Dương Nhạc Linh về nhà, bà Dương nhìn thấy cô ta, gọi lại"Nhạc Linh, con xem tin tức trên mạng chưa? Toàn bộ đều là mắng chửi con."
"Con thấy rồi." Dương Nhạc Linh thật vất vả mới bình tâm lại, bị mẹ mình hỏi vậy, lại nổi lên sự bất an.
Bà Dương sừng sổ nói: "Rốt cuộc là ai làm chuyện thất đức như vậy?"
Ban đầu Dương Nhạc Linh từ hôn,rất nhiều người biết nhưng không có ai nhàm chán tung loại truyện này lên mạng.
Dù sao Dương Nhạc Linh cũng không phải là người nổi tiếng, loại tin tức này cũng không có giá trị gì.
Nhưng bây giờ, không biết nguyên nhân gì, lại lên Hot search.
Dương Nhạc Linh nói: "mẹ đi ngủ đi, chuyện này con sẽ xử lý."
Cô ta ngồi xuống ghế, tin tưởng rằng mình có thể xử lý xong chuyện này.
Bà Dương nhìn thấy con gái mình tỏ ra bình tĩnh như vậy, cũng không dám làm ồn tới cô ta, không thể làm gì khác hơn là đi ngủ.
-
Tô Tề hôm nay vẫn còn ở công ty làm thêm giờ, không có cách nào bà chủ đã phân phó, anh ta nào dám không nghe?
Chuyện này hai ngày trước liền bắt đầu chuẩn bị rồi.
Cao Thanh Thu muốn làm cái gì, anh ta đương nhiên phải dốc toàn lực giúp đỡ.
Bây giờ nhìn dư luận thiên về một bên, coi như thỉnh thoảng có vài bình luận muốn bênh vực cho Dương Nhạc Linh, cũng bị cư dân mạng lao vào ném đá, Tô Tề dương khóe miệng lên.
Anh ta gửi tin nhắn cho Cao Thanh Thu, "Cảm giác thế nào? Thấy tôi làm việc đủ năng suất chưa?"
"Cảm ơn." Cao Thanh Thu biết anh ta vất vả.
Tô Tề nói: " bây giờ tôi còn phải ở lại công ty canh máy cho cô, cơm tối còn chưa được ăn, lúc nào cô phải đãi tôi một bữa ra trò đấy!"
"Được, chờ khi nào chân tôi khỏi tôi mời anh ăn cơm." Cao Thanh Thu đương nhiên là cảm kích anh ta.
Tô Tề cười một tiếng, nhắn lại: "nhớ đấy!"
"Ừm."
Hai người vừa nói chuyện, điện thoại của Tô Tề đột nhiên vang lên, anh ta thấy là điện thoại của Lý Sơn, sắc mặt rất nhanh trở nên nghiêm túc bắt máy
"Được, tôi biết rồi, đảm bảo chuyện này ngày mai sẽ lan tràn trên khắp các trang nhất..."
Tô Tề cúp điện thoại xong, mở email ra, nhìn thấy ảnh trong đó, có chút ngoài ý muốn.
Dương Nhạc Linh còn chưa thức dậy, đã bị điện thoại của Thẩm Niệm Niệm đánh thức, cô ta ngồi dậy, nghe điện thoại, Thẩm Niệm Niệm nói: "Nhạc Linh, cậu lên trên mạng xem tin tức ngay đi."
"Sao thế?" Trừ ngày hôm qua cô ta bị bôi đen ra, còn có thể có chuyện gì?
Dương Nhạc Linh đang chắc mẩn cũng chỉ là lấy tiền làm việc, đợi khi tìm được người đó, cô ta tống cho ít tiền, bắt người kia gỡ bài viết, xin lỗi cô ta công khai trên mạng là được, cho nên, cũng không có gì phải gấp như vậy.
Ở trong thế giới của cô ta không có gì không thể giải quyết bằng tiền, nếu còn không giải quyết được thì chỉ có thể là tiền chưa đủ nhiều, cho nên cô ta muốn làm cái gì, đều có thể rất dễ dàng làm được.
Thẩm Niệm Niệm cũng không biết nói thế nào: "cậu tự lên xem đi."
Dương Nhạc Linh cúp điện thoại, mở báo mạng, thấy trên đó tràn lan giật típ bố cô ta biển thủ công quỹ, tham ô, hối lộ, trốn thuế... Không những thế còn có ảnh bố cô ta đang ân ái với bồ nhí.
Những tấm hình này, lần trước Hoa Ngọc Thành đã đem ra cảnh cáo cô ta một lần, cô ta không nghĩ tới rằng tất cả đều bị tung lên trên mạng.
Dương Nhạc Linh từ trên phòng đi xuống, nhìn thấy bố mẹ đang vì chuyện này cãi nhau, bà Dương nắm tay ông Dương gào thét ầm ĩ, "Ông phải giải thích rõ ràng cho tôi, ông và con đĩ kia rốt cuộc là có quan hệ như thế nào? Ông Dương, lão già không có lương tâm này, tôi lấy ông bao nhiêu năm, sinh con cho ông, vậy mà ông đối với tôi như vậy à?"
Đối mặt với người đàn bà đanh đá này, ông Dương cũng rất nhức đầu, "Bà đừng có mà ồn ào nữa?"
Dương Thị là một tập đoàn lớn, Ông Dương cũng khá có tiếng trên thương trường, tin tức lộ ra ngoài như thác lũ, không có cách nào bưng bít.
Hiện tại, giá cổ phiếu của Dương Thị trượt dốc thảm hại. Về nhà bà vợ già còn ghen tuông, Ông Dương sắp phát điên đến nơi rồi.
-