hắn thì sao nhỉ?” Lưu Duệ hào hứng bừng bừng nói.

Hai người hào hứng thảo luận với nhau xem đánh vào bộ phận nào trên mặt Tử Ngọc thì thích hợp, bọn họ không để ý đến những nữ Linh Kiếm sư trong đình các cách đó không xa đang trợn mắt nhìn mình.

Kiếm thế của Tử Ngọc đã lên tới cực hạn, giống như khoảnh khắc tia sáng đầu tiên xua tan bóng tối.

“Phá Hiểu!”


Tử Tinh Linh Kiếm huy động xuống, giống như một khỏa sơ dương màu tím mềm mại đang rủ xuống đột nhiên bay lên xé rách màn đêm xua tan hết thảy bóng tối, đem ân trạch phân phát khắp nơi trên mặt đất.

Một cỗ lực lượng Hủy Diệt đáng sợ hạ xuống áp lên người Mạc Vấn, dưới kiếm thế Phá Hiểu, Mạc Vấn như trở thành một chút bóng tối cuối cùng trong cái vùng đất kia. Lực lượng sơ dương không lưu tình chút nào, toàn bộ dũng mãnh lao đến chỗ hắn, nó muốn tiêu diệt hắn.

Dưới kiếm thế đáng sợ, Mạc Vấn vẫn rất bình tĩnh giơ cánh tay trái lên, đồng thời từ bốn ngón tay bắn ra bốn đạo kiếm khí mông lung. Bên trong gia trì bốn thành Sát Lục Kiếm Ý, chúng hóa thành bốn đạo Ánh Sáng Tử Vong, ầm ầm lao tới kiếm thế Phá Hiểu.

Thái Sơ cùng Tạo Hóa, hai cỗ sức mạnh to lớn rốt cục cũng chính diện giao phong. Tại thời điểm này thời gian như ngừng trôi, một tiếng vỡ tan thanh thúy đột ngột vang lên bên tai mỗi một Linh Kiếm sư.

Không gian chỗ Huyết sắc cùng Tử mang giao nhau phảng phất như một tấm gương rơi trên mặt đất, đột nhiên xuất hiện vô số vết rách. Vết rách đen kịt giống như miệng Ác Ma Cửu U Địa Ngục* khổng lồ, một cỗ khí tức đáng sợ tràn ra từ khe hở màu đen.
*Ác Ma nơi chín tầng địa ngục

“Không gian đều bị đánh văng tung tóe rồi!” Những Linh Kiếm sư Kiếm Cương có kiến thức rộng rãi đang trợn mắt há hốc mồm. Cần lực lượng cấp độ cao mức nào mới có thể làm cho không gian sụp đổ, xuất hiện khe nứt như thế này chứ? Nghe nói Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh cũng không dễ dàng làm được như thế! Nhưng có một điều có thể khẳng định, đó là hai người này tuyệt đối đã có thực lực khiêu chiến lão tổ Kiếm Nguyên!

Đa số Linh Kiếm sư cũng không biết khe hở không gian này thể hiện điều gì, bọn họ chỉ cảm thấy một loại áp lực ép xuống làm cho linh hồn phải run rẩy, tâm thần cùng Nguyên linh đều bị áp lực lớn tàn phá. Nếu không phải Kiếm đài có cấm chế ngăn cản thì có lẽ bọn hắn đã phải chịu nội thương.

Khe hở màu đen chỉ tồn tại một lúc liền bị sức mạnh thần bí trong Thiên Địa san bằng, mà trong lúc đó, cả hai cỗ lực lượng va chạm với nhau cuối cùng cũng sắp đến điểm giới hạn. Ầm ầm nổ tung, trong không gian tỏa ra một gợn sóng, cấm quang quanh Kiếm đài cũng bị vặn vẹo không chịu nổi, giống như có thể sụp đổ chỉ sau một khắc.

Bên trong cấm quang bao quanh Luận Kiếm đài cũng sắp loạn thành Phong Bạo, thiên địa linh khí hỗn loạn hình thành các loại thải quang, chúng bao phủ từng tấc không gian Kiếm đài.

Tất cả Linh Kiếm sư ở đây đều muốn nghẹn họng, linh khí loạn lưu đáng sợ như thế cho dù có là Linh Kiếm sư Kiếm Cương Viên Mãn cũng sẽ bị xé rách thành từng mảnh. Hai người kia ở bên trong Kiếm đài còn có thể chống đỡ được sao?