Nguồn: TruyenYY
Trên bầu trời biến cố đột nhiên xuất hiện, làm cho tất cả mọi người đều rất kinh ngạc. Từng đạo mục quang nhìn Hàn Phong rút bàn tay ra khỏi cơ thể Hiên Hộ pháp, trên khuôn mặt hiển hiện nụ cười dữ tợn, làm cho những người xung quanh không khỏi trong lòng run lên: "Người này tâm địa thật là tàn nhẫn, thậm chí ngay cả đồng bọn của mình, khi ra tay cũng không có chút do dự nào."
Thủ đoạn của Hàn Phong tàn nhẫn như vậy làm kinh sợ không ít người, nhưng lại càng làm cho sự chán ghét trong lòng bọn họ thêm nồng đậm. Trong chuyện này cũng bao gồm cả Ưng Sơn lão nhân kia, tuy nói hắn cũng không phải tốt đẹp gì, nhưng loại chuyện tình đáng khinh hạ thủ đối với đồng bọn này hắn cũng không làm được. Hơn nữa, hôm nay Hàn Phong có thể không chút cố kỵ chút nào xuất thủ đối với Hiên Hộ pháp, như vậy chỉ sợ tiếp theo hắn cũng cực kỳ yên tâm thoải mái mà ra tay, không có chút gánh nặng nào.
Đối với suy nghĩ trong lòng mọi người, Hàn Phong cũng không biết, sau khi hắn dùng thủ đoạn xuất kỳ bất ý đánh chết Hiên Hộ pháp, linh hồn Hiên Hộ pháp bởi vì mất đi thần trí điều khiển mà đang từ từ trở nên hư ảo.
Hờ hững nhìn thoáng qua linh hồn đang dần mờ nhạt trước mặt, Hàn Phong nhe răng cười, khóe miệng nổi lên vẻ tham lam, miệng hé ra, hắc vụ ở trong miệng ngưng tụ hóa thành một đoàn hắc vụ toàn qua (lốc xoáy) quỷ dị, hấp lực dữ dội tuôn ra, trực tiếp hút linh hồn Hiên Hộ pháp vào trong cơ thể.
Theo linh hồn Hiên hộ pháp nhập vào cơ thể, thân thể Hàn Phong nhất thời kịch liệt run rẩy. Một cỗ khí thế bàng bạc cuồng bạo từ trong cơ thể như long quyển phong quét ra, không khí xung quanh dưới lực áp bách cũng tiêu tán đi hoàn toàn.
Hắc vụ nồng nặc cơ hồ che dấu được cả tâm thần, liên tục không ngừng từ trong cơ thể Hàn Phong trào ra. Mà theo khí thế tăng vọt, hình thể Hàn Phong cũng tăng lên một cách rõ ràng, thậm chí, một chút năng lượng còn tạo thành bọt khí không ngừng chuyển động sôi trào trên da thịt, vẻ bề ngoài của Hàn Phong lúc này làm cho người ta có cảm giác không rét mà run. Hiển nhiên, cắn nuốt linh hồn Hiên Hộ pháp, Hàn Phong chiếm được một cỗ linh hồn lực cực kỳ khổng lồ. Xỗ lực lượng này mạnh mẽ vô cùng, mặc dù là chính hắn cũng khó có thể hoàn toàn khống chế, cho nên vừa rồi mới xuất hiện năng lượng tràn đầy ra ngoài mà tạo thành năng lượng bọt khí như vậy. Hàn Phong đột nhiên xuất thủ đánh chết Hiên Hộ pháp, sau đó lại cắn nuốt linh hồn, trong lúc này hắn cơ hồ không có chút chần chờ nào, hành động quả thực như nước chảy mây trôi, vì vậy lúc mọi người người phục hồi lại tinh thần đã cảm nhận được từ trong cơ thể Hàn Phong trào ra từng đợt khí thế bàng bạc.
