Có thể nhìn ra được, mẹ Hoa lúc còn trẻ chắc chắn rất đẹp, cho nên mới sinh ra Hoa Ngọc Thành cùng Hoa Châu Du hai người đẹp mắt như vậy.
Mẹ Hoa đáp: “Được.”
Hoa Ngọc Thành hỏi: “Dương Dương đâu?”
Cố Đinh Cẩn đưa Bóng Đèn Nhỏ ra, nhưng giờ không thấy người.
Hoa Châu Du nói: “Trước con nhóc đó không chịu được đên tối nên làm ồn, bị Cố Đinh Cẩn bếđi ra ngoài, để chị gọi điện cho bảo bảo.”
Hoa Châu Du gọi điện cho, nghe nói tại cửa hàng gần đây, nói với Cao Thanh Thu: “Thu Thu, nếu không em cùng Ngọc Thành đi đón Dương Dương, chị cùng ba mẹ về trước đi!”
Xe của cô ta cũng không chở hết được toàn bộ người.
Cao Thanh Thu nói: “Được.”
Cô ta nhìn mẹ Hoa, buông tay ra, nói với mẹ Hoa: “Ba, mẹ, mọi người đi về trước đi, chúng tôi đón được Dương Dương thì trở lại.”
“Được.”
Hoa Châu Du cùng với hai người về trước.
Cao Thanh Thu nhìn bọn họ rời đi rồi, mới cùng Hoa Ngọc Thành đi đón con trai.
Hoa Ngọc Thành nhìn về tiểu khả ái nhà mình, “Quỷ nịnh bợ.”
“…” Cao Thanh Thu không nói gì mà trừng mắt liếc anh ta một cái, “Nói ai vậy?”
“Em.” Cao Thanh Thu rất biết nịnh hót, chỉ cần có Ba Hoa mẹ Hoa ở đấy, cô ta liền Hoa Ngọc Thành đều lơ lả, cũng muốn lấy lòng Ba Hoa cùng mẹ Hoa, chuyện này cũng là vì sao, mẹ Hoa cùng Ba Hoa đều coi cô ta như con gái ruột mình.
Từ xưa con dâu cùng mẹ chồng đều là khó sống chung với nhau, nhưng là tại Nhà họ Hoa, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Bởi vì Cao Thanh Thu thật sự là thật không có cái giá rồi, cái gì cũng được nhân nhượng mẹ chồng, mẹ Hoa căn bản không kiếm chuyện lỗi gì từ người cô, tự nhiên cũng không tồn tại mâu thuẫn.
Cao Thanh Thu ôm lấy cánh tay của Hoa Ngọc Thành, “Mất hứng? Không hài lòng? Em thích vậy.”
Hoa Ngọc Thành cầm tay cô ta, “Nào có mất hứng? Ông xã rất cao hứng.”
Cô ta rất nhỏ tuổi hơn, nhưng cho không bao giờ tuỳ hứng, biết điều, có thể cưới được cô ta, Hoa Ngọc Thành cảm thấy chính mình rất may mắn.
Hai người bước vào cửa hàng, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn cùng Lâm Vi Tả Dục ở chung một chỗ, Cao Thanh Thu nói: “Mọi người đều có à?”
Lâm Vi cười một tiếng, “Cậu nói xem phim, tôi cũng đến rồi à.”
Cao Thanh Thu tối hôm qua đã chia sẻ khoảnh khắc bảo hôm nay muốn đi xem phim lên FB, Lâm Vi hôm nay mới suy nghĩ cùng Tả Dục tới xem phim.
Cao Thanh Thu nhìn về Bóng Đèn Nhỏ, phát hiện nó chính dùng tay chơi làm bẩn hết trên tay, nhíu lông mày lại, “Mèo bẩn nhỏ.”
“Mẹ.” Bóng Đèn Nhỏ hướng về phía Cao Thanh Thu đưa tay ra, Cao Thanh Thu ghét bỏ, “Bẩn, không ôm.”
“Ôm một cái.” Anh ta lộ vẻ đáng thương nói.
Cao Thanh Thu nói: “Bẩn chết rồi, không ôm.”
Bóng Đèn Nhỏ nhìn cô ta, hừ hừ biểu thị kháng nghị, Cao Thanh Thu ngồi xuống, lấy khăn giấy giúp nó lau sạch tay, mới bế nó lên, nói với Lâm Vi cùng Tả Dục: “Các người cùng đi sao? Hay là ngồi một hồi nữa?”
“Ngồi một hồi nữa đi.” Tả Dục nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, cười nói: “Không làm phiền cả nhà cậu để show ân ái rồi.”
Cao Thanh Thu nói: “Thế chúng tôi đi về trước nhé.” Cao Thanh Thu nhìn về phía Cố Đinh Cẩn, “Chúng tôi về đã.”
Hoa Ngọc Thành hiện tại không nói chuyện với Cố Đinh Cẩn, cũng đành phải Cao Thanh Thu tới nói rồi.
Ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ từ trong phòng ăn đi ra, Cao Thanh Thu nghe được Hoa Ngọc Thành nói: “Em cùng anh ta nói chuyện!”
“…” Cao Thanh Thu nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, “Em không cùng anh ta nói chuyện, anh lại không nói, vậy làm sao bây giờ? Dựa vào ý thức giao lưu à?”
Mặc dù Cao Thanh Thu nói rất có lý, nhưng Hoa Ngọc Thành vẫn là xụ mặt.
Cao Thanh Thu cần phải cười an ủi anh ta, “Còn tức giận à? Đừng nóng giận nữa! Anh ta dầu gì còn muốn kêu anh một tiếng cậu, coi như nể mặt của chị đi.”