Đấu Phá Thương Khung

Chương 803: Nhị Tinh Đấu Hoàng




Hỏa diễm xanh biếc hừng hực thiêu đốt. Nhiệt độ nóng cháy khủng khiếp khuếch tán ra xung quanh, làm cho cơ thể Tiêu Viêm giống như một cái lò lửa sôi trào! Cũng may Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đã bị Tiêu Viêm luyện hóa, hoàn toàn khống chế, vì vậy loại nhiệt kinh hồn này đối với Tiêu Viêm hoàn toàn không có chút ảnh hưởng. Nói chung bất cứ ai sở hữu Dị hỏa trong cơ thể đều không sợ bị lửa thiêu đốt.

Bên trong ngọn lửa xanh rờn, một sơi tơ đen tối bằng năng lượng giống như một con rắn nhỏ đang kịch liệt vùng vẫy. Mỗi một lần quay cuồng, màu đen trên thân nó dưới sự thiêu đốt của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lại tiêu tán đi một chút. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Mặc dù tốc độ tiêu tán này cực kỳ chậm chạp, nhưng dưới tình huống không có thêm năng lượng bổ trợ, sớm muộn màu đen trên sợi tơ năng lượng đó cũng sẽ triệt để bị thiêu đốt hóa thành hư vô. Chỉ cần sợi tơ này mất đi kịch độc đen kịt kia, thì tất cả Đấu khí tinh túy mà Ma Độc đang ẩn chứa, sẽ được Tiêu Viêm thoải mái hấp thu. Trở thành vật đại bổ khiến cho thực lực của hắn tăng tiến không ít.

Tâm thần của Tiêu Viêm gắt gao chăm chú nhìn vào sợi tơ kịch độc đen kịt kia, lòng thầm cười lạnh. Nếu là Ma Độc ban thì với thực lực hắn bây giờ, chính xác là chưa dám chọc đến. Nhưng tí ti độc chất này, lại dưới tình huống không có gì hỗ trợ, thế mà cũng dám chạy lung tung? Phải chăng là coi thường hai loại Dị hỏa dung hợp thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa trong cơ thể mình? Cho rằng không có chút uy hiếp nào với nó?

Tâm thần chăm chú nhìn vào màu sắc đen kịt của sợi tơ độc kia đang nhạt dần, Tiêu Viêm đối với cái gọi là Ma Độc ban, cũng có chút kinh dị. Thứ này theo lời Tiểu Y Tiên nói, cực kỳ âm độc. Với thực lực Đấu Hoàng hiện tại của hắn đúng là rất khó phá giải. Nhưng khi thấy phần nào hiệu quả của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đối với Ma Độc ban, hắn liền có suy nghĩ, thì ra hắn hoàn toàn không phải không có lực chống đỡ.

Hai loại Dị hỏa cùng dung hợp tạo thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, thật sự có thể đem độc tính của Ma Độc ban luyện hóa! Mặc dù tốc độ cực kỳ chậm chạp, điều kiện tiên quyết lại là chỉ được luyện hóa một số lượng Ma Độc cực ít! Nhưng dù sao, Lưu Ly Liên Tâm Hỏa ít nhất cũng có thể luyện chế nó!

Bởi vậy, Tiêu Viêm trong lòng tự có suy đoán, nếu Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lại có thể tiếp tục dung hợp với một loại Dị hỏa nữa, đến lúc đó, luyện hóa nguyên khối Ma Độc ban chắc chắn không phải là chuyện quá khó!

