Đấu Phá Thương Khung

Chương 822: Hoàng Các




Từ Thiên Dược Phường đi ra, nhìn dòng người lui tới trên đường cái, Tiêu Viêm khẽ thở ra một hơi, chợt nghiêng đầu nhìn Tiểu Y Tiên bên cạnh cười nói.

- Xem ra lần này cũng không uổng công, không ngờ thật sự có thể có được tin tức liên quan đến Bồ Đề Hóa Thể Tiên kia.

Tiểu Y Tiên mỉm cười, trong lòng cũng có chút kích động nho nhỏ. Muốn khống chế Ách Nan Độc Thể thì cần có ba điều kiện, trong đó việc tìm lấy Bồ Đề Hóa Thể Tiên là khó nhất, thế nhưng bây giờ lại có được tin túc. Nếu như có thể lấy được nó ngay trong lần đấu giá hội này thì việc khống chế Ách Nan Độc Thể cũng không còn xa nữa.

- Nhưng mà muốn lấy được Bồ Đề Hóa Thể Tiên ngay trong đấu giá hội này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì a!

Nghĩ đến những lời của người tên Diêm lão kia, Tiểu Y Tiên cũng là nhíu mày lại, thở dài một cái.

Tuy nói một Bồ Đề Hóa Thể Tiên sẽ không làm nhiều cường giả cùng với các thế lực chú ý, nhưng Bồ Đề Tâm sẽ làm cho bất cứ kẻ nào cũng phải điên cuồng. Bởi vậy, việc chiếm được Bồ Đề Hóa Thể Tiên tại đấu giá hội này trước nhiều cường giả như vậy, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

- Cứ cố hết sức đã, nếu như không được thì phải làm một chút chuyện không thể làm lúc trời sáng được.

Tiêu Viêm khoát tay, cười nhạt nói. Lúc trước, để tìm được một phần bản đồ của Tịnh Liên Yêu Hỏa, hắn cũng đã âm thầm xuống tay, giải quyết thiếu tông chủ của Huyết Tông kia. Việc giết người đoạt bảo này tại Hắc Giác Vực cũng chỉ là việc bình thường. Nhưng mà Tiêu Viêm cũng hiểu rõ, những người có ý nghĩ giống hắn như vậy ở Hắc Hoàng thành này cũng không hề ít a.

Cho nên mới nói, cho dù là ai thật sự đấu giá thành công Bồ Đề Hóa Thể Tiên này, nhưng nếu như không có thực lực chân chính mà muốn đem nó đi thành công cũng chỉ sợ là chuyện cực kỳ khó khăn.

Nghe được lời này của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên cũng hơi lo lắng, còn Tử Nghiên bên cạnh thì hưng phấn lên, dường như nàng ta đối với chuyện này rất là vui mừng.

- Ha hả, đương nhiên đây cũng chỉ là thủ đoạn sau cùng, hiện tại thì chúng ta vẫn phải theo quy củ. Đợi sau khi tìm được nơi trú chân, ta cũng muốn luyện chế một ít đan dược cao cấp, nếu không thì làm sao có thể đấu giá cùng với người ta cơ chứ? Theo như ta suy đoán, chỉ sợ lần đấu giá Bồ Đề Hóa Thể Tiên này của Hắc Hoàng Tông không chỉ dùng kim tệ được, mà ngược lại là muốn dùng phương thức vật đổi vật. Dù sao, đối với những vật quá mức trân quý như thế này thì khó có thể đo giá trị bằng kim tệ được.

Tiêu Viêm cười cười, chợt trầm ngâm nói.

- Uhm.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cũng là khẽ gật đầu một cái, chợt thấp giọng nói.

- Đa tạ!

Nàng biết Tiêu Viêm hao tổn tâm cơ như vậy cũng là muốn giải quyết Ách Nan Độc Thể của nàng. Người này trước giờ không hề đòi nàng phải trả giá gì, đúng thật làm cho nội tâm của nàng cảm động vô cùng.

