Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 61




"Thầy giáo La, thầy sao chỉ khen hai người bọn họ chứ!" Giang Đình Đình ở bên cạnh nói: "Vũ Minh Hân không phải cũng thi không tệ sao?"

Vũ Minh Hân, Đinh Cẩn và Cao Thanh Thu, đều thi đỗ đại học Kinh Châu. Trong lớp chỉ có ba người bọn họ đỗ đại học Kinh Châu.

Lời này của cô ta lại khiến mọi người chú ý đến Vũ Minh Hân.

Thầy giáo La sửng sốt một chút, nhìn về phía Vũ Minh Hân, cười một tiếng, "Minh Hân cũng thi không tệ."

Có điều, thái độ của thầy với Vũ Minh Hân rõ ràng không nhiệt tình như vậy.

Vũ Minh Hân đứng ở một bên, sắc mặt dường như trở nên rất khó coi.

Giang Đình Đình kéo tay Vũ Minh Hân, cảm thấy không công bằng: "Thầy sao lại như vậy chứ? Đúng rồi Minh Hân, cậu thi được bao nhiêu điểm?"

"..." Vũ Minh Hân không trả lời.

Cô ta bình thường thành tích không tệ, lại thường xuyên có Cao Thanh Thu nói giúp, cho nên, vẫn là đứng top đầu trong lớp. Chỉ là... Lần này kỳ thi vô cùng quan trọng, bởi vì căng thẳng, cô ta phát huy cũng không được tốt lắm, chuyện này cũng chưa từng nói qua với ai.

Cô ta vốn nghĩ rằng, dù sao cũng đã được trúng tuyển, thành tích không quan trọng.

Bị Giang Đình Đình hỏi như vậy, ngược lại cảm thấy khó chịu.

Bây giờ cô ta lại cảm thấy Giang Đình Đình này thực sự là phiền chết, hận không thể lập tức phủi sạch quan hệ với cô ta.

Lúc ăn cơm, Cao Thanh Thu ngồi ở vị trí rất gần Thầy giáo La, Thầy giáo La nghe nói cô không lên đại học, một mực làm công tác tư tưởng cho cô: "Thi đậu đại học Kinh Châu không dễ, em đừng ngốc, em bây giờ cho dù đi làm thêm, có thể kiếm chút đỉnh, cải thiện tình hình trong nhà, nhưng là hủy đi sự nghiệp cả đời mình. Sau này em sẽ hối hận..."

"Em biết ạ." Cao Thanh Thu dĩ nhiên biết những thứ này, cô nói với Thầy giáo La: "Em sẽ kiên trì."

Cô thật ra đã sớm biết những điều đó, nhưng khi Thầy giáo La quan tâm mình như vậy, Cao Thanh Thu vẫn vô cùng cảm động. Cũng chỉ có thầy, mới có thể ủng hộ cô khích lệ cô.

Chứ không phải giống như mẹ cô, chỉ mong cô không đi học đại học.

Đinh Cẩn ngồi ở một bên, vị trí của cậu cũng rất gần thầy giáo, cho nên nghe thấy được rõ ràng đoạn hội thoại giữa hai người, cậu nhìn Cao Thanh Thu, màu mắt bỗng trầm xuống.

Sự khích lệ của Thầy giáo La khiến trong lòng Cao Thanh Thu vô cùng xúc động, cơm nước xong, lúc Thầy giáo La và những bạn học khác nói chuyện, cô liền nhốt mình trong phòng rửa tay.

Có lúc cô cảm thấy mình rất kiên cường, chuyện gì cũng có thể đối mặt.

Có những lúc, lại cảm thấy mình vô cùng yếu đuối...

Giống như bây giờ, cuộc trò chuyện với Thầy giáo La sẽ khiến cô nhớ mãi tỉnh cảnh mình hôm nay.

Chỉ vì có thể được đi học, cô cũng đã dùng hết tất cả sức lực.

Nước mắt mơ hồ dâng lên khóe mắt cô, cô nhịn rất lâu, không để cho nước mắt mình rớt xuống, thế nhưng, khóe mắt vẫn đỏ hoe.

Ngay lúc này, bỗng có cuộc điện thoại gọi tới, Cao Thanh Thu lấy điện thoại di động ra xem, biết là Hoa Ngọc Thành gọi tới, cô điều chỉnh tâm trạng, nghe điện thoại: "Chú."

"Em ở đâu? Lại đi làm việc sao?" Giọng nói Hoa Ngọc Thành rất ấm, mang theo sự quan tâm chân thành.

Cao Thanh Thu nhìn đồng hồ, phát hiện đã sắp bảy giờ.

"Không phải, hôm nay chúng tôi họp lớp."

"Tôi bảo Lý Sơn tới đón em."

Anh không yên tâm cô buổi tối còn ở bên ngoài.

"Không cần, chúng tôi cũng ăn xong rồi, nếu để anh Lý tới tôi còn phải chờ rất lâu. Bây giờ tôi về ngay đây."

"Được rồi!" Hoa Ngọc Thành cũng không miễn cưỡng cô.

Cúp điện thoại, Cao Thanh Thu rửa mặt.