Đương nhiên muốn tiếp tục dung hợp một loại Dị hỏa nữa vô cùng khó khăn, không kém gì đi tìm một cường giả Đấu Tôn nhờ giải độc hộ. Đấu Khí đại lục này to lớn như vậy, tất nhiên Dị hỏa cũng cực kỳ thưa thớt. Nếu tìm được một loại thì đúng là một việc cực kỳ may mắn, hơn nữa cứ xem như là tìm được rồi, đem nó luyện hóa cũng là việc cực kỳ khó khăn. Dị hỏa thực sự không phải vật chỉ dành riêng cho Luyện Dược Sư. Một số người tu luyện Đấu khí thuộc tính hỏa, hay là một vài cường giả nào đó có thủ đoạn đặc thù, luyện hóa được Dị hỏa, đều có thể sử dụng nó. Mà trên Đấu Khí đại lục này, cường giả có năng lực luyện hóa Dị hỏa cũng không ít, ai lại không có tâm với Dị hỏa, không thèm nhỏ cả dãi chứ?

Một khi có tin tức của Dị hỏa truyền ra, chỉ sợ cái lợi trước mắt sẽ khiến vô số cường giả ùn ùn kéo đến tranh đoạt. Nếu như muốn từ trong hỗn loạn mà cướp đoạt với vô số cường giả, đánh bại hết thảy để thuận lợi lấy được Dị hỏa, thật sự là một việc vô cùng khó khăn.

Nhớ ngày đó, Tiêu Viêm để có được Vẫn Lạc Tâm Viêm, ước chừng đã phải mòn mỏi nằm chờ tại học viện Già Nam gần một năm, mới có cơ hội. Thừa dịp học viện Già Nam cùng cường giả Hắc Giác vực đại chiến mà lấy đi Vẫn Lạc Tâm Viêm. Chưa kể đến còn phải trả giá bằng một phen sinh tử, giãy dụa giữa sự sống và cái chết!

Bởi vậy, muốn tìm một loại Dị hỏa, rồi lại còn phải dung hợp một lần nữa, độ khó sẽ không kém hơn so với việc đi tìm một cường giả Đấu Tôn.

Đương nhiên, nếu nói đến loại Dị hỏa thứ ba, đúng là trong cơ thể Tiêu Viêm cũng có. Đó chính là Cốt Linh Lãnh Hỏa mà Dược Lão lưu lại. Nhưng dị hỏa này có linh hồn ấn ký của Dược Lão, nếu không phải linh hồn của Dược Lão tiêu tán dần, muốn dung hợp, thì cần phải quét sạch ấn ký ở bên trong đi. Mà chuyện này, Tiêu Viêm tuyệt đối không muốn. Bởi hắn còn trông cậy vào Cốt Linh Lãnh Hỏa mà cảm ứng được sinh tử của Dược Lão.

Tuy Dược Lão từng nói, nếu dấu lửa in trên trán hắn bị tiêu tan, thì Tiêu Viêm có thể đem Cốt Linh Lãnh Hỏa luyện hóa dung hợp. Nhưng hôm nay, dấu lửa đó vẫn như cũ chưa từng phát ra nhiệt độ bất thường gì. Hơn nữa, lấy tính cách của Tiêu Viêm, dù dấu lửa in trên trán có biến mất, cũng khó có thể không cố kỵ gì mà đem nó cắn nuốt luyện hóa. Vì nếu thật sự chuyện đấy xảy ra, sẽ là tình huống mà hắn không nguyện nhìn thấy nhất...

Khi Tiêu Viêm đang bị cuốn theo những ý niệm trong lòng thì ở bên trong ngọn lửa xanh biếc, vẻ ngoài đen kịt của sợi tơ ma độc đã nhạt đi khá nhiều. Thậm chí, mơ hồ đã có thể thấy một loại đấu khí tinh thuần như chất lỏng, nhu nhuyễn, sền sệt ở bên trong đó.

"Không hổ là vật âm độc ngưng tụ Đấu khí cả đời của cường giả Đấu Tông, có thể ở trong ngọn lửa chống cự lâu như vậy." Nhìn vẻ ngoài của Ma độc vẫn còn sót lại một ít màu đen kịt như cũ, trong lòng Tiêu Viêm không khỏi thở dài. Tâm thần cố gắng thúc giục khiến màn lửa xanh thẳm kia, đột nhiên trở nên sáng hơn rất nhiều, nhiệt độ cũng tăng vọt lên.

