CHƯƠNG 1160: NGỦ TRÊN GIƯỜNG CỦA HOẮC CHẤN ĐÔNG
Mối quan hệ của hai nhà rất tốt thì mẹ Mộ lại sợ Hoắc Chấn Đông sẽ phát hiện ra con gái nhà mình hoàn toàn không thích anh ta, sợ hôn nhân của hai người sẽ không thành.
Bây giờ thấy bọn họ có tiến triển lớn như thế, đương nhiên là bà cảm thấy rất vui vẻ.
Không đợi Hoắc Chấn Đông nói thêm cái gì, điện thoại đã dập máy.
Anh ta ngơ ngác nhìn điện thoại, Mộ Thập Thất nằm trên ghế sofa đã tỉnh.
Cô giơ cánh tay lên che đi ánh sáng chiếu vào mắt: “Điện thoại của ai vậy?”
“Dì Mộ.” Hoắc Chấn Đông đem điện thoại di động trả lại cho cô.
Mộ Thập Thất hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Hoắc Chấn Đông nói: “Hơn mười giờ.”
“Tôi phải về nhà.” Mộ Thập Thất ngồi dậy: “Để cho ba mẹ tôi biết tôi không về nhà, tôi sẽ chết chắc đấy.”
Chắc chắn là gọi điện thoại đến giục cô về nhà!
Mộ Thập Thất là bảo bối trong nhà nên cả nhà đều đặc biệt quan tâm đến cô.
Hoắc Chấn Đông nói: “Nếu cô buồn ngủ thì cứ ngủ tiếp đi, dì nói là đêm nay cho cô ở lại bên này đấy.”
“Không thể nào.” Mộ Thập Thất nói: “Ba mẹ tôi không thích nhất là tôi ở bên ngoài, nếu để cho bọn họ biết chắc chắn sẽ đánh chết tôi.”
Mặc dù cô và Hoắc Chấn Đông sắp kết hôn rồi nhưng không phải là vẫn chưa kết hôn à?
Hoắc Chấn Đông cười lên: “Bình thường sao không nhìn ra cô sợ ba mẹ mình như vậy?”
“Vẫn luôn rất sợ có được không hả?” Mộ Thập Thất biết so với các anh trai tài giỏi của cô thì cô chính là đồ bỏ đi.
Cô có được ngày hôm nay đều là do ba mẹ và các anh trai cô chiều chuộng cô hết mực như vậy.
Cho nên cô rất biết ơn, biết ơn tất cả mọi người trong nhà.
Hoắc Chấn Đông nghe xong liền nói: “Thật đúng là không nhìn ra đấy.”
“Tôi về đây.” Mộ Thập Thất đang rất buồn ngủ, nghĩ đến còn phải ngồi xe rất lâu mới về tới nhà trong lòng không khỏi khó chịu.
Lúc đầu Hoắc Chấn Đông cũng muốn đưa cô trở về nhưng nhìn thấy cô như vậy lại sợ cô sẽ ngã mất, níu cổ tay cô lại: “Tôi sẽ bảo dì giúp việc chuẩn bị phòng cho cô, cô ngủ lại đây đi! Mẹ cô thật sự đã nói cho cô ngủ lại ở đây một đêm rồi, quay về nếu bà ấy trách cô thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu đấy?”
“Thật sao?” Mộ Thập Thất nhìn Hoắc Chấn Đông, vốn là cô cũng không muốn đi, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng tìm một chỗ nào đó ngủ một giấc thật ngon thôi.
Hoắc Chấn Đông nói: “Ừm.”
Anh ta lại nói: “Tôi đi bảo dì giúp việc chuẩn bị phòng cho cô.”
Mộ Thập Thất ngồi ở trên ghế sofa, thấy Hoắc Chấn Đông đi ra liền chờ trong chốc lát, không lâu sau đã thấy Hoắc Chấn Đông trở về.
Mộ Thập Thất nói: “Xong chưa?”
Hoắc Chấn Đông nhức đầu nói: “Dì ấy đi ngủ mất rồi, nếu không… Đêm nay cô ngủ giường của tôi nhé?”
“Tôi vẫn nên đi về đây.” Cô không dám ngủ trên giường của anh ta! Bị các anh trai biết được cô sẽ bị đánh chết đấy được không!
Mặc dù Mộ Thập Thất là người cá tính nhưng cô vẫn là mẫu người rất truyền thống.
Hơn nữa quả thực là cô không muốn ngủ cùng với Hoắc Chấn Đông.
Hoắc Chấn Đông nói: “Cô ngủ trên giường, tôi ngủ ở ghế sofa.”
Phòng của anh ta rất lớn, ghế sofa và giường cách nhau một bức tường.
Anh ta đánh giá Mộ Thập Thất: “Tôi sẽ không động tới cô đâu, tôi còn chưa đói khát đến mức phải đi ép buộc người khác như vậy.”
Nghĩ tới người anh ta thích là Cao Thanh Thu, Mộ Thập Thất liền an tâm đi ngủ.
Ngay cả tắm cô cũng không buồn tắm đã cởi áo khoác và giày cùng quần áo, nằm xuống giường.
Hoắc Chấn Đông nhìn cô, cười một tiếng: “Cô đúng là không có chút ý tứ nào.”
“Tôi buồn ngủ.” Mộ Thập Thất nói: “Không được chê tôi.”
Cô nói xong liền tựa lên trên gối đầu, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Hoắc Chấn Đông nhìn cô, cười cười, đi tắm rửa một cái sau đó mới nằm xuống ghế sofa.
Trên thực tế đã rất lâu rồi anh ta chưa nằm cùng với cô gái nào ở trong cùng một căn phòng rồi.
Trước kia Dương Nhạc Linh còn là vợ chưa cưới của Hoa Ngọc Thành, bọn họ sẽ không như vậy.