CHƯƠNG 1051: BỊ ANH TA BẮT LẤY CÁNH TAY
Trong thang máy chỉ có Cao Thanh Thu và Cố Đinh Cẩn, Cao Thanh Thu bình tĩnh lại, nhìn anh ta, hỏi: “Cố Tổng có việc sao?”
Cố Tổng?
Từ này khiến Cố Đinh Cẩn cảm thấy có chút buồn cười, anh ta nhịn không được cười khẽ một tiếng: “Cô xem tôi là Cố Tổng từ khi nào vậy?”
Hết lần này tới lần khác vào lúc này, lại có ý lạnh nhạt và khách sáo như vậy.
Nghe đã khiến cho người ta tức giận.
Cao Thanh Thu bình tĩnh nói: “Nếu không anh muốn tôi gọi anh thế nào?”
Cố Đinh Cẩn nhìn cô: “Cô muốn làm gì vậy?”
“Đương nhiên là về nhà.” Cao Thanh Thu nói: “Hơn nữa, đây là việc riêng, không cần thiết phải báo cáo với anh.”
Cao Thanh Thu vừa nói xong lời này, Cố Đinh Cẩn liền kéo cánh tay của cô lại.
Cao Thanh Thu dừng một chút: “Cố Đinh Cẩn!”
Nói chuyện thì cứ nói, tại sao còn phải động chân động tay!
Cố Đinh Cẩn nhìn Cao Thanh Thu, có chút kỳ quái hỏi: “Mấy năm này cùng cậu của tôi sống có vui vẻ không?”
Cao Thanh Thu nhíu mày: “Anh không nhìn thấy sao? Rất vui vẻ.”
Cao Thanh Thu vừa nói ra lời này, cũng cảm nhận được bàn tay của anh ta dùng sức cầm chặt tay mình thêm vài phần.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Cao Thanh Thu, cảm giác bị cái gì đó chặn lại trong lồng ngực rất khó chịu.
Cô nói chuyện nhất định phải khiến cho anh ta khó chịu như vậy sao?
Anh ta không khỏi nhớ tới thời điểm lúc trước bọn họ ở bên nhau, kỷ niệm lúc đó giống như còn đang ở trước mặt, như mới ngày hôm qua, cô vẫn là bạn gái của anh ta…
Cao Thanh Thu không thể không thu liễm thái độ của mình, sợ mình nói không hợp ý sẽ đánh nhau với anh ta.
Nhìn qua cánh tay bị anh ta cầm, cô nhịn không được lo lắng, nếu trở về để chú thấy được, có lẽ chú sẽ lại nghĩ lung tung.
Lúc trước Cố Đinh Cẩn hôn cô, ảnh chụp được tung lên mạng kia khiến chú để ý rất nhiều.
Lúc đó Cố Đinh Cẩn không có ở đây mà đi ra nước ngoài nên mọi chuyện mới trôi qua một cách đơn giản.
Bây giờ anh ta trở về, lại gặp phải chút chuyện gì đó, Cao Thanh Thu thật sự không dám tưởng tượng.
Làm một cô gái, cô biết rất rõ danh dự của mình, nếu như cô và Cố Đinh Cẩn có chút gì, dù chỉ là anh ta đơn phương dây dưa cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của cô.
Người khác sẽ không quan tâm xem có phải bạn tình nguyện hay không, bọn họ chỉ biết là người khác có suy nghĩ với bạn, chắc chắn là do bạn đã làm chuyện gì đó.
Cô nghiêm túc hướng Cố Đinh Cẩn nói: “Anh biết anh thế này, nếu như truyền đi người khác sẽ nghĩ thế nào không? Người trong nhà sẽ nghĩ thế nào không? Anh luôn miệng nói, muốn vượt qua cậu anh, muốn chứng minh với tôi rằng trước kia tôi chọn cậu anh là sai lầm. Bây giờ thì sao? Không phải anh muốn hủy đi cuộc sống của chính mình vì một người đã kết hôn, đến ngay cả con cũng đã có như tôi chứ?”
“…” Cố Đinh Cẩn lạnh lùng nói: “Cô cho rằng tôi quan tâm những thứ này?”
Anh ta không quan tâm cái gì, chỉ quan tâm đến cô!
Anh ta không thích bộ dạng cô coi thường mình như vậy.
Dựa vào cái gì?
Ngoại trừ Cao Thanh Thu, anh ta chưa từng thích người nào khác.
Lúc trước cô và Hoa Ngọc Thành đã ly hôn, tại sao cuối cùng lại ở bên nhau một lần nữa?
Tại sao cô không thể cho anh ta một cơ hội!
Rõ rành anh ta thích cô như vậy.
Thái độ của anh ta thật sự khiến Cao Thanh Thu có vài phần kiêng kị, sợ anh ta thật sự chơi trò may rủi, không sợ cái gì hết.
Cô buộc mình phải bình tĩnh phân tích: “Anh không quan tâm sao? Nếu để cho tất cả mọi người biết, Cố Đinh Cẩn anh là loại người thậm chí muốn nhúng chàm mợ út của mình thì người khác sẽ nghĩ thế nào? Bạn học của anh, bạn bè, ông ngoại bà ngoại, ba mẹ… Tôi biết anh hận tôi, anh căn bản không quan tâm tôi sẽ thế nào, nhưng chính anh, anh cũng không quan tâm sao?”