Cỗ khí thế này cho dù là Tiểu Y Tiên cũng có phần không bằng, dựa theo dự tính thì thực lực của Hàn Phong lúc này hẳn là đạt đến ngũ tinh Đấu Tông đỉnh phong, so với Tiểu Y Tiên còn mạnh hơn một bậc.
Cảm thụ được khí thế tràn ra từ trong cơ thể của Hàn Phong, chân mày Tiêu Viêm cũng hơi cau lại. Một màn cắn nuốt linh hồn ác tâm này cũng không phải là là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, tựa hồ người của Hồn Điện, phần lớn đều hiểu được loại chiêu thức làm cho người ta vô cùng chán ghét này. Dựa vào cắn nuốt linh hồn của đồng bọn để tăng cường thực lực của mình, tuy nói ngày sau sẽ có di chứng không nhỏ, nhưng ít ra có thể làm cho bọn họ đạt được thực lực mạnh mẽ trong một thời gian ngắn ngủi.
"Để ta đối phó hắn." Tiểu Y Tiên ở một bên, hai tròng mắt nâu tím nhìn chằm chằm vào cỗ khí thế đang không ngừng tăng lên của Hàn Phong, nhẹ giọng nói.
"Cùng nhau đánh, giúp ta tranh thủ chút thời gian." Tiêu Viêm khẽ thở ra một hơi, trầm giọng nói.
"Được, tuy rằng lúc hắn ở trạng thái này, ta muốn đánh bại hắn thật sự có chút khó khăn, nhưng để bám trụ hắn thì ta tuyệt đối nắm chắc." Tiểu Y Tiên thản nhiên cười, gật đầu.
"Tận lực đừng giải khai phong ấn Ách Nan Độc Thể." Tiêu Viêm nhìn Tiểu Y Tiên đang nở nụ cười động lòng người, than nhẹ một tiếng, nói.
Hơi ngẩn ra, Tiểu Y Tiên nhẹ giọng nói: "Không giải khai sao? Những khi gặp phải đối thủ thực lực không yếu, nếu không giải khai phong ấn thì khi ứng phó cũng có chút khó khăn a!"
Nghe vậy, Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, nói: "Để muội theo bên cạnh ta, vốn là muốn giúp muội khống chế Ách Nan Độc Thể, nhưng lại không nghĩ tới, cũng là làm cho thời gian độc thể bạo phát càng ngày càng gần. Nếu là ngày nào đó đột nhiên xảy ra chuyện tình gì đó, ta làm sao có thể an lòng được?"
Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Trong khoảng thời gian này, tuy nói mạo hiểm, nhưng lại vui vẻ hơn rất nhiều so với thời gian một mình muội ở Xuất Vân đế quốc, cho nên nếu thật sự có chuyện gì xảy ra, đó cũng là do số mệnh của muội không tốt, cũng không liên quan gì tới huynh."
" Muội cho là ta nghĩ như vậy sao? " Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói.
Tiểu Y Tiên mím cái miệng nhỏ nhắn, lông mi thon dài chớp chớp, rồi chợt cười khúc khích, nói: " Muội cũng không biết."
"Liếc mắt đưa tình xong chưa hả? Nếu là xong rồi vậy hãy chuẩn bị chịu chết đi." Thanh âm hàm chứa sát ý vô cùng lạnh lẽo đột nhiên vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên. Hai người xoay chuyển ánh mắt, nhìn thân thể Hàn Phong đang huyền phù trên thiên không, quanh thân bị hắc vụ che dấu hoàn toàn.
Giờ phút này, Hàn Phong tựa như đã từ từ tiếp thu được linh hồn lực lượng của Hiên Hộ pháp, thực lực của hắn trong thời gian cực ngắn đã nâng vọt tới một trình độ cực cao. Cảm thụ được lực lượng mênh mông trong cơ thể, kiêng kị trong lòng hắn đối với Tiểu Y Tiên cũng theo đó mà tan thành mây khói, thay vào đó là sát ý lành lạnh khó có thể che dấu.
