Truyền Kiếm

Chương 103: Chương 99: Lam.\n





TRUYỀN KIẾM
Tác giả: Văn Mặc
Quyển 3 : Đầm Lầy Mê Vụ
Chương 99: Lam.
Dịch giả: Box đào tạo Bạch Ngọc sách
Biên tập: 123456vn
Nguồn: bachngocsach.com
“Chỉ cần ngươi giúp ta thoát khốn rời chốn Tâm diễm tông này thì ta sẽ bằng lòng ở lại bên cạnh ngươi trong vòng ba năm, ta sẽ giúp ngươi tạm thời áp chế Ngũ hành kiếm khí trong cơ thể để trong thời gian này ngươi tìm phương pháp khống chế nó, sau ba năm cho dù ngươi có tìm được hay không thì ta cũng sẽ bỏ đi.” Ánh mắt nữ tử thần bí sáng lên nhìn thẳng vào Mạc Vấn.
Mạc Vấn trở nên trầm ngâm rồi trả lời: "Trong vòng ba năm là quá ngắn.”
Khóe miệng nữ tử thần bí lộ ra tia cười gằn: “Ngươi có thể không đồng ý”.
Gương mặt Mạc Vấn trở nên ngây ngốc rồi hiện lên vẻ thất vọng, hắn biết không thể mặc cả thêm được nữa nên đành cắn răng nói: “Được, ba năm thì ba năm, nhưng ta muốn trong ba năm này ngươi phải đảm bảo an toàn cho ta.”
“Ta có thể ra tay giúp ngươi giải quyết nguy cơ, nhưng chỉ ba lần thôi.”
Gương mặt nữ tử thần bí trở nên lạnh lùng như không muốn cho hắn cơ hội để thương lượng.
Mạc Vấn cũng không mong gì hơn, hắn có thể khiến đối phương đồng ý ra tay ba lần đã cảm thấy tốt lắm rồi.
“Tuy ta không biết ngươi muốn hỗ trợ như thế nào nhưng có thể giúp ngươi thoát khỏi phiền phức thì nhất định là cực kỳ nguy hiểm, ta có thể cố gắng giúp ngươi nhưng không thể trả giá bằng tính mạng được.”
“Ngươi yên tâm, để ngươi giúp ta đã là việc khó hơn lên trời, nếu như gặp phải cường địch thì chúng ta sẽ cùng liên thủ, lúc đó sẽ dễ dàng đối phó hơn.”
Mạc Vấn nhẹ gật đầu, đúng là hắn sợ đối phương không chịu ra tay khi gặp phải cường địch có tu vi cao hơn bản thân, hiện tại đối phương đã đồng ý thì tâm tình hắn đã vơi đi quá nửa, nửa kia thì đành phải chờ khi mọi chuyện chấm dứt mới có thể an tâm được. Bởi vì Mạc Vấn không biết tính tình đối phương ra sao nên hắn cũng lo lắng chuyện đối phương có thể trở mặt.

“Hiện tại đã hợp tác thì chúng ta có thể giúp đỡ nhau được rồi.” Mạc Vấn nhìn về phía nữ tử thần bí.
Nữ tử thần bí nhìn hắn rồi nhẹ nhàng đưa tay lên, từ quang trên người Mạc Vấn dần dần biến mất, hắn rơi từ trên núi đá xuống.
Mạc Vấn đứng dậy kiểm tra lại tình trạng bản thân, tuy kiếm nang bên hông vẫn còn nhưng Băng vân kiếm đã hỏng, trong lúc ngăn cản Địa nguyên thạch đã tiêu hao hết linh lực, không biết thân kiếm đã mất tại đâu, hiện tại trong tay hắn chỉ còn trơ lại mỗi chuôi kiếm.
Mạc Vấn thở dài, hắn cảm thấy trong lòng nhói đau, Băng viên kiếm đã mấy lần giúp hắn thoát khỏi nguy hiểm, cuối cùng đã bị phá hủy tại nơi này.
“Tên ta là Mạc Vấn đang dùng tên giả là Văn Mặc, ta là một Linh kiếm sư tự do không có sư môn, về phần tu vi cũng không cần nói vì chắc ngươi đã biết rõ rồi.” Mạc Vấn tự giới thiệu.
“Ngươi có thể gọi ta là Lam.” Thanh âm của Nữ tử thần bí chậm rãi vang lên: “Ta không phải là người, cũng không phải kiếm linh, mà từ trong Kiếm trận đồ Địa từ trọng nguyên sinh ra linh tính, ngươi có thể coi như ta là kiếm linh của kiếm trận.”
