Hôm nay là sinh nhật Lâm Vi, Cao Thanh Đức cùng Lâm Vi và người trong đội đi ăn mừng sinh nhật
Cao Thanh Thu ngồi ở ghế, nghe Cao Thanh Đức nói với mình chuyện trong bệnh viện, không nhịn được trừng Cao Thanh Đức một cái, "Mẹ bị úng não rồi sao?"
Hai ngày trước, lúc bà Cao bị bệnh cô còn phải túc trực trong viện chăm sóc bà ấy, kết quả chỉ chớp mắt, mẹ cô lại có thể biến thành như vậy
Cao Thanh Thu cảm giác công sức mình bỏ ra, quả thực là cho chó ăn hết rồi
Cao Thanh Đức nhìn thấy Cao Thanh Thu kích động đến nỗi đứng lên, giọng nói cũng rất lớn, mấy người trong đội thấy thế nhìn lại, cậu ta kéo cô ngồi xuống, " Em cũng đã nói mẹ rồi! Cũng không biết mẹ nghĩ như thế nào nữa "
" Chị sắp bị mẹ làm cho tức chết mất rồi " Cao Thanh Thu thực sự không còn gì để nói
Nếu không phải sớm biết cái đức hạnh của mẹ mình, thì chắc cô phải khóc cạn nước mắt rồi
Làm sao mình lại có một người mẹ không biết điều như thế?
Cao Thanh Đức nói: "Đều là tại cô họ Dương đó, nhìn một cái đã biết không phải là người tốt rồi Sao cô ta có thể làm ra loại chuyện này chứ?"
Cao Thanh Thu xiết tay lại, nhớ tới Dương Nhạc Linh, không lên tiếng
Không làm gì được mình liền đi lợi dụng nhược điểm của mẹ mình
Cao Thanh Thu rất muốn hỏi xem, Dương Nhạc Linh làm như vậy rốt cuộc có ích lợi gì?
Cơm nước xong, bọn Lâm Vi muốn đi Karaoke hát hò, Cao Thanh Thu không đi, trực tiếp đến bệnh viện
bà Cao ngồi ở trong phòng bệnh VIP, cho tới bây giờ chưa từng hưởng thụ qua loại đãi ngộ này, nơi này thái độ của y tá tốt hơn hẳn, không giống phòng bệnh bình thường, người nào cũng nghiêm mặt
Nhìn thấy Cao Thanh Thu đi vào, bà Cao sửng sốt nhưng ngay sau đó, trên mặt lại xuất hiện nụ cười lấy lòng, " Con đến rồi đấy à?"
Cao Thanh Thu đi tới trước giường bệnh, nhìn bà ta, lạnh nhạt hỏi một câu "Nơi này tốt lắm à mẹ?"
"Tốt lắm " bà Cao không dám nhìn thẳng vào mắt của Cao Thanh Thu
Cao Thanh Thu thấy bà ta nói như chuyện đương nhiên, còn dám nói rất tốt, máu dồn lên não, " Mẹ là ăn mày sao? Người ta cho mẹ cái gì mẹ cũng nhận, mẹ không biết cự tuyệt à?"
“...” bà Cao nghe xong lật mặt, " Sao mày có thể nói khó nghe với mẹ của mày như thế hả, cái gì gọi là ăn mày? Tao là mẹ của mày! Nếu không có con ăn mày già này thì mày có ngày hôm nay sao? Mày lấy chồng có báo đáp được tao cái gì không? Mày Để cho tao ở phòng bệnh rách nát như thế, cũng chưa từng nghe mày nói sẽ đổi cho tao sang phòng khác Bây giờ có người tốt đổi hộ mày lại nói mẹ mày là ăn mày?"
Nàng nói lấy, nhất thời lại cảm thấy có lý chẳng sợ lên, thậm chí liền mới vừa trong lòng cái kia vẻ bất an cũng không có
Cao Thanh Thu nhìn mẹ mình, "Như thế mà còn gọi là phòng bệnh rách nát? Mẹ tưởng mẹ là ai chứ? Có thể để cho mẹ nằm phòng riêng đã là không tệ rồi, mẹ có số tiền kia là toàn bộ tiền thưởng giải đấu vừa qua của Thanh Đức không?"
Rõ ràng lúc trước còn bình thường, bị Dương Nhạc Linh khiêu khích một cái liền trở mặt như vậy, lại còn bắt đầu chê bài phòng bệnh thường, Cao Thanh Thu cũng phục mẹ mình sát đất
Mặc dù điều kiện phòng bệnh kia không bằng phòng bệnh VIP được, nhưng có kém đi nữa thì người chịu khổ không phải là mấy người ở lại trông người bệnh như bọn họ sao?
Chẳng qua là Cao Thanh Thu cảm thấy không cần thiết phải lãng phí tiền như vậy, Cao Thanh Đức cũng cho là như vậy, dù sao điều kiện của bọn họ cũng chẳng lo nổi viện phí của phòng bệnh VIP
Lại không nghĩ rằng mẹ mình còn chê bai
bà Cao sửng cồ nói: "Đúng! Tiền là của con trai tao lo, mày thử sờ lại lương tâm của mày xem, xem có thấy hổ thẹn hay không? Mày đã bao giờ nghĩ đến cho tao tiền chưa? Mày căn bản chưa từng nghĩ đến Tao không cần biết, con bé kia nói rồi, chỉ cần mày rời xa Hoa Ngọc Thành, con bé đó sẽ cho tao một căn hộ cao cấp trong nội thành Mày có muốn đồng ý hay không thì cũng bắt buộc phải đồng ý cho tao! Từ hôm nay tao cấm mày dính dáng đến thằng đấy nữa, nếu để tao nghe được phong thanh mày còn qua lại với nó nữa thì tao đánh gẫy chân chó của mày " Trong giọng nói của bà ta chỉ có ngữ khí ra lệnh, đe dọa