Dương Nhạc Linh ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt đó, cả người cô ta đều cảm thấy không thoải mái
"Ba" Cô ta gọi bố mình
ông Dương nhìn con gái một cái, đi theo cô ta ra một bên, " Sao thế?"
" Con không muốn đính hôn với anh ta "
Tên Thịnh Hy này, lúc đi học thành tích cũng rất kém
Trong nhà mặc dù có nhiều tiền, nhưng lại không có chí tiến thủ
Huống gì dáng dấp cũng khó nhìn, so sánh với Hoa Ngọc Thành thì đúng là một trời một vực
Dương Nhạc Linh vừa nhìn thấy gương mặt đó liền tức điên lên
Tại sao cô ta phải lấy loại người như vậy?
Rõ ràng với điều kiện của cô ta, hoàn toàn có thể lấy Hoa Ngọc Thành
Nhất là cô ta đã từng là vợ sắp cưới của Hoa Ngọc Thành, cho nên bây giờ ai thấy cũng đều so sánh Thịnh Hy với Hoa Ngọc Thành
Càng như vậy, Dương Nhạc Linh càng không thể nào tiếp thu được sự thật
ông Dương nghiêm mặt nói, "Có thể tìm được Thịnh Hy đã không tệ rồi Lúc trước nó thích con, gia thế lại hiển hách, còn gái, con còn muốn thế nào nữa?"
"Chẳng lẽ trên đời chỉ còn một mình hắn thôi sao?" Dương Nhạc Linh nhìn bố mình Thấy ông ta nhìn mình chằm chằm, tủi thân làm nũng, "Ba, ba có phải là ba ruột của con hay không thế?
Trước đây, chỉ cần cô ta làm nũng thì đều làm cho bố cô ta phải chiều theo
ông Dương nhức đầu nói: "con nghĩ ba không muốn tìm người khác sao? Nhưng bây giờ ba biết đi đâu tìm người khác? Lúc Trước có mấy người cảm thấy không tệ, nhưng con đâu vừa ý ai!"
Ban đầu Dương Nhạc Linh vì thấy Hoa Ngọc Thành bị thương liền từ hôn chạy mất, mặc dù coi như người ngoài cuộc, mấy kẻ thượng lưu kia không có tư cách chỉ trích Dương Nhạc Linh, nhưng nếu bảo bọn họ lấy Dương Nhạc Linh thì cũng không có mấy người tình nguyện cả
Hơn nữa, người nhà của bọn họ cũng sẽ không đồng nguyện mối hôn sự vồ vập này, đều sợ cưới Dương Nhạc Linh chính là nuôi ong tay áo, nuôi cáo dòm nhà
Lúc trước mọi người đều biết, ba mẹ của Hoa Ngọc Thành đối tốt với Dương Nhạc Linh bao nhiêu, đáng tiếc người phụ nữ này lại có thể bỏ đá xuống giếng
Cho nên chỉ cần là gia đình có tiếng tăm một chút đều coi thường Dương Nhạc Linh
ông Dương phân tích nói: "Hiện tại ba vẫn còn là chủ tịch của Dương Thị thì con còn có thể tìm được Thịnh Hy, nếu con mà còn chọc Hoa Ngọc Thành tức giận, đến lúc đó xảy ra chuyện gì, ngay cả ghế chủ tịch ba cũng không ngồi được nữa, thì con có muốn lấy Thịnh Hy cũng không được"
Mặc dù ông ta nắm trong tay ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng, chỉ cần những cổ đông kia hợp lại thì ông ta có thể bị hất khỏi ghế chủ tịch bất cứ lúc nào Đấy là còn chưa kể Hoa Ngọc Thành nắm trong tay hai mươi phần trăm, Cố Sùng Lâm cũng có mười lăm phần trăm,hai người đó chính là sự uy hiếp trí mạng
Dương Nhạc Linh nhìn bố mình chằm chằm, "Sao có thể như vậy được? Dương Thị là ba một tay gầy dựng, là tâm huyết của ba cơ mà "
Tô phụ một mặt ngưng trọng, "Trước kia là vậy, nhưng hiện tại cổ phần của công ty, đã không còn nằm trong tay ba nữa rồi Hiện tại có không ít thành viên hội đồng quản trị còn niệm tình xưa mà đứng về phía ba, có rất nhiều người đã bất mãn ra mặt chống đối rồi Nếu con mà còn chọc giận Hoa Ngọc Thành nữa không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu "
Dù sao, tình cha còn đâu thể sánh bằng những lợi ích mà Dương Thị mang lại
Hiện tại chỉ cần hy sinh hạnh phúc của Dương Nhạc Linh để giữ yên thế cục thì đã là tổn thất nhỏ nhất rồi
Dương Nhạc Linh nghe bố mình nói vậy, nghẹn ngào, "Nhưng mà ba lại bắt con phải lấy loại người như vậy"
"Đều đã định đoạt rồi, con còn nói cái gì nữa?" ông Dương bắt đầu bực dọc, tỏ thái độ, " Ba bận lắm, con ra tiếp khách cùng chồng con đi "
Ông ta trực tiếp đi ra, không muốn lãng phí thời gian với Dương Nhạc Linh, hiện tại mặc kệ Dương Nhạc Linh có đồng ý hay không thì hôm nay vẫn phải cử hành lễ đính hôn này một cách trọn vẹn
ông Dương mới vừa đi ra, Dương Nhạc Linh ngẩng đầu lên, liền thấy Hoa Ngọc Thành
Anh mặc âu phục, bên cạnh có Cao Thanh Thu đi theo, hai người rất là xứng đôi, ở trong mắt người khác, giống như một bức mỹ họa
Dương Nhạc Linh nhìn thấy gương mặt đó của Hoa Ngọc Thành, nhớ tới lúc mà anh bóp cổ cô ta, theo bản năng nhìn sang chỗ khác
Có thể bởi vì ngày đó Hoa Ngọc Thành quá đáng sợ, cho nên hiện tại chỉ nhìn thôi cô ta cũng không dám nhìn anh thêm một cái
Chỉ sợ một giây kế tiếp, Hoa Ngọc Thành lại tiến tới bóp chết mình