“Trận linh hả?”. Tuy Mạc Vẫn đã nghĩ ra từ trước nhưng nghe được lời này vẫn hít một hơi thật sâu.
Một tòa kiếm trận tự sinh ra linh hồn sao? Nói như vậy là đối phương đã tiến cấp thành Tứ giai rồi. Hắn biết là cho dù là Kiếm trận Địa từ trọng nguyên mạnh nhất cũng chỉ là kiếm trận tam giai hạ phẩm, hiện tại đã nhiều lần bị Linh kiếm sư tiến vào đầm lấy phá hoại đến mức suy yếu, không ngờ đối phương như vậy mà có thể tự sinh ra linh trí!.
Tuy nhiên kiếm trận này đã sinh ra linh trí sao lại bị tàn phá nghiêm trọng như vậy? Lấy uy lực của Kiếm trận tam giai hạ phẩm hẳn là có thể dễ dàng gạt bỏ một ít Linh kiếm sư cảnh giới Kiếm Mạch mới phải chứ?
Tiếp theo Lam nói ra đáp án.
Lam đột nhiên thò tay khẽ vuốt Tinh Lam sa y trên người, theo tay của lướt qua, Tinh Lam sa y đột nhiên phóng ra hào quang U Lam sắc sáng chói. Tại bên trong ánh hào quang, sa y phút chốc ly khai thân thể, trải thành một bức họa rộng vài trượng.
Ánh mắt của Mạc Vấn ngưng tụ lại, hào quang U Lam sắc kia rõ ràng là từ quang cực độ nồng đậm, bức họa cuộn tròn được thai nghén trong từ lực như đại dương mênh mông. Giờ phút này Mạc Vấn mới biết được, trước khi nữ tử thần bí dùng mười sáu lần trọng lực ra oai phủ đầu, đã xem như có giữ lại một vài phần, bởi vì theo cường độ của những từ lực này, vẫn có rất nhiều chỗ trống.
Bức họa U Lam sắc cuộn tròn, điểm xuyết ở giữa là mấy trăm viên tinh điểm kim hoàng sắc, như một Tinh Hà màu xanh da trời vờn quanh thân thể của Lam, phụ trợ nâng thị trở thành một ngôi sao thần bí! Uy nghiêm! Xinh đẹp!
Hô hấp của Mạc Vấn như chậm lại, dù đã nhìn mĩ nữ quen mắt, nhưng giờ phút này hắn vẫn không khỏi một hồi rung động.
“Đây cũng là Địa từ Trọng Nguyên Kiếm Trận kiếm đồ.” Lam thản nhiên nói, tiện tay điểm vào phía trên kiếm đồ.
Trong kiếm đồ, trăm viên tinh điểm kim hoàng sắc óng ánh đột nhiên phóng xuất ra hào quang mãnh liệt, đột nhiên từ trong kiếm đồ vọt ra, vờn bay xung quanh đỉnh đầu Lam, như những ngôi sao vậy.

Mà thanh Địa Nguyên Thạch kiếm ở dưới chân Lam cũng phóng lên trời, tham gia với quần tinh.
Nhìn chằm chằm trăm thanh Địa Nguyên Thạch kiếm trên đỉnh đầu Lam, Mạc Vấn có chút hoa mắt chóng mặt. Kiếm đồ thuộc về một phạm trù khác kiếm trận, không giống với trận bàn.
Trận bàn là do Linh kiếm sư luyện chế kiếm phù tạo thành, bản thân không có lực lượng, dùng Trận Văn làm vật dẫn kết nối với linh thạch để phát lực. Nhưng lại thiếu khuyết sự linh động, bố trí kiếm trận thì về sau không thể di chuyển vị trí của nó được, thường chỉ dùng làm hộ pháp hoặc thủ hộ động phủ thôi.
Mà kiếm đồ là do kiếm khí tạo thành, những kiếm khí này ẩn chứa linh lực khổng lồ, nhưng lại không có kiếm linh, cũng không phải là Linh kiếm. Kiếm đồ là dung môi để khống chế những kiếm khí này, tuy nhiên có thể tự thu nạp thiên địa linh khí cho bản thân mình dùng, nhưng bản thân không biết chủ động, cần người khác chỉ huy. Nếu Linh kiếm sư trực tiếp thúc dục công phạt khắc địch, lực phá hoại và uy lực của nó cực kì cường đại.