Cứ như vậy thong thả luyện hóa không biết kéo dài đến bao lâu. Tiêu Viêm chỉ biết, để luyện hóa Ma độc này, Đấu khí trong cơ thể hắn có lẽ đã tiêu hao gần hai phần ba. Từ đó, cũng có thể nhìn ra sự khó khăn trong việc giải quyết Ma Độc ban. Chỉ một tia nhỏ nhoi thôi, đã khiến Tiêu Viêm lâm vào tình trạng như thế này.

Hắn vừa tặc lưỡi than thầm, thì bên trong ngọn lửa xanh đang cháy hừng hực, đột nhiên xuất hiện một cỗ đấu khí tinh thuần hùng hồn khiến toàn thân Tiêu Viêm rúng động. Tâm thần vừa chuyên chú lại thì thấy ngay bên trong ngọn lửa đang hừng hực kia, Ma Độc vốn có màu đen kịt, giờ phút này vẻ ngoài đã biến mất toàn bộ, đổi lại thành màu trong suốt. Từ trong đó, một luồng đấu khí tinh thuần sền sệt từ từ lưu động. Loại đấu khí này vốn tràn ngập độc tính, nhưng bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa trường kì thiêu đốt, luyện hóa, tất cả tạp chất đều bị khu trục ra, lưu lại chỉ còn năng lượng đấu khí thuần túy. Năng lượng này, chỉ cần có được thì bất kỳ ai cũng đều có thể đem nó hấp thu mà không hề có tác dụng phụ.

Quầng lửa xanh biếc từ từ tán đi, nhưng mà để bảo đảm an toàn vẫn có một đoàn trôi lơ lửng ở bên cạnh, tùy thời để Tiêu Viêm sử dụng.

Tinh thần lực cẩn thận phát tán ra, cuối cùng nhẹ nhàng chạm một chút vào nguồn Đấu khí tinh thuần này. Không nhận thấy có gì nguy hiểm, Tiêu Viêm mới đem tinh thần lực từ từ xâm nhập vào trong đó.

Tinh thần lực xâm nhập, hầu như không hề gặp trở ngại. Trong nháy mắt, Tiêu Viêm liền kiểm soát được quyền khống chế nguồn Đấu khí tinh thuần này. Mạnh mẽ đè nén niềm vui sướng trong lòng, tâm thần hắn liền xoay chuyển, chỉ huy cỗ đấu khí tinh thuần này, dọc theo lộ tuyến của công pháp Phần Quyết, nhanh chóng vận hành.

Nương theo sự tuần hoàn của cỗ Đấu khí tinh thuần kia, Đấu khí trong người hắn cũng xoay chuyển càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, giống như là nổi lên một cơn lốc năng lượng phát ra những âm thanh gào thét kỳ dị.

Cơn lốc năng lượng này, đối với Tiêu Viêm không có chút ảnh hưởng xấu nào. Mà ngược lại, nó đi đến đâu, từng giọt Đấu khí tinh thuần như chất lỏng sền sệt liền thấm xuống. Những chỗ đấu khí tinh thuần đọng lại, một cảm giác thư sướng đến cực điểm từ chỗ sâu kín nhất trong linh hồn của Tiêu Viêm lan ra, làm cho hắn nhịn không được rên rỉ đầy thoải mái.

Cơn lốc đến nhanh mà đi cũng nhanh. Sau khi chảy ra chừng ba mươi giọt Đấu khí, nó chậm rãi tiêu tán. Mà nguồn Đấu khí tinh thuần kia cũng dần dần nhạt đi, cuối cùng phân tán ra, lan khắp tứ chi xương cốt, rồi biến mất không còn dấu vết.

***

Bên trong thạch trì, Tiêu Viêm vẫn nhắm nghiền hai mắt. Trong ao nước, mực nước đã hạ xuống đến thắt lưng, độc thủy đen kịt sôi sùng sục, sủi lên từng đám bọt nước. Mỗi lần bọt nước vỡ tung đều tản mát ra một cỗ khói độc nồng đậm.

