"Không thèm để ý tới anh nữa!" Cao Thanh Thu uy hiếp nói.
Cô vào cửa, ngồi xuống ghế,hướng về phía Hoa Ngọc Thành hỏi: "Khi nào thì chúng ta đi?"
" Cứ từ đã." Hoa Ngọc Thành nói: " Em cứ nghỉ ngơi đi."
Cô vừa mới từ bên ngoài về, hẳn là rất mệt mỏi.
-
Cao Thanh Thu ở trong phòng nghỉ ngơi một lúc, sau đó ra ngoài, cùng Hoa Ngọc Thành ăn cơm ăn cơm,bữa này đương nhiên do Hoắc Chấn Đông mời.
Cô ăn vặt ăn nhiều quá cho nên cũng chẳng buồn ăn gì nữa, chỉ là muốn ra ngoài cùng Hoa Ngọc Thành.
Đến nhà hàng, Hoắc Chấn Đông đã gọi món xong, Cao Thanh Thu nhìn thấy một bàn thịnh soạn, no bụng đói con mắt, lại lấy đũa ăn thêm.
Hoa Ngọc Thành ở bên cạnh nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, "Ăn ít thôi không lại bội thực bây giờ."
Có một cô vợ ham ăn cũng phải bận tâm cực kì.
Hoắc Chấn Đông ngồi ở đối diện, nhìn Cao Thanh Thu ăn, bật cười, " Em cầm tinh con lợn đấy à?"
Đến cửa, anh dùng chân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ôm cô lên phòng, đặt cô lên giường, giúp cô cởi giày.
"Ông xã." Cao Thanh Thu cảm giác mình đã về tới nhà, kêu một tiếng.
Hoa Ngọc Thành từ trong phòng tắm đi ra, cầm khăn mặt trong tay, ngồi xuống mép giường, giúp cô lau mặt và tay, " Sao thế?"