Mạc Vấn cũng có một bộ Trận bàn Kiếm trận tam giai Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận , dù uy lực rất cường đại nhưng rõ ràng không thể lấy ra chiến đấu với địch nhân, trừ khi đã bố trí tốt kiếm trận từ lâu để chờ đối phương tự chui vào. Bộ Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm Trận kiếm đồ này làm cho hắn cực kì hâm mộ.
“Hơn một nghìn năm trước ta sinh ra linh trí, nhưng kiếm đồ đã bị Hộ Sơn Đại Trận Tâm Diễn Tông ước thúc, khống chế. Ta không có tự do, chỉ có thể theo quy định trấn thủ tại ngoại vi Ngọc Hành điện thôi. Kỳ thật bộ kiếm trận này có dụng ý rèn luyện nghị lực và khí lực của đệ tử Tâm Diễn Tông, tồn tại như một loại kiếm trận thí luyện. Khi ta sinh ra không lâu, thì Linh kiếm sư như các ngươi xâm nhập, hơn nữa ba mươi sáu năm lại xuất hiện một lần. Lúc mới bắt đầu ta có tiếp xúc qua mấy kẻ, nhưng bọn hắn vậy mà có chủ ý đánh nhau với ta, tuy nhiên cuối cùng lại bị ta bóp chết, nhưng bọn hắn cũng nắm giữ được quy tắc vận hành kiếm trận.” Thanh âm của Lam có chút trầm xuống, tựa hồ đã lâu không hồi tưởng, hai đầu lông mày tỏa ra sát khí.
Mạc Vấn có thể lý giải được, vừa mới sinh ra đời là một tâm hồn thuần túy tựa như trang giấy trắng, vốn trong lòng đầy hiếu kỳ muốn tiếp xúc cùng mọi người, kết quả lại bị người ta tính kế, trách không được sát khí trên người Lam nặng như vậy, mỗi năm qua đi chỉ sợ đã giết không ít người.
“Từ đó về sau, cứ ba mươi sáu năm lại có người xông vào không gian kiếm trận. Ta không thể chủ động tấn công bọn chúng vì bị Hộ Sơn trận kìm giữ, nên ta chỉ đành đứng nhìn mà không làm gì được. Tất cả bọn chúng đều tìm mọi cách lấy Địa Nguyên kiếm khí, sau này ta nhân lúc kiếm trận không ổn định mà chủ động tấn công, nhưng tám phần đều để bọn chúng chạy thoát. Bọn chúng rất thông minh, trước khi ta đến thì đã bỏ đi, chỉ để lại vài tên chết thế mà thôi”.
Mạc vấn chấn động trong lòng, cảm thấy khí lạnh toàn thân. Hắn thật không ngờ đám đệ tử danh môn đại phái lại là những kẻ vô tình, máu lạnh như vậy. Bọn chúng vì lợi ích bản thân mà không quan tâm đến sống chết của những đệ tử môn phái nhỏ. Hắn không khỏi nghĩ tới đám người Vệ Lâm Phong, tuy bọn họ đã theo Trọng Nguyên không gian thoát thân, nhưng bọn người Trọng Kiếm Môn như Vạn Trọng Nhất và đệ tử Cự Kiếm Môn sẽ tha cho bọn họ sao? Mạc Vấn vừa suy nghĩ thoáng qua đã bật cười, hiện tại ngay cả tính mạng của mình còn khó bảo vệ, vậy mà hắn lại đi quan tâm chuyện của người khác.
“Gần ngàn năm nay, bọn chúng đã lấy đi một trăm sáu mươi bốn thanh Địa Nguyên kiếm khí, trước kia ở đây vốn có ba trăm sáu mươi lăm ngọn núi Địa Nguyên, hiện tại chỉ còn nguyên vẹn bảy mươi hai ngọn”.
“Những cái kia là gi?” Mạc Vấn chỉ lên hàng trăm thanh phi kiếm trên đỉnh đầu.
“Những cái đó là ta dùng để khống chế kiếm khí, nó vốn là Địa Từ Nguyên Kiếm Trận, không bị Tâm Diễn Tông Hộ Sơn Đại Trận khống chế. Nhắc lại việc này, ta cũng phải cảm ơn chúng nó, nếu không thì ta cũng không thoát được Hộ Sơn Đại Trận. Bây giờ chỉ cần lấy đi kiếm khí dựng dục trong bảy mươi hai ngọn Địa Nguyên thì ta liền có thể rời khỏi Hộ Sơn Đại Trận, mãi mãi được tự do!”.
