Nếu để cho cô ta biết chính là Cao Thanh Thu, thì không biết cô ta sẽ ra sao.
Tô Tề cũng rất mong đợi.
Dương Nhạc Linh nhíu mày, "Xem ra anh không có thiện chí để nói chuyện tiếp rồi?"
"Xin lỗi." Tô Tề một mặt nghiêm túc.
Dương Nhạc Linh cười khẽ một tiếng, nghĩ đến chuyện mình bị cự tuyệt, tâm tình có chút không tốt.
Cô ta xinh đẹp như vậy, cho tới bây giờ đều là người khác cầu xin cô ta, người đàn ông trước mắt này lại cự tuyệt cô ta!
Là mình quá khách khí với anh ta, hay anh ta quá tự cao tự đại đây?
Nghĩ tới đây, cô ta từ bỏ ý định hợp tác với Tô Tề, "Đã như vậy, vậy coi như xong đi, chỉ hy vọng ra khỏi chỗ này, anh sẽ không hối hận."
Như loại công ty nhỏ này, cô ta hoàn toàn có năng lực để cho đối phương sập tiệm.
Đến lúc đó cô ta muốn nhìn xem, Tô Tề còn dám cứng miệng như thế này nữa không.
Tô Tề nhìn bóng lưng của Dương Nhạc Linh, gửi tin nhắn cho Cao Thanh Thu về kết quả cuộc gặp vừa rồi.
Nghe Tô Tề nói, Dương Nhạc Linh muốn cô xóa toàn bộ bài viết trên FB, còn muốn mình nhận là vu khống cô ta rồi nói xin lỗi, Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Sao anh không bảo cô ta về nhà ngủ mà mơ tiếp."
Tô Tề nói: "Tôi biết cô sẽ không đáp ứng nên đã cự tuyệt. Còn nữa, hình như cô ta biết hai chúng ta quen biết, còn tưởng rằng tôi thích cô."
"..."
Cao Thanh Thu nhớ tới chuyện ở nhà hàng lần trước, khi đó Dương Nhạc Linh cũng ở đó, chắc là khi đó từng gặp Tô Tề!
-
Từ quán cà phê đi ra, Dương Nhạc Linh nói với trợ lý: "Liên lạc thu mua công ty kia đi."
Bảo xóa bài viết nhận tiền còn không chịu, cô ta chỉ có thể xử lý như vậy.
Nếu không, làm sao cô ta còn dám đến trường, làm sao có thể trở lại bên cạnh Hoa Ngọc Thành?
Trợ lý nghe xong Dương Nhạc Linh nói, gật đầu, "Được, tôi sẽ xử lý ngay."
Dương Nhạc Linh lên trên xe, Thẩm Niệm Niệm gửi tin nhắn hỏi thăm tình hình: "Cậu đi gặp kết quả như thế nào rồi?"
"Cậu có biết người kia là ai không?" Dương Nhạc Linh hiện tại nhịn không được bật cười.
Không nghĩ tới Cao Thanh Thu vì đối phó cô ta, mà còn lôi cả tình nhân từ bên ngoài vào.
Đây là vào đường cùng rồi phải không?
Nói thật, lúc bắt đầu có tin đồn, Dương Nhạc Linh còn tưởng rằng là Hoa Ngọc Thành giúp Cao Thanh Thu, hiện tại nhìn thấy Tô Tề, cô ta ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Niệm Niệm đương nhiên không biết: "Ai vậy!"
"Người đàn ông lần trước ăn cơm chung với Cao Thanh Thu bị chúng ta bắt gặp ấy."
"... Cho nên hắn giúp Cao Thanh Thu đối phó cậu sao?" Thẩm Niệm Niệm vô cùng kinh ngạc.
Cứ như vậy, liền nói xuôi được.
"Ừm." Dương Nhạc Linh nói: "Không có việc gì, mình đã bắt đầu chỗ thu mua công ty kia, chờ mua xong công ty bọn họ là sẽ giải quyết được mọi truyện."
Không ai có thể ngăn cản cô ta quay lại bên cạnh Hoa Ngọc Thành, ai cũng không được!
Cao Thanh Thu cho là làm như vậy, thì mình không thể làm gì cô ta rồi sao?
Hơn nữa, Dương Nhạc Linh thật sự rất bội phục Cao Thanh Thu.
Dám tìm Tô Tề, chẳng nhẽ không sợ Hoa Ngọc Thành biết cô ta dây dưa với người đàn ông khác ở bên ngoài sao?
Thẩm Niệm Niệm nói: "Như vậy cũng tốt."
Biết rõ tình thì không cần sợ như vậy nữa.
Chỉ cần không phải Hoa Ngọc Thành thì mọi việc đều có thể xử lý.
Dương Nhạc Linh nhắn lại: "Ảnh lần trước chụp Cao Thanh Thu với người kia vẫn còn chứ?"
Khi đó Thẩm Niệm Niệm chụp ảnh, Dương Nhạc Linh còn cảm thấy dỗi hơi.
Không nghĩ tới bây giờ lại có đất dụng võ.
Thẩm Niệm Niệm nhắn lại: "vẫn còn."
Khi đó thấy Hoa Ngọc Thành không có phản ứng, cô ta vẫn để đó, cũng không nghĩ tới muốn gửi cho ai.
Cô ta hỏi Dương Nhạc Linh, "Muốn gửi cho anh Hoa Ngọc Thành nhìn sao?"
Dương Nhạc Linh nói: "Gửi cho mẹ anh ấy xem đi."
Hiện tại người nhà họ Hoa đều đứng về phía Cao Thanh Thu, Dương Nhạc Linh muốn từng chút từng chút, hủy hoại sự tín nhiệm của Nhà họ Hoa đối với Cao Thanh Thu, để cho bọn họ thấy rõ Cao Thanh Thu là loại người thế nào.