Hàn Phong huyền phù trên thiên không, quanh thân phô thiên cái địa hắc vụ bao bọc, tựa như một ma đầu vừa đi ra từ trong địa ngục, tràn ngập khí tức tà ác cùng âm lãnh.
Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng bước liên tục, đạp trên hư không chậm rãi bước về phía trước mấy bước. Một cỗ đấu khí bàng bạc màu xám tro từ trong cơ thể như hồng thủy gào thét trào ra, quấn quanh thân hình xinh đẹp động lòng người. Từng cỗ hương khí nhàn nhạt như ẩn như hiện, độc trong đấu khí ẩn chứa lực hủ thực mãnh liệt làm cho trong không khí cũng truyền tới từng trận toan ý (chua, độc) khác thường.
Nhìn Tiểu Y Tiên đã động thân, Tiêu Viêm khẽ thở ra một hơi, ánh mắt hờ hững nhìn Hàn Phong một cái, sau đó chậm rãi lui về phía sau, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Vẫn Lạc Tâm Viêm thậm chí kia Cốt Linh Lãnh Hỏa cũng theo đó mà lặng lẽ hiện lên.
"Hừ! "
Nhìn dị hỏa quanh thân Tiêu Viêm, Hàn Phong cũng hiểu hắn muốn làm gì, lập tức hừ lạnh một tiếng, tiếng hừ lạnh kèm theo cả đấu khí hùng hồn giống như thực chất khuếch tán ra thành một đường thẳng tới Tiêu Viêm, âm ba đó thậm chí làm cho không gian cũng phải hơi chấn động.
Hai tròng mắt nâu tím của Tiểu Y Tiên xẹt qua vẻ lạnh lùng, tay nhỏ vung lên, mênh mông đấu khí xám tro lượn lờ quanh thân gào thét chuyển động, tạo thành một quang mạc (màn sáng) đấu khí khổng lồ trước mặt.
Âm ba khuếch tán đến, cuối cùng ầm ầm đụng vào quang mạc đấu khí, làm cho mặt ngoài quang mạc nổi lên trận trận rung động.
"Xuy! "
Âm ba ầm ầm nện trên quang mạc đấu khí, nhưng không thể phá vỡ được quang mạc, dù sao đây cũng chỉ là Hàn Phong tiện tay dò xét thử mà thôi. Một kích rời tay, hắc vụ quanh thân cấp tốc ngưng tụ, chợt hóa thành một thanh hắc vụ trường kiếm khổng lồ ở trước mặt. Trên thân trường kiếm, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra, thậm chí trong lúc mơ hồ còn có uy áp ảnh hưởng đến cả linh hồn từ trên thân trường kiếm truyền ra.
"Đi!"
Sát ý trong mắt bạo tăng, Hàn Phong cong ngón tay búng ra, một tiếng quát lạnh từ trong miệng vang lên, hắc vụ trường kiếm khổng lồ kia khẽ run lên, từ từ trở nên hư ảo.
Nhìn trường kiếm quỷ dị như vậy, trong mắt Tiểu Y Tiên xẹt qua vẻ ngưng trọng, nàng có thể cảm nhận rõ ràng được, trên thân hắc vụ trường kiếm này hàm chứa năng lượng đáng sợ đến bực nào. Đấu khí trộn lẫn cùng linh hồn lực lượng, dung hợp thành một lực lượng đáng sợ, so với đấu khí tầm thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hít sâu một hơi, ngọc thủ thon dài của Tiểu Y Tiên đột nhiên kết ấn, chợt từng đạo đấu khí màu xám tro giống như suối phun từ trong cơ thể từng đạo, từng đạo bắn ra.
"Thiên Thực Vũ!"
Đấu khí dâng lên đến tận trời, ngưng tụ thành một tầng mây màu xám tro, chợt vô số vũ thủy màu xám tro phô thiên cái địa từ đó trút xuống. Vũ thủy màu xám tro này nhìn như không có chút sức mạnh nào, nhưng nếu những người có nhãn lực sắc bén sẽ có thể nhìn thấy không gian nơi vũ thủy xẹt qua xuất hiện một vệt đen vô cùng ảm đạm.
Vũ thủy này đều có hàm chứa kịch độc, chúng cũng không vẫn lạc trên mặt đất, mà khi rơi xuống đến khoảng cách nhất định lại lặng lẽ tiêu tán, hóa thành một luồng độc khí dâng lên, tiến vào trong hôi vân, sau đó lại hóa thành vũ thủy trút xuống, cứ như thế vòng đi vòng lại, vô cùng vô tận.
Tích! Tích!
Phô thiên cái địa vũ thủy màu xám tro từ trên trời giáng xuống, mà trong màn vũ thủy kia, một đạo hắc mang đột nhiên phá không hiện ra, kiếm khí bén nhọn bắn thẳng đến Tiểu Y Tiên!
Hắc sắc trường kiếm khổng lồ vừa mới hiện thân, vô số vũ thủy xung quanh giống như bị một lực hấp dẫn, phô thiên cái địa vọt tới. Mặt ngoài hắc sắc trường kiếm bị vũ thủy phủ lên, phát ra từng tiếng xuy xuy, rồi từ từ trở nên ảm đạm, mà tốc độ trường kiếm cũng là giống như bị hãm sâu trong vũng bùn vậy, trì hoãn xuống rất nhiều.
Hàn Phong ở phía xa, nhìn hắc sắc trường kiếm di chuyển có chút khó khăn, nửa bước cũng khó đi trong vũ thủy, chân mày cũng nhíu lại. Thủ đoạn của Tiểu Y Tiên quả thực có chút quỷ dị, loại kịch độc này, cơ hồ ngay cả đấu khí cũng có thể hủ thực (ăn mòn).
"Trước kia muốn đánh bại ngươi có lẽ có chút khó khăn, nhưng hiện tại..."
"Hồn Ngâm!"
Trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh, thủ ấn Hàn Phong mạnh mẽ biến đổi, một cỗ linh hồn lực lượng cực kỳ mạnh mẽ từ mi tâm dữ dội tuôn ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ông! Ong!
Lúc linh hồn lực lượng của Hàn Phong bắt đầu khởi động, hắc vụ trường kiếm cũng kịch liệt run lên, chợt một đạo sóng âm kỳ dị từ trong đó đột nhiên khuếch tán ra.
Sóng âm lọt vào tai Tiểu Y Tiên, thân thể nhất thời khẽ run lên, cảm giác đau nhói từng trận truyền đến từ linh hồn. Cảm thụ được đau đớn truyền tới từ linh hồn, sắc mặt nàng cũng biến đổi, hắc vụ trường kiếm còn có thể trực tiếp công kích linh hồn?
Linh hồn bị thương, hai tròng mắt nâu tím của Tiểu Y Tiên trong nháy mắt xuất hiện một mảng trống rỗng, mà hắc vụ trường kiếm cũng bắt được sơ hở này, hóa thành một tia chớp màu đen, đột phá trói buộc của vũ thủy, mang theo kình khí bén nhọn tàn nhẫn bắn về phía cổ họng Tiểu Y Tiên.
Kình phong bén nhọn để lại một vết máu nhỏ trên cái cổ thon dài tuyết trắng của Tiểu Y Tiên, mà cũng trong một thoáng này, mảng trống rỗng trong mắt Tiểu Y Tiên đột nhiên biến mất, hai tròng mắt vốn mang hai màu nâu tím, trong nháy mắt biến ảo thành một tím một xám.
Giờ khắc này, phong ấn Ách Nan Độc Thể, lại một lần nữa mở ra.