Ánh mắt Lam lóe sáng, Mạc Vấn thấy ánh mắt đó mang theo sự hưng phấn và kích động. Từ khi sinh ra và nhận thức thì Lam đã phải sống ở nơi tối tăm mịt mù này hơn một ngàn năm, nếu đổi lại là người bình thường thì đã sớm không chịu nổi mà phát điên rồi. Mạc Vấn có thể hiểu được giờ đây tự do đối với Lam cần thiết như thế nào, tận sâu trong lòng hắn có chút đồng tình.
“ Ngươi nói những bí mật này với ta, không sợ ta sẽ truyền ra ngoài gây bất lợi cho ngươi?”
Lam liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo sự khinh thường: “ Ngươi nghĩ ngươi có cơ hội đó sao?”
Mạc Vấn nghẹn lời, đúng vậy, hắn đúng là không có cơ hội. Nếu bọn hắn thành công thoát ra ngoài, lúc đó Lam có thể mặc tình mà tung hoành. Nếu bọn hắn thất bại, hắn một là sẽ chết hai là cùng Lam sống tại nơi này với một cuộc sống so với chết còn khổ hơn.

Có thể xem là những âm mưu quỷ kế rèn luyện con người đi, thưở mới sinh ra, linh trí của Lam giống như một đứa bé không có tâm cơ, cũng không biết cách đối nhân xử thế. Nhưng từ khi mê vụ đầm lầy được mở ra, cứ qua ba mươi sáu năm Lam lại nhìn thấy một đám Linh Kiếm Sư ta lừa ngươi gạt, thời gian một ngàn năm cũng đủ để Lam biết hết mọi việc.
“ Giờ ta phải làm gi?”
Mạc Vấn thử hỏi, thời gian không còn nhiều chưa tới mười ngày thì Mê Vụ Đầm Lầy sẽ phong tỏa một lần nữa. Chỗ bọn hắn đang ở là khu vực trung tâm của đầm lầy, diện tích toàn bộ Mê Vụ Đầm Lầy khoảng ba ngàn dặm, như vậy từ chỗ này mặc kệ đi về hướng nào thì khoảng cách đều là một ngàn năm trăm dặm. Bọn hắn muốn rời khỏi nơi này, cho dù có sử dụng chi năng Linh Kiếm Sư thì cùng với đôi chân này cũng phải mất năm ngày, đó là chưa tính đến những phát sinh ngoài ý muốn. Hắn chỉ có nhiều nhất ba ngày để thoát khỏi Hộ Sơn Đại Trận, nếu không thì cho dù bọn hắn có thoát khỏi Hộ Sơn Đại Trận cũng sẽ bị Mê Vụ Đầm Lầy giam giữ.
Lam đến cạnh một tòa Địa Nguyên, đưa tay sờ lên bề mặt trơn bóng: “Bảy mươi hai tòa Địa Nguyên này tuy hiện tại chỉ là một Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm Trận nhỏ, nhưng đến giai đoạn cao nhât nó vẫn có thể phát ra uy lực của kiếm trận nhị giai thượng phẩm. Tuy nhiên, ngươi cứ yên tâm, Trọng Nguyên không gian vừa mới bị phá hủy, giờ là lúc nó suy yếu nhất. Một lát nữa ta sẽ làm cho kiếm trận tăng áp lực lên ngươi, để làm giảm linh lực kiếm trận xuống mức thấp nhất. Lúc đó kiếm trận sẽ sụp đổ và bắt đầu xây dựng lại, đây chính là cơ hội mà ta cần ”
Sắc mặt Mạc Vấn có chút khó coi : "Nó có thể tạo thành không gian trọng lực mạnh nhất là bao nhiêu?"
"Có lẽ mạnh gấp mười bốn lần"
Sắc mặt của Mạc Vấn càng thêm khó coi hơn nữa : "Vậy ta cần chống cự bao lâu mới đủ?"