- Bây giờ mà còn nói những lời khách sáo đó làm gì? Ban đầu ta đã nói là sẽ giúp ngươi khống chế Ách Nan Độc Thể, tự nhiên là sẽ làm được. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Tiêu Viêm sửng sốt, chợt cười nói.

Tiểu Y Tiên khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, khẽ gật đầu không nhắc lại nữa, nhưng lại cúi đầu lẩm bẩm nói: "Phần nhân tình này ta sẽ ghi nhớ, ngày sau sẽ trả lại."

Để ý niệm đó sâu trong lòng, Tiểu Y Tiên nhoẻn miệng cười, ánh mắt nhìn về đường cái, khẽ hỏi.

- Bây giờ chúng ta nên đi đâu đây?

- Đi đến cái gọi là Hắc Hoàng Các đi, hiện giờ Hắc Hoàng thành này đã kín chỗ rồi, phải kiếm chỗ nào đặt chân để luyện chế đan dược mới được.

Tiêu Viêm trầm ngâm nói.

- Còn đi Hắc Hoàng Các à? Lão gia hỏa lúc trước là người của Hắc Hoàng Tông, nếu bây giờ đi vào đó thì có ổn lắm không?

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên chần chờ nói.

- Không cần phải lo lắng, với thực lực của chúng ta, chỉ cần tông chủ Hắc Hoàng Tông kia không phải là người ngu thì sẽ không vì chút ân oán ấy mà kiếm phiền toái với chúng ta.

Tiêu Viêm nhàn nhạt cười nói.

Thấy Tiêu Viêm đã quyết, Tiểu Y Tiên cũng tùy ý gật đầu, nàng chỉ là nhắc nhở một chút mà thôi. Còn đối với cái gọi là Hắc Hoàng Tông kia, nàng cũng không có kiêng kị mấy. Thân là cường giả Đấu Tông, cho dù là cả đại lục Đấu Khí này, nàng cũng đã có thể tung hoành được, một cái Hắc Hoàng Tông mà còn muốn làm cho nàng e ngại thì còn chưa có đủ.

Nhìn Thấy Tiểu Y Tiên không có ý kiến, Tiêu Viêm cũng tùy ý tìm một người qua đường hỏi phương hướng đến Hắc Hoàng Các, sau đó mang theo hai người, lập tức đi đến trung tâm thành.

………………

Hắc Hoàng Các, là một địa phương trong Hắc Hoàng thành chuyên dùng để chiêu đãi các cường giả nổi danh ở Hắc Giác Vực. Có thể nhận được lời mời và chiếm được một chỗ trong đó, không người nào không phải là một cường giả thành danh hay một thủ lĩnh của một phương thế lực tại Hắc Giác Vực.

Chung quanh một trăm mét tại Hắc Hoàng Các, đều có các thủ vệ của Hắc Hoàng Tông canh gác nghiêm ngặt, người bình thường một khi tới gần sẽ bị đuổi đi.

Vào lúc ba người Tiêu Viêm đi đến Hắc Hoàng Các thì nơi đây đã đông người ồn ào, mà lấy nhãn lực của ba người Tiêu Viêm, tự nhiên là có thể biết những người có thể ở chỗ này đều là những người có thực lực không tầm thường.

- Không hổ danh là địa phương chuyên dùng để chiêu đãi cường giả, những người có thể đi vào nơi đây, đúng là không tầm thường.

Ánh mắt ngẫu nhiên nhìn những người đi qua lại, trong lòng Tiêu Viêm cũng hơi nghiêm lại. Chỉ là trong vòng có một trăm mét, hắn đã cảm nhận được có hai tên cường giả Đấu Hoàng cùng với năm tên Đấu Vương, đương nhiên cũng có những đấu giả có thực lực yếu hơn, chắc là tùy tùng của các thủ lĩnh một số thế lực đi.

