Cái bóng đèn hiệu Lý Sơn này không phải là bóng đèn bình thường mà là bóng đèn siêu sáng
Lý Sơn nghe xong lệnh đặc xá nhanh chân chạy mất hút như một cơn gió
Cao Thanh Thu nhìn thấy vậy bật cười, " Anh làm gì mà hung dữ với Lý Sơn vậy? Anh xem anh ta sợ anh như sợ cọp kìa?"
Hoa Ngọc Thành tỉnh bơ nói: "Ngu xuẩn"
Cao Thanh Thu cười xuề, " Đúng, đúng, trong mắt anh, ai chẳng ngu xuẩn?"
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, phán một câu xanh rờn " Trừ Em "
“...” Cao Thanh Thu không dám tin nhưng vẫn vui vẻ hỏi tiếp: " Anh cảm thấy em không ngu xuẩn?"
Hoa Ngọc Thành không trả lời câu hỏi của có, trực tiếp đi vào cửa
Cao Thanh Thu nhìn thấy ông chồng ngạo kiều xấu hổ, theo sau, nói: " Ông xã, em cảm thấy anh rất tinh mắt"
“...” Hoa Ngọc Thành nhìn người nào đó, đánh trống lảng, hỏi "Hôm nay sao về sớm thế?"
"Ừm" Cao Thanh Thu ngồi xuống bên cạnh anh, dựa vào anh, "Hôm nay mệt quá đi mất "
"Vậy thì đi nghỉ ngơi đi "
Cao Thanh Thu ngúng nguẩy nói: "Không muốn đi"
Anh nhìn con mèo lười đang dựa vào mình, bất đắc dĩ bế cô lên, đi lên phòng
Nửa giờ sau, Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, còn chưa ngủ Cô trở mình, nhìn người nào đó làm việc bên cạnh mình, thi thoảng anh sẽ quay sang nhìn cô một cái
Sau khi đưa cô lên phòng, Hoa Ngọc Thành để cho Cao Thanh Thu nghỉ ngơi, lấy máy tính ra làm việc bên cạnh cô
Đối mặt với ánh mắt quan tâm của Hoa Ngọc Thành, Cao Thanh Thu có chút lúng túng, " Em không ngủ được "
Chẳng qua là đến kì nguyệt san nên dễ cảm thấy mệt mỏi
Hiện tại thân thể của cô đã được buông lỏng, não nhàn rỗi không muốn ngủ
Hoa Ngọc Thành nghe Cao Thanh Thu nói vậy, không lên tiếng, quay đầu xử lý tiếp công việc
Cao Thanh Thu ôm lấy gối, lẳng lặng nhìn người đàn ông của mình chăm chỉ làm việc, vừa nghĩ tới anh vì ra mặt cho cô, lại có thể bất chấp mọi thứ để cho Dương Nhạc Linh một bài học, Cao Thanh Thu phát hiện trong lòng của mình vô cùng ngọt ngào
Mặc dù mình cô rất nhiều thứ không sánh bằng Dương Nhạc Linh, nhưng ít ra trong mắt anh,cô quan trọng hơn Dương Nhạc Linh rất nhiều
###
Dương Nhạc Linh ngồi ở trên giường bệnh, cổ quấn một vòng băng gạc thưa
Cô ta là con gái độc nhất của Nhà họ Dương, ba mẹ đều rất chiều chuộng cô ta, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai động tới một đầu ngón tay
Ai biết hôm nay Hoa Ngọc Thành lại giống như người điên thiếu chút nữa bóp chết mình
Chỉ cần nghĩ lại khi đó, Dương Nhạc Linh liền khó chịu đến cực điểm
Cô ta tủi thân khóc lóc với mẹ mình: "Mẹ ơi "
"Ngoan nào " Bà Dương thấy con gái mình như vậy, vô cùng đau lòng, hôm nay bà ta không ở nhà, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện lớn như vậy, "Con còn đau không?"
Dương Nhạc Linh nói: " Con không muốn lấy chồng đâu mẹ ơi "
Hoa Ngọc Thành bắt cô ta tùy tiện tìm một người rồi lấy làm chồng, có chết cô ta cũng không chịu!
Coi như không thể lấy Hoa Ngọc Thành, ít nhất cô ta cũng phải lấy được Hoắc Chấn Đông
Bà Dương nhìn lấy con gái bảo bối của mình, nói: "Không lấy thì Không lấy"
"Nhưng mà ba của con " Nhìn ý của bố mình thì thực sự muốn ép cô ta lấy chồng
Bà Dương chấn an nói: " Để mẹ đi nói với ba con "
"Nói, nói cái gì?" Bà Dương mới vừa nói xong, ông Dương liền sậm mặt từ bên ngoài đi vào
Dương Nhạc Linh nhìn ba mình ánh mắt tràn đầy sự tủi thân
Bà Dương gay gắt tranh cãi với chồng mình, nói: "Con gái không muốn lấy chồng, tôi không cho phép ông ép con bé!"