Lâm Vi bế Bóng Đèn Nhỏ, nhìn Cố Đinh Cẩn bắt búp bê ở bên cạnh, anh ta bắt búp bê rất lợi hại, trong chốc lát, bắt lấy hết tất cả búp bê rồi, sắc mặt của ông chủ rất khó coi.
Lâm Vi cười nói: “Anh lợi hại như vậy, anh nhìn bên kia, ông chủ muốn khóc rồi.”
Cố Đinh Cẩn chơi game vốn là thật lợi hại, bắt búp bê với anh ta mà nói quả thực là cái chuyện dễ dàng.
Cố Đinh Cẩn không có lên tiếng, Bóng Đèn Nhỏ ở bên cạnh nhìn đến nóng lòng muốn thử.
Lâm Vi hỏi: “Em có thể thử xem sao?”
Cố Đinh Cẩn ôm Bóng Đèn Nhỏ, ở bên cạnh nhìn Lâm Vi chơi.
Lâm Vi mặc dù là một người nữ, nhưng đối với những trò chơi này, cũng chơi không tệ, rất nhanh cũng bắt hai cái.
Cố Đinh Cẩn không nhịn được cười một tiếng, “Cô cũng lợi hại chứ.”
Lâm Vi có thể là cô gái anh ta quen biết, chơi game là lợi hại nhất, bắt búp bê cũng là lợi hại nhất.
Lâm Vi nói: “Em nhìn anh chơi lâu như vậy, dù có ngu đi mức nào cũng nắm được rồi!”
Bọn họ chơi một hồi, điện thoại của Lâm Vi liền vang lên, Tả Dục gọi tới, “Em người đâu?”
Cô ta nói đi phòng rửa tay, kết quả đến bây giờ, vẫn còn không có trở lại, Tả Dục liền cả phim cũng không xem rồi.
“Ở khu giải trí bên cạch rạp chiếu phim đó .” Biểu tình của Lâm Vi có chút cứng ngắc, quãng thời gian cùng Cố Đinh Cẩn tại một chỗ giống như là đang nằm mơ, mà mỗi lần, Tả Dục đều sẽ đánh thức cô ta từ trong mộng: “Anh qua đây đi.”
Rất nhanh, Tả Dục lại tới, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn cùng Bóng Đèn Nhỏ, sửng sốt một chút, “Cậu cũng có a!”
Cố Đinh Cẩn quét mắt nhìn anh ta một cái, “Ừm.”
Tả Dục đi tới, nhìn về phía Bóng Đèn Nhỏ, “Dương Dương, tới đâyanh ôm một cái.”
Bóng Đèn Nhỏ nhìn Tả Dục một cái, càng ôm chắt hơn Cố Đinh Cẩn, nó chỉ cần anh ôm.
Tả Dục cảm thấy có chút bị thương, bóp một cái trên mặt tiểu tử, “Ôi chao, trước đi nhà mày cũng bế mày không ít, hiện tại liền chỉ nhớ đến người anh mà thôi hả?”
Thời gian Cố Đinh Cẩn cùng Bóng Đèn Nhỏ quen nhau, tuyệt đối không lâu hơn thời gian quen biết Tả Dục, nhưng mà địa vị, nhìn thì thấy ngay.
Cố Đinh Cẩn nhìn về đứa bé này, nhịn không được bật cười.
Từ khu giải trí đi ra, bọn họ tìm một chỗ ngồi xuống, mua chút đồ uống.
Hai huynh đệ ngồi xuống, nói một chút chuyện công việc.
Tả Dục uống một ngụm nước, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Vi, phát hiện lúc bọn họ nói chuyện, Lâm Vi chính nhìn chằm chằm vào Cố Đinh Cẩn.
Ánh mắt cô ta nhìn Cố Đinh Cẩn,anh ta chưa từng có nhìn thấy được trên người mình.
Tả Dục luôn biết Lâm Vi thích Cố Đinh Cẩn, nhưng tận mắt nhìn thấy một màn này, vẫn có chútđau lòng.
Vốn là cho là mình cùng Lâm Vi đã nhiều năm như vậy, sớm chính là người của mình, lại phát hiện Cố Đinh Cẩn mời trở về, chính mình liền không là người mà cô ta muốn giữ ở bên người kia.
Anh ta bỏ đi suy nghĩ của mình, nói với Cố Đinh Cẩn: “Khi nào rảnh, thì đến câu lạc bộ chơi đi, hiện chỉ còn một mình tôi, cũng chán lắm.”
Cố Đinh Cẩn gật đầu, “Được.”
Mặc dù bây giờ đã công tác rồi, nhưng con trai thích chơi game một điểm này, lại chưa từng thay đổi.
Lúc phim kết thúc, cả nhà từ rạp chiếu phim đi ra, Cao Thanh Thu ở bên cạnh mẹ Hoa, hỏi: “Mẹ, phim này hay không ạ?”
“Hay quá.”
Lời của mẹ Hoa, khiến Cao Thanh Thu rất là vui vẻ “Mẹ cũng thấy hay ạ?”
Rõ ràng không phải là một thời đại.
Mẹ Hoa nở nụ cười, nhìn Ba Hoa một cái, “Làm sao, mẹ cũng từng trẻ tuổi như con được không? Bộ phim này khiến mẹ nghĩ đến những thời gian khi mẹ yêu đương với ba con.”
Cao Thanh Thu nhìn Ba Hoa một cái, đối với mẹ Hoa cười nói: “Lời nói của mẹ khiến con hơi tò mò, khi rảnh mẹ hãy nói với con nhé, lúc trước mẹ cùng ba yêu đương là như thế nào ạ”