Lam lắc đầu nói : "Ta cũng không biết nữa, có khi chỉ một canh giờ, cũng có thể cần một vài ngày mới được. Ngươi chỉ có một thân một mình, muốn làm cho kiếm trận này vận chuyển quá tải quả thật chẳng phải việc dễ dàng gì. "
"Lúc trước ta đã từng nói cho ngươi biết, Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm Trận chỉ có tác dụng bảo vệ Ngọc Hành Điện. Nơi này chính là một trong bảy tòa phó điện của Tâm Diễn Tông, mục đích chủ yếu để giúp cho đệ tử của Tâm Diễn Tông rèn luyện. Mà quy tắc của nó cũng rất rõ ràng, kiếm trận chỉ khởi động khi có đệ tử bước vào bên trong cấm chế. Tuy ta là trận linh, nhưng ta cũng phải chấp hành quy tắc này. "
"Vậy nếu ta không chống cự được đến khi trận pháp bị hóa giải, không lẽ ta sẽ chết ư? "
"Lúc đó ta đành phải chờ một cơ hội khác mà thôi. Cho dù không có ngươi, sớm hay muộn ta cũng sẽ thoát được khỏi chỗ này, chẳng qua là mất thêm vài trăm năm nữa. "
"..."
Mạc Vấn nghe thị nói vậy thì cảm thấy khóc không ra nước mắt, tính cách của nữ nhân này quả thật quá lạnh lùng. Không đúng, thị chỉ là một đoàn linh thể, vốn dĩ đã không có trái tim.
Trọng lực gia tăng gấp mười bốn lần, đây là một giới hạn mà Mạc Vấn khó có thể vượt qua. Có thể nói việc này chẳng khác một lần đánh bạc cửu tử nhất sinh. Hắn khoanh chân ngồi ở trung tâm của bảy mươi hai ngọn núi đá, trước mặt hắn lúc này là một loạt các bình ngọc. Trong những bình này toàn đựng các loại đan dược dùng để phục hồi. Giờ phút này, hắn chỉ mong có thể dựa vào đan dược mà kiên trì lâu thêm một chút.
Trong đan điền của Mạc Vấn, trừ Địa Từ kiếm khí bị từ quang ở bên ngoài trói buộc, bốn đoàn kiếm khí khác đều đã thoát ra, không còn chịu sự ảnh hưởng của Địa Từ kiếm khí, chúng càng trở nên chân thực, lực lượng lớn mạnh gấp mười lần, đã đạt đến giới hạn để tăng cấp. Mạc Vấn chỉ cần tinh lọc và hấp thụ từ quang đang trói buộc Địa Từ kiếm khí, Ngũ Hành kiếm khí của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên Kiếm Mạch. Nhưng nếu không tìm được phương pháp khống chế, hắn vẫn chưa thể giải trừ phong ấn cho Địa Từ kiếm khí.
"Ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Lam đứng trên một ngọn núi đá. Kiếm đồ lại hóa thành một tấm sa y lấp lánh màu xanh, mặc lên trên người. Hơn một trăm thanh Địa Nguyên kiếm khí cũng đã được thu hồi vào trong kiếm đồ, hóa thành vô số điểm sáng màu vàng lung linh chói mắt.
Mạc Vấn ngậm mấy viên đan dược trong miệng, khẽ gật đầu.
Lam cũng không nhiều lời, hai bàn tay trắng như bạch ngọc từ từ múa lên. Bảy mươi hai ngọn núi rung lên, bắn ra vô số từ quang bao phủ toàn bộ không gian trong kiếm trận. Đồng thời, Mạc Vấn cũng cảm thấy áp lực tăng lên.

Trọng lực gấp đôi! Trọng lực gấp ba! Trọng lực gấp bốn! ... Trọng lực gấp mười! Trọng lực gấp mười một! Trọng lực gấp mười hai, đến khi trọng lực gia tăng gần tới mười bốn lần mới dừng lại,
Chịu đựng áp lực gia tăng tới gần mười bốn lần, xương cốt của Mạc Vấn vang lên lách cách, người khác nghe thấy mà lạnh sống lưng. Thân thể của hắn cũng run lên.
“A!”
Mạc Vấn hô khẽ, toàn lực thúc dục Trường Thanh kiếm khí, tạo thành một lớp hào quang màu xanh xung quanh hắn. Dưới áp lực của ngoại lực, lớp hào quang bị ép lại vào sát cơ thể hắn.
Bên trong cơ thể Ngũ Hành kiếm khí vận động. Mộc khắc chế Thổ, thuộc tính Mộc tính mềm dẻo mới có thể chống đỡ được cái cường đại của Thổ thuộc tính. Do hai thuộc tính chênh lệch cấp độ quá lớn, Trường Thanh kiếm khí tiêu hao cực nhanh. Các thuộc tính kiếm khí đều lớn mạnh gấp mười lần, nếu không Mạc Vấn không thể chịu đựng trong mười phút.
