Một lát sau,cô hướng về phía Hoa Ngọc Thành hỏi: "anh chưa xong việc à? Vậy anh làm nhanh lên, em không quấy rầy anh nữa. chúng ta còn về thăm ba mẹ nữa."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô nói: "Được."
Mặc dù nói như vậy,nhưng tay ôm cô lại không có buông ra.
Cao Thanh Thu nhìn anh,"Này?"
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, không nói chuyện, ánh mắt ôn nhu nhưng bên trong lại có chút ám muội.
Cao Thanh Thu nhìn ra ý đồ của anh, cười một tiếng, hôn một cái lên mặt anh, "Như vậy... Được chưa?"
Anh chính là kiểu người ít nói, hết lần này tới lần khác đợi người đối diện chủ động.
Sau khi được cô hôn một cái, Hoa Ngọc Thành mới buông tay.
Cao Thanh Thu cũng mang máy tính tới, cô ngồi ở trên ghế sa lon, lấy máy tính ra, bận rộn với đồ đạc của mình.
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên, thấy cô ôm máy tính ngồi ở đó chơi, lại cảm thấy cô cách mình xa quá, có chút không quen, nói: "em đem máy tính tới đây."
Anh chỉ chỉ chỗ bên cạnh, Cao Thanh Thu liền đem máy tính tới.