Bình thường sức khỏe của Cao Thanh Thu không tệ, cô rất ít ốm vặt, ngất nhiều thế này hoàn toàn là chuyện phi thực tế, căn bản không nghĩ tới sẽ thật sự bị ngất như thế này.
Cô mới vừa ngã xuống,dì Ngô liền đi ra, thấy một màn như vậy, sợ kêu ầm nhà lên, “Thanh Thu!”
–
Hoa Ngọc Thành hôm nay bởi vì chuyện công việc bận bịu cả ngày, hơn năm giờ trở về, lúc trở về, Cao Thanh Thu còn chưa tới nhà.
Giờ phút này, Hoa Ngọc Thành đang ở thư phòng, Lý Sơn đang cùng anh đàm luận chuyện Trương tổng, Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, “Trương tổng hôm nay gọi mấy cú điện thoại, xin anh cho ông ta một cơ hội.”
Hoa Ngọc Thành nói: “Không bao giờ.”
Cơ hội chỉ có một lần, chuyện Hoa Ngọc Thành không thích nhất chính là cho người khác cơ hội lần thứ hai.
Trọng điểm là, sai lầm lần này của Trương tổng cũng không phải là nhỏ, coi như tìm được kẻ cầm đầu trở về, Hoa Ngọc Thành cũng không có dự định hợp tác cùng ông ta nữa.
Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, biết nguyên tắc của anh, phàm là người từng phạm sai lầm lớn, anh sẽ không hợp tác lại, cũng chính vì như vậy, cho nên, người hợp tác cùng anh đều làm việc cẩn thận từng li từng tí.
Bọn họ đang nói chuyện, người giúp việc gõ cửa tiến vào, Lý Sơn nhìn người lúc này tới quấy rầy, “Chuyện gì?”
Nhất là lúc đang bàn chuyện chính sự, điều Hoa Ngọc Thành không thích nhất chính là bị người khác quấy rầy, đương nhiên, ngoại trừ Cao Thanh Thu.
Hoa Ngọc Thành nhìn về phía người giúp việc, biểu tình rất là nghiêm túc, người giúp việc cảm giác được tầm mắt lạnh lùng quét ở trên người mình, vô cùng khẩn trương mà nói: “Là cô Thanh Thu, cô ấy ngất xỉu rồi.”
“…” Ngất xỉu?
Lý Sơn sửng sốt một chút, Hoa Ngọc Thành vội vã đứng lên, không để ý tới công việc “Chuyện gì xảy ra?”
Người giúp việc nói: “Tạm thời còn chưa rõ ạ, cô ấy trở lại một cái liền gục ở cửa rồi, dì Ngô đã gọi điện thoại mời bác sĩ.”
Hoa Ngọc Thành đi ra, Lý Sơn cũng một mặt khẩn trương đi theo sau lưng, nếu Cao Thanh Thu xảy ra chuyện gì thì Hoa Ngọc Thành sẽ như thế nào?
Bước chân Hoa Ngọc Thành rất nhanh, hai ba bước đã đi xuống lầu, Cao Thanh Thu đang nằm trên ghế sa lon, đám người giúp việc ở bên cạnh trông, đều đang lo lắng.
Hoa Ngọc Thành ngồi xuống, nhìn lấy Cao Thanh Thu, hướng về phía dì Ngô đang đứng một bên lo âu, hỏi: ” Cô ấy sao vậy?”
Lúc hỏi câu này,sắc mặt Hoa Ngọc Thành vô cùng khó coi.
Cao Thanh Thu mấy ngày nay có chút khác thường, lúc nào cũng giống như rất mệt mỏi, không còn chút sức lực nào, sớm biết như vậy anh đã không cho cô đi ra ngoài một mình.
Mặc dù mình bề bộn nhiều việc, nhưng Hoa Ngọc Thành vẫn không khỏi cảm thấy ân hận.
Dì Ngô nói: “Không rõ nữa, vốn bé vừa trở lại một cái liền trực tiếp té xỉu ở cửa. Dì đã gọi điện thoại gọi bác sĩ rồi, hay là, trực tiếp đưa con bé đi bệnh viện đi?”
Hoa Ngọc Thành cầm tay Cao Thanh Thu, nhìn cô ngủ yên, lo lắng không yên, để cho Lý Sơn trước gọi cho Kỷ Minh Viễn.
Kỷ Minh Viễn hiện tại vẫn còn đang ở thủ đô, lúc này anh ta đang nói chuyện với Hoắc Chấn Đông, nghe được điện thoại của Lý Sơn, có chút kinh ngạc nhíu mày lại, ” Thanh Thu bị ngất rồi sao?”
Nha đầu này thật đúng là không khiến người ta bớt lo, biết rất rõ ràng Hoa Ngọc Thành coi cô như bảo bối, hai ngày nay Hoa Ngọc Thành đang bận rộn, lúc này Cao Thanh Thu xảy ra chuyện, há chẳng phải là tưới dầu vào lửa sao?
Nghe thấy tin Cao Thanh Thu ngất xỉu rồi, Hoắc Chấn Đông cũng nhíu mày lại, ngay cả hô hấp cũng đọng lại, mắt không hề nháy một cái mà nhìn lấy Kỷ Minh Viễn, rất muốn hỏi một câu, cô không sao chứ?
Nhưng anh ta vẫn miễn cưỡng khắc chế loại xung động, kiên nhẫn nghe Kỷ Minh Viễn gọi điện thoại.