Thời gian dần trôi, Trường Thanh kiếm khí trong người hắn đã tiêu hao phân nửa. Hắn lập tức nuốt đan dược vào trong bụng. Dược lực hóa thành một cổ linh khí tinh thần, nhanh chóng dung nhập với Trường Thanh kiếm khí, khôi phục vài phần Trường Thanh kiếm khí đã tiêu hao.
Một canh giờ, rồi hai canh giờ trôi qua, bảy mươi hai tòa Địa Nguyên vẫn phát ra lực lượng đáng sợ. Mạc Vẫn chẳng còn suy nghĩ gì nữa, chỉ còn biết ăn đan dược. Lỗ chân lông trên toàn thân hắn dưới áp lực của trọng lực khổng lồ, đã bắt đầu xuất hiện những đường tơ máu.
Khoảng nửa ngày sau, hai mắt Mạc Vấn lồi ra, phủ đầy tơ máu. Khí huyết trong người hắn chảy ngược, khuôn mặt biến thành màu máu.
Không được! Tiếp tục như vậy, kiếm khí tăng lên sẽ làm cơ thể không chịu đựng nổi. Trọng lực tác động trực tiếp vào tất cả cơ quan làm chúng căng phồng giống như cây cung lúc kéo căng hết cỡ. Nếu như chỉ vậy thì không vấn đề gì, nếu tiếp tục kéo căng thì cây cung nhất định sẽ gãy thành hai đoạn.
Mạc Vấn lúc này nhớ lại quyển sách, Quy Tức quyết, mà hắn tự đặt tên. Một phương pháp tu luyện Mệnh Tuyền, rèn luyện lực Mệnh Nguyên. Sau hai lần tu luyện lôi kiếp, lực lượng Mệnh Nguyên đã lớn mạnh, ngang với Dưỡng Kiếm cấp chín. Mạc Vấn sau đó vẫn không có cách nào tiếp tục đột phá lực lượng này. Tình trạng hiện nay của hắn có thể là một cơ hội tốt, hơn nữa phương pháp hô hấp cũng rất thích hợp với tình huống bây giờ.
Mạc Vẫn không do dự, bắt đầu thay đổi hô hấp. Thời gian dần trôi, cả người hắn bây giờ như một đoạn gỗ khô, giảm ảnh hưởng của trọng lực bên ngoài đến mức tối thiểu. Mạc Vấn toàn thân nhẹ nhõm, biết rõ đã vượt qua được cửa ải này rồi.
Thân thể hắn không việc gì, nhưng Mệnh Tuyền lại có sự biến động lớn. Sinh Mệnh khí tức sản sinh càng lúc càng nhiều, sau đó bị chuyển hóa thành lực Mệnh Nguyên. Lực Mệnh Nguyên vì thế mà phát triển lớn mạnh.
Lam ngồi tĩnh tọa trên tảng đá, nhìn thấy Mạc Vấn như vậy cũng thở khẽ một tiếng, cuối cùng mỉm cười, nhắm mắt lại. Nàng chọn hắn là sự lựa chọn vô cùng chính xác, vốn chỉ hy vọng năm phần, qua sự việc vừa rồi có lẽ đã tăng khả năng thành công lên thành tám phần rồi.
Thời gian dần trôi, đã trải qua chín canh giờ, bảy mươi hai tòa Địa Nguyên phát ra một loạt rung chấn, không gian xung quanh bắt đầu biến động.
Lam trợn hai mắt nhìn núi đá bên trên, trong ánh mắt toát ra một tia kích động.
Mười canh giờ, hòn núi chấn động càng mạnh, không gian tạo nên tầng tầng hỗn độn gợn sóng. Toàn bộ áp lực trên người Mạc Vấn biến mất, hắn đã được giải thoát. Hắn tiếc nuối thở dài, còn thiếu một chút nữa Mệnh Nguyên lực đã có thể tấn cấp. Mặc dù vậy, lực Mệnh Nguyên cũng đã lớn mạnh hơn trước gấp mười lần, cơ hồ đã vượt qua Ngũ Hành Kiếm khí.
Trong Mệnh Tuyền có lực lượng Mệnh Nguyên hùng hậu. Mạc Vấn cảm thấy cơ thể đầy sức sống, cho dù trái tim bị xuyên thủng, hắn cũng sẽ không biết chết là gì.