Bên cạnh thạch trì là hình dáng yêu kiều của Tiểu Y Tiên. Lúc này nàng đã sớm thay đổi quần áo, đôi mắt ôn nhu nhìn vào làn nước độc đen kịt. Sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nàng không nghĩ tới Dị hỏa trong cơ thể Tiêu Viêm lại khủng bố như vậy, chỉ luyện hóa một sợi Ma Độc thôi, cũng phát ra nhiệt độ nóng bỏng cỡ này, làm cho nước độc đen kịt cực kỳ trân quý trong ao sôi sùng sục mà bốc hơi bay đi phân nửa.

Trong lúc Tiểu Y Tiên đang cảm thấy không biết làm sao, thì Tiêu Viêm vốn đang nhắm mắt trong hồ, thân thể khẽ run lên, lông mi run run rồi chậm rãi mở ra.

Khi hai mắt của Tiêu Viêm hoàn toàn mở ra, một luồng khí tức mạnh mẽ hơn hẳn so với trước kia cũng đột nhiên từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ phún ra, khiến cho nước độc trong ao nổi sóng, nước bắn tung gần nửa trượng.

Áp lực tràn lan ra xung quanh, sau một lát liền chậm rãi lui về, cuối cùng biến mất trong cơ thể Tiêu Viêm, ánh sáng trong mắt hắn lúc này cũng từ từ thu liễm lại.

Cảm thụ được lực lượng của Tiêu Viêm có phần mạnh mẽ hơn so với trước kia, Tiểu Y Tiên cũng cảm thấy sung sướng, mỉm cười.

Mũi chân điểm nhẹ trên mặt nước, lấy một chút điểm tựa, thân hình Tiêu Viêm mạnh mẽ nhảy lên, vững chải đứng trên bậc đá, hướng về phía Tiểu Y Tiên cười cười.

Nhìn thấy Tiêu Viêm cứ thế nhảy ra khỏi ao, Tiểu Y Tiên hoảng hồn vội vàng dời ánh mắt đi, sẵng giọng: "Huynh… hừ, huynh còn không chịu mặc quần áo vào đi?"

Nghe vậy, Tiêu Viêm mới giật mình xấu hổ phát hiện, thì ra hắn vẫn đang còn trần truồng, vội vàng lúng túng lấy đại một bộ quần áo từ trong nạp giới, luống cuống mặc vào.

Đợi cho đến khi Tiêu Viêm mặc quần áo xong, Tiểu Y Tiên mới quay lại, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rối vương trên trán, gương mặt vẫn còn đọng lại chút ửng hồng. Nhưng chỉ một lát sau, nàng đã ổn định tâm thần, đôi mắt tím lấp lánh nhìn về phía Tiêu Viêm, cẩn thận đánh giá, rồi tò mò: "Luyện hóa xong tia Ma Độc lúc nãy, thực lực của huynh tăng lên nhiều không?"

Tiêu Viêm khẽ cảm ứng một chút, cười nhẹ: "Cũng không nhiều, hiện giờ tạm xem như là nhị tinh Đấu Hoàng đỉnh phong thôi."

"Vậy là đủ rồi. Tăng quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt. Hơn nữa Ma Độc ban vẫn còn trên cơ thể huynh, sau này khi huynh có đủ năng lực, đem nó hoàn toàn luyện hóa, chỉ sợ thực lực của huynh lúc đó sẽ đột nhiên tăng mạnh." Tiểu Y Tiên tươi cười nói, hình như lúc hai người ở riêng với nhau, nàng được cười nhiều lắm.

Tiêu Viêm gật đầu, hắn biết rõ cỡ Đấu Hoàng, muốn thực lực tăng lên một tinh, khó khăn như thế nào! Rất nhiều người mặc dù chăm chỉ tu luyện cả năm, chỉ sợ vẫn như cũ không tăng lên bao nhiêu. Vậy mà luyện hóa chút ít Ma Độc kia lại có thