Hồ Tiểu Tri ngẩng đầu lên, vừa vặn liền thấy Cao Thanh Thu.
Ở nơi xa lạ này, nhìn thấy người quen, ánh mắt của Hồ Tiểu Tri đột nhiên sáng lên.
Cô ta đi tới trước mặt Cao Thanh Thu, "Thanh Thu, Sao cô lại tới nơi này?"
Lời này cũng là lời Cao Thanh Thu muốn hỏi, tại sao ở chỗ nào cũng nhìn thấy Hồ Tiểu Tri?
"Có chút việc." Cao Thanh Thu lãnh đạm trả lời.
Tô Tề đứng ở một bên, nhìn thấy Hồ Tiểu Tri và Cao Thanh Thu chào hỏi, cũng không chen vào, chỉ nói: "Tôi đi hỏi phục vụ một chút,hai người cứ trò chuyện."
Cao Thanh Thu cũng không muốn trò chuyện, nhưng, bất đắc dĩ Hồ Tiểu Tri cứ dây dưa lấy mình.
Thấy Tô Tề đi rồi, ánh mắt của Hồ Tiểu Tri lập tức trở nên phức tạp, cô ta nhìn bóng lưng của Tô Tề,xấc xược "Người đàn ông kia là ai vậy?"
Không nghĩ tới Cao Thanh Thu mới vừa vừa ly hôn, đã đi ra ngoài tìm người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ.
Cao Thanh Thu nói: "Bạn của tôi, nhưng cái này thì liên quan gì đến cô?"
Ánh mắt nhìn Hồ Tiểu Tri cũng không hề thân thiện.
Cao Thanh Thu biết, Hồ Tiểu Tri chính là loại người điển hình nội tâm u ám, nhìn cái gì, trong lòng đều sẽ hướng chỗ xấu mà nghĩ.
Hồ Tiểu Tri tò mò nhìn Cao Thanh Thu, "Nghe nói cô ly dị rồi hả? Đây là thật sao?"
"... Đúng." Nhìn Hồ Tiểu Tri cũng đã biết, chứng minh tin tức đã truyền ra ngoài.
Như vậy cũng tốt.
Cũng tránh cho những người này chung quy ở sau lưng nói cái gì mà cô không xứng với Hoa Ngọc Thành.
Trong ánh mắt của Hồ Tiểu Tri, thêm mấy phần hả hê, "Ban đầu tôi nói cô còn không tin, cô còn bênh chằm chặp, tôi tưởng các người yêu nhau sâu nặng thế nào! Kết quả người ta vừa tốt lên, liền đá cô đi."
"..." Cao Thanh Thu nhìn Hồ Tiểu Tri, chán ghét nói "Cho nên?"
Lúc trước bởi vì Cao Thanh Thu có Hoa Ngọc Thành bảo bọc nên Hồ Tiểu Tri đã phải nhẫn nhịn rất lâu rồi.
Nhưng bây giờ, nghĩ đến Cao Thanh Thu đã không có chỗ dựa là Hoa Ngọc Thành nữa, cô ta càng trở nên đắc ý.
Cô ta nói với Cao Thanh Thu: "Những người có tiền kia, vô duyên vô cớ thì sẽ không vừa ý thứ người như cô đâu. Người ta ngay cả tiểu thư nhà giàu xinh đẹp còn không thèm, dựa vào cái gì thích cô? Cô có điểm nào sánh bằng cô Dương? Trên thực tế, cũng chỉ có lúc người ta phải ngồi trên xe lăn, mới có thể vừa ý cô. "
Hồ Tiểu Tri dương dương đắc ý nói tiếp.
Cao Thanh Thu xuất thân không tốt, một điểm này cũng chẳng khác cô ta là mấy.
Cho nên,trước đây nhìn thấy Cao Thanh Thu và với Hoa Ngọc Thành ở chung một chỗ, lại được yêu chiều đến như vậy, trong lòng Hồ Tiểu Tri làm sao mà Cao Thanh Đức chịu?
Ngược lại, ở trong mắt cô ta, Cao Thanh Thu còn chẳng bằng mình, đã không lương thiện yêu kiều bằng mình lại còn vô cùng tầm thường. Dù có cố gắng thi vào trường đại học danh tiếng thì sao, ở nơi này tất cả đều là tinh anh trong trường học, cũng chỉ xứng trở thành vai phụ của người khác.
Bây giờ thấy Cao Thanh Thu xui xẻo, cô ta đương nhiên vui sướng.
Hồ Tiểu Tri nói xong, biểu tình trên mặt Cao Thanh Thu ngẩn ra.
Hồ Tiểu Tri thấy cô như vậy, cười nói: "Không nghe được lời thật lòng sao? Xin lỗi, tôi quá lời rồi, nhưng sự thật là sự thật, cô muốn bám vào người giàu có, nhưng lại bị người ta đá! Hoa Ngọc Thành đó, coi như bị cô Dương vứt bỏ,nhưng trong lòng vẫn không quên được cô Dương, vừa bình phục đã đá cô sang một bên, muốn quay lại với cô Dương. Bây giờ cô đã biết cô và cô Dương khác nhau ở đâu chưa?"
Cao Thanh Thu vẫn không lên tiếng, Hồ Tiểu Tri cảm thấy Cao Thanh Thu bị mình đả kích.
Cao Thanh Thu chỉ là nhìn thấy người đàn ông đang đi tới từ phía sau Hồ Tiểu Tri.
Hôm nay anh mặc âu phục, đẹp trai cực kì.