Cao Thanh Thu nhìn biểu cảm của Hoa Ngọc Thành, phát hiện anh đang rất khẩn trương, phì cười nói, "Không nghĩ tới anh mà cũng có lúc khẩn trương nhé!"
"Giờ thì anh thấy anh nên tránh xa tên Chấn Đông đấy rồi." Có một thằng bạn thân nối khố biết hết lịch sử đen tối lúc trước, không biết lúc nào sẽ bị nó bán đứng nữa.
Cao Thanh Thu nở nụ cười, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành còn có thể lấy Chấn Đông ra để nói đùa, biết trong lòng của anh cũng đã buông xuống gánh nặng, trong lòng cô cũng dễ chịu hơn.
Nếu như chồng cô đã quyết định tha thứ thì cô cũng nên tôn trọng sự lựa chọn của anh.
Dù sao anh đã muốn tiếp tục giữ gìn mối quan hệ này, thì hẳn là không đến nỗi nào lắm.
Cô cười nói: " Em còn phải cảm ơn Chấn Đông ấy chứ! Không có anh ta thì làm sao em có cơ hội nhìn thấy những tấm hình này của anh."
Hoa Ngọc Thành căn bản không cho cô xem ảnh chụp trước kia của anh, Cao Thanh Thu đoán chắc do anh muốn giữ hình tượng, sợ bị cô nhìn thấy dáng vẻ trước kia của anh.
Hoa Ngọc Thành hừ một tiếng, Cao Thanh Thu cầm lấy ảnh chụp, nói: "Ông xã, nhìn ảnh này anh đẹp trai thật đấy."
Hoa Ngọc Thành nhìn lướt qua, đây là bức hình anh chụp ở nhà họ Hoắc, lúc đó anh đang mặc quân trang.
Nhìn đến đây, anh bỗng im lặng, không lên tiếng.
Cao Thanh Thu nhìn anh, cười nói: " Nhưng mà bây giờ đẹp trai hơn."
Coi như anh đã rũ bỏ quân phục thì anh cũng vẫn là anh hùng của cô.
Hoa Ngọc Thành trầm giọng nói: " Đưa đây anh lồng vào khủng ảnh cho."
"Không nhé." Cao Thanh Thu sao có thể tin tưởng anh: " Em tự lồng được, nếu đưa cho anh em còn có thể nhìn thấy mấy bức ảnh này nữa sao?"
"..."
-
Giữa trưa ngày thứ hai, Cao Thanh Thu từ trường học đi ra, nhìn thấy xe của nhà chồng cô đậu xe ở cổng, cô đi tới, mở cửa xe lên xe.
bà Hoa ở trên xe, nhìn thấy cô, cười nói " Thanh Thu."
Cao Thanh Thu lau mồ hôi, " Mẹ tới đây làm gì vậy ạ?"
Hiện tại ngoài trời rất nóng, không ở trong nhà ngồi điều hòa cho mát chạy ra ngoài làm gì.
Vừa rồi lúc Cao Thanh Thu nhận được điện thoại mẹ chồng gọi cũng rất ngạc nhiên.
bà Hoa nói: "Muốn dẫn con đi một nơi."
"Đi nơi nào ạ?" Cao Thanh Thu tò mò hỏi.
bà Hoa cười nói với Cao Thanh Thu: " Con và Ngọc Thành kết hôn cũng hơn nửa năm rồi mà bụng của con vẫn chưa có động tĩnh gì, mẹ chỉ muốn... Dẫn con đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe con cảm thấy thế nào?"
"..." Cao Thanh Thu trợn to hai mắt, không dám tin nhìn mẹ chồng, chuyện này... Quá đột ngột, vượt ngoài dự tính của cô, cô chột dạ nói: "Cái này... Không cần đâu mẹ ơi!"
Lúc trước quả thật Cao Thanh Thu có chút vấn đề về sức khỏe sinh sản, không tiện mang thai, nhưng hiện tại qua điều trị thì gần như đã không thành vấn đề.
Chỉ là vợ chồng cô khi quan hệ luôn dùng biện pháp tránh thai, đương nhiên sẽ không có động tĩnh gì.
Hiện tại mẹ chồng lại đột nhiên nói tới cái này, Cao Thanh Thu cũng rất chột dạ.
bà Hoa nói: "Không có cái gì không cần cả, con yên tâm, mẹ nhờ người quen kiểm tra cho con nên con không phải ngượng gì đâu."
Cao Thanh Thu vô cùng bối rối ngồi ở bên cạnh, cũng không biết nên nói cái gì.
bà Hoa thấy cô toát mồ hôi, lấy khăn ướt đưa cho cô, " Con lau mồ hôi đi kìa "
Cao Thanh Thu cười gượng nói: "Cảm ơn mẹ ạ."
Bà Hoa nói chuyện với cô: " Mẹ nghe nói, Dương Nhạc Linh bây giờ đang nháo lên đòi ly dị, loại phụ nữ như cô ta, đã lấy chồng rồi mà còn không an phận, còn đòi sống đòi chết. Con nói xem, nhỡ đâu con bé đó li dị xong lại quấn lấy chồng con thì phải làm sao? Cho nên chúng phải sớm đi kiểm tra, tốt nhất có thai càng nhanh càng tốt, như vậy Hoa Ngọc Thành cũng sẽ không bị loại phụ nữ bại hoại kia quấy nhiễu nữa."
Từ trong giọng nói của bà Hoa, Cao Thanh Thu nghe ra được mẹ chồng mình không có lòng tin với Hoa Ngọc Thành.
Cao Thanh Thu rất muốn nói với mẹ chồng rằng thật sự không cần bận tâm đến chuyện này, trước kia bà Cô Dương kia đưa tới cửa mà chồng cô còn không có hứng thú, huống chi là hiện tại.