Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 249




Hoa Ngọc Thành nhìn cô cúi đầu, không dám nhìn mình, nghiêm túc nói: "Không được, anh cảm thấy em chăm sóc anh thì tốt hơn. Anh bây giờ là người có vợ rồi, nếu để cho Lý Sơn tới chăm sóc, nói không chừng người khác sẽ nói anh là gay, thích đàn ông, em nói xem có đúng không?"

"..." Cao Thanh Thu coi như là đã hiểu, anh còn đang ghi thù vụ cô bảo anh thích đàn ông

Thật là một người đàn ông thùng dai mà!

Cô cười cười lấy lòng: "Làm sao như thế được? Chú và Lý Sơn đều là trai thẳng làm sao mà đi thích đàn ông được. Trước đây em ăn nói bậy bạ, ông chú à, đừng thù dai như thế mà, được không?"

Phải biết Hoa Ngọc Thành mỗi lần đều bị cô chọc tức muốn ói máu, bây giờ nghe cô nói những lời này, thật là hả hê lòng hả dạ

Nhưng mà, mới cao hứng mấy giây, Hoa Ngọc Thành liền phản ứng lại.

Anh nhíu mày, nhìn Cao Thanh Thu: " ông chú ư?"

Cao Thanh Thu: "..."

Cô cười cười vuốt lông, "Không già không già, ông xã của em đẹp trai nhất."

hai chữ ông xã này, chính là đòn sát thủ lợi hại của Cao Thanh Thu, cô mỗi lần vừa mở miệng, Hoa Ngọc Thành đang oán khí ngút trời cũng tiêu tan.

Anh nhẹ giọng nói, "lấy quần áo của anh ra đây."

"Vâng."

Cao Thanh Thu thấy anh rốt cuộc bỏ qua cho mình, nhẹ thở ra một hơi, chạy ra ngoài đem quần lót cùng quần áo ngủ cầm vào.

Hành hạ một trận,lúc hai người lên giường ngủ cũng đã gần mười một giờ rồi.

Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, an phận tựa vào trên gối của mình, không giống bình thường chủ động tới muốn anh ôm ngủ, thậm chí không dám nhìn sang phía anh.

Quả thật là chính là một tiểu bảo nghe lời.

Hoa Ngọc Thành dùng tay chống đầu, nhìn Cao Thanh Thu thái độ khác thường, nói: "em nằm xa như vậy làm cái gì? Lại gần đây một chút."

"Không... Không cần đâu." Cao Thanh Thu trong âm thanh đè nén khẩn trương, "em nằm ở chỗ này là được rồi."

Cô thậm chí còn cảm thấy khoảng cách này chưa đủ an toàn, có chút hoài niệm thời gian trước đây chia phòng ngủ.

Sớm biết có ngày hôm nay, thì đã không nghịch dại đòi ngủ chung với anh cho bằng được!

Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, dịch chuyển về phía trước, tiến gần cô thêm một chút, "Lúc trước là người nào nói: anh yêu em không đủ, luôn không chủ động ôm em?"

Đó là lúc trước Cao Thanh Thu muốn chêu chọc anh mới nói vậy, làm sao cô nghĩ tới, anh lại còn nhớ kia chứ!

Em không chờ được nữa sao?

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, "em nói lúc nào nhỉ? Làm sao không nhớ?"

"Giả bộ ngu sao?" Hoa Ngọc Thành nhíu mày. giả bộ cũng giống thật đấy.

Cao Thanh Thu nói: "Trễ lắm rồi, ngủ đi nhanh lên! Em mệt lắm rồi."

"Đến đây để anh ôm ngủ nào." Hoa Ngọc Thành nói một cách tỉnh bơ.

Cao Thanh Thu: "..."

Trong đầu của cô nổi lên một vài hình ảnh không thể miêu tả, đối với lời của anh tràn đầy hoài nghi, thật sự... Phải lăn vào trong lòng ngực của anh ngủ sao?

"hay là không cần đâu." Cao Thanh Thu nói: "Không biết sao hôm nay nóng thế nhỉ... A!"

Cô vừa mới dứt lời, liền bị Hoa Ngọc Thành lôi vào trong ngực.

Cằm còn đụng phải lồng ngực của anh.

Cô nhìn Hoa Ngọc Thành, trên người anh có hương sữa tắm giống như cỏ xanh ngửi rất thoải mái.

Hoa Ngọc Thành nhìn cô ở trong ngực mình, "Tránh thì có tác dụng? Em gả cho anh, phải làm cái gì, chẳng lẽ không có có chuẩn bị tâm lý sao?"

"..."

Chuẩn bị...

Cao Thanh Thu ngay từ đầu cũng có.

Nhưng mà từ khi lầm tưởng Hoa Ngọc Thành không được xong, liền không chuẩn bị gì nữa.