Buổi sáng, Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh bàn ăn, tự dưng lại cảm thấy chán ăn.
Dì Ngô thấy vậy quan tâm "Sao cháu không ăn đi?"
Cao Thanh Thu xoa xoa bụng của mình, " Cháu không đói bụng."
Thật sự ngày hôm qua... Ăn quá nhiều cho nên bây giờ cảm giác vẫn còn chưa tiêu hóa qua hết.
Hoa Ngọc Thành nhìn vợ với ánh mắt đáng đời, "Tối hôm qua nói em ăn ít lại rồi, ai bảo em còn ham ăn?"
Cao Thanh Thu đuối lý không biết cãi như thế nào: " Biết làm sao được, em đâu có quản được cái mồm ham ăn này chứ."
Hoa Ngọc Thành bất đắc dĩ nhìn cô, trong ánh mắt ẩn giấu sự cưng chiều.
Chắc trên đời này cũng chỉ có mình vợ anh ăn no đến nỗi đến bữa sau rồi vẫn còn no!
Cao Thanh Thu nói: "Đúng rồi, hôm nay em phải đến công ty của anh để dự họp đấy."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, có chút ngoài ý muốn, "Thật sao?"
"Đúng vậy." Cao Thanh Thu nói: "Tô Tề còn chưa về, cho nên em phải đi họp thay cho anh ta."
Hiện tại công ty của cô đã sát nhập với truyền thông Lạc Tuyết, tất cả mọi công vụ bọn họ đều phải xử lý, thỉnh thoảng sẽ phải lên tổng công ty báo cáo.
Bình thường Cao Thanh Thu còn phải đi học, cho nên Tô Tề thường đại diện đi họp cho cô,nhưng mà hôm nay Cao Thanh Thu lại phải đích thân đi.
Lý Sơn giới thiệu qua với Hoa Ngọc Thành về nội dụng cuộc họp lần này của Cao Thanh Thu
Chỉ là cuộc họp này, với cấp bậc của Hoa Ngọc Thành thì không cần tham dự, cho nên chính Hoa Ngọc Thành cũng không biết đến có cuộc họp như vậy.
Nghe Lý Sơn giải thích xong, Hoa Ngọc Thành hiểu được phần nào.
Anh nhìn Cao Thanh Thu, cười đầy thâm ý " Anh rất mong đợi."
Cao Thanh Thu cảm thấy khó hiểu nhìn anh, "Anh mong đợi cái gì?"
"..." Hoa Ngọc Thành cúi đầu uống trà, không trả lời.
-
Buổi chiều, Cao Thanh Thu đến công ty, đây là lần đầu tiên cô quay lại đây sau khi có tin đồn cô và Hoa Ngọc Thành ly dị.
Lúc trước cô ra vào nơi này thường xuyên, cho nên mọi người đều biết cô là vợ của Hoa Ngọc Thành.
Nhưng mà bây giờ, thân phận của cô lại là " vợ trước " của Hoa Ngọc Thành, là người phụ nữ đã bị Hoa Ngọc Thành vứt bỏ.
Thế cho nên ánh mắt của mọi người nhìn cô cũng có chút phức tạp.
" Chào cô Cao." Một người quen lịch sự chào hỏi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu gật đầu chào lại, "Chào chị Chung."
Chị Chung này là một trong những trợ lý tổng giám đốc, chức vị thấp một cấp so với Lý Sơn, nhưng cũng coi là cao tầng ở công ty.
Chị Chung cười hỏi: "Lâu rồi không gặp em, hôm nay em tới công ty làm gì đấy?"
Lúc trước Cao Thanh Thu tới đây đều là tới tìm Hoa Ngọc Thành, hiện tại lại nhìn thấy Cao Thanh Thu, mọi người đều rất tò mò với nguyên nhân cô tới nơi này
"Em tới họp chị ạ " Cao Thanh Thu cảm thấy buồn cười, cô tới đây còn có thể tới làm gì được chứ?
Chị Chung nhanh mồm nhanh miệng nói tiếp, "Ồ. Ra thế! Mà dạo này em có khỏe không?"
Nhớ tới việc Cao Thanh Thu bị Hoa Ngọc Thành bỏ rơi, chị Chung cũng cảm thấy đồng cảm với Cao Thanh Thu hơn.
Cao Thanh Thu gật đầu, " Em vẫn ổn ạ!"
Chị Chung nhìn thấy nụ cười sáng lạng trên mặt Cao Thanh Thu, yên tâm gật gật đầu, trên đường đi tới phòng họp chị Chung hỏi cô: "Chị nghe nói em và Tổng giám đốc ly dị rồi hả?"
"..." Nếu như không phải có chị Chung nhắc lại, Cao Thanh Thu cũng đã quên rằng bây giờ mình và Hoa Ngọc Thành còn đang trong trạng thái ly dị.
Ít nhất ở trong mắt mọi người, cô và Hoa Ngọc Thành đã ly dị rồi.
Cao Thanh Thu do dự, đang suy nghĩ xem phải trả lời thế nào thì chị Chung ái ngại nhìn cô nói, "Xin lỗi, không phải chị cố ý chọc vào nỗi đau của em đâu!"