Tại một địa phương cách không xa Hắc Hoàng Các, có một bức tường người hộ vệ của Hắc Hoàng Tông, mà ở ngay giữa bức tường người đó có một tên lão già mặc áo bào màu lam đang đứng cười nói. Mà dường như địa vị của người này ở trong Hắc Hoàng Tông cũng không thấp. Mấy cường giả đi qua đi lại thấy hắn cũng là cười nói kêu gọi, sau đó mới đi vào bên trong.

Ba người Tiêu Viêm cùng một số người đi vào. Sau khi đi tới chỗ vị lão giả đó thì cũng là cười chào. Ánh mắt của lão giả nhìn lướt qua ba người, chợt khách khí nói.

- Ba vị, nơi này là nơi Hắc Hoàng Tông chiêu đãi khách quý, không biết các vị có lệnh bài hay không?

Ánh mắt nhìn lướt qua vị lão giả mặc áo bào màu lam này, Tiêu Viêm phát hiện người này vậy mà lại là một cường giả Đấu Hoàng, hơn nữa cảnh giới ước chừng khoảng lục, thất tinh. Thực lực như vậy tại bên trong Hắc Giác Vực cũng là cường giả nổi tiếng một phương.

Ý niệm đó cũng chỉ hiện lên một chút, Tiêu Viêm chắp tay chào vị lão giả đó, sau đó liền đem lệnh bài mà vị lão giả ở cửa thành đã đưa cho, đưa cho người trước mắt.

Lão giả mặc áo bào màu lam nhận lệnh bài, nét tươi cười trên khuôn mặt cũng càng lúc càng sâu, ánh mắt cẩn thận nhìn qua ba người Tiêu Viêm, cười híp mắt nói.

- Lão phu là trưởng lão của Hắc Hoàng Tông, Xa Thừa, nhìn ba vị rất là quen mắt a, không biết tên họ của ba vị là…?

- Nham Kiêu, tiểu bối vô danh mà thôi, mới vào Hắc Giác Vực không lâu, nghe nói lần này Hắc Hoàng thành có tổ chức đấu giá hội lớn cho nên mới tới góp vui.

Dường như cảm nhận được ánh mắt dò xét của vị lão giả mặc áo bào màu lam, Tiêu Viêm cười nhạt nói.

- Ha hả, có thể nhận được lệnh bài của Hắc Hoàng tông ta thì sẽ không phải là tiểu bối vô danh gì, tiểu hữu Nham Kiêu cứ thích nói đùa.

Xa Thừa cười cười nói, đối với những lời này của Tiêu Viêm, hắn tự nhiên sẽ không tin tưởng. Ít nhất, trong cảm giác của hắn, người trước mắt nhìn qua tuy rất trẻ tuổi, nhưng thực lực ít nhất cũng là Đấu Hoàng, mà hai người nữ một nhỏ một lớn ở sau hắn, cho dù lấy nhãn lực của hắn, cũng không thể nhìn ra sâu cạn bao nhiêu.

- Xa trưởng lão, không biết có thể đi vào hay chưa?

Đây là nơi kẻ đến người đi, Tiêu Viêm cũng không muốn ở lại lâu, nói chuyện vài câu, liền mỉm cười nói.

- Đây là tự nhiên, Nham Kiêu tiểu hữu, sau đi đi vào Hắc Hoàng Các, sẽ có người tự dẫn đường đi đến chỗ ở của ngươi, mời!

Xa Thừa cười gật đầu, chợt thân thể lui qua nhường cho một đường đi.

Tiêu Viêm mỉm cười, cước bộ liền tiến tới bước vào bên trong, sau đó Tiểu Y Tiên cùng với Tử Nghiên cũng theo sát vào.

Mà ở ngay hai người mới bước vào thì ở phía sau cũng chợt truyền đến một tiếng quát.

- Đại trưởng lão Ma Viêm Cốc Phương Ngôn đến!

Đột ngột xuất hiện tiếng quát, cũng làm cho không ít người ở nơi này phải dừng bước lại, ánh mắt mang theo chút kinh dị nhìn về phía đó. Mà ở nơi đó, một đám người đang nhanh chóng tiến đến, mà đứng đầu đám người đó, chính là một lão già mặc bộ quần áo mộc mạc, bước đi như rồng bay hổ chạy tiến đến.

- Không nghĩ tới người dẫn đầu đội ngũ của Ma Viêm Cốc lần này chính là lão gia hỏa Phương Ngôn này.

- Ha hả, xem ra mục đích của bọn họ chính là vì Bồ Đề Hóa Thể Tiên mà tới đi, nếu không mà nói, theo việc lão gia hỏa này sắp đột phá đến Đấu Tông cũng sẽ không chạy xa đến đây như vậy.

- Xem ra lúc này có chút trò hay để xem, Hắc Hoàng thành này giờ đây đã có không ít thế lực nhất lưu tụ họp lại, nhưng cũng có không ít cường giả có thực lực mạnh mẽ tiến tới. Để có được cái Bồ Đề Hóa Thể Tiên kia, không biết lần này sẽ hao tổn bao nhiêu cường giả đây.

Nhìn thấy lão già kia, đám người chung quanh Tiêu Viêm kia nhất thời bàn luận xôn xao lên.

- Đây là người của Ma Viêm Cốc sao?

Con ngươi của Tiêu Viêm híp lại nhìn lão già đó, trong mắt có chút kinh ngạc, hắn có thể cảm nhận được, thực lực của vị đại trưởng lão Ma Viêm Cốc này không ngờ đã tới Đấu Hoàng đỉnh phong, thậm chí đã bước một chân vào Đấu Tông, thực lực như vậy, thậm chí đã có thể sánh ngang với Hàn Phong năm đó.

Ánh mắt từ trên người lão già đó dời qua một số người bên cạnh, phát hiện thấy thực lực của mấy vị lão giả sắc mặt lạnh lùng bên cạnh cũng là Đấu Hoàng, thực lực như vậy, đã không hề yếu hơn vị tứ trưởng lão mà Tiêu Viêm đã giải quyết mấy ngày trước đó.

- Khó trách Ma Viêm Cốc này lại có thể chống lại Già Nam Học Viện, thực lực quả nhiên mạnh mẽ.

Nhìn thấy đội hình Ma Viêm Cốc như vậy, trên mặt Tiêu Viêm cũng có chút kinh ngạc, âm thàm nói.

- Người mặc áo bào tro sau lão già kia, dường như có chút cổ quái.

Vào lúc Tiêu Viêm trầm ngâm, Tiểu Y Tiên ở bên cạnh đột nhiên trầm ngâm nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, ánh mắt chuyển động, cuối cùng dừng lại trên người cuối cùng của Ma Viêm Cốc, ở nơi đó, có một bóng người toàn thân đang bị bao bọc bởi áo bào tro. Lúc trước, ánh mắt của Tiêu Viêm cũng đã đảo qua người này, nhưng hơi thở của người này quá mức mỏng manh, thậm chí không đáng mức để chú ý. Nhưng sau khi được Tiểu Y Tiên nhắc nhở, hắn mới cảm giác được người này dường như gây cho hắn một cảm giác cực kỳ cổ quái, hơn nữa, còn có một cảm giác quen thuộc.

Cái cảm giác này, làm cho Tiêu Viêm chau mày lại, trầm ngâm một lát nhưng vẫn không thể hiểu được, cuối cùng đành phải lắc đầu bỏ qua.

Ánh mắt một lần nữa đảo qua vị Xa trưởng lão Hắc Hoàng Tông cùng với đại trưởng lão Phương Ngôn, ánh mắt của Tiêu Viêm cũng thoáng hiện lên chút lạnh lùng, chợt không hề dừng lại, xoay người bước vào trong Hắc Hoàng Các.

Ngay lúc Tiêu Viêm xoay người bước vào trong, người mặc áo bào tro ở cuối đoàn người Ma Viêm Cốc dường như là ngẩng đầu lên, một ánh mắt cuồng bạo lành lạnh nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiêu Viêm, trong đó dường như còn có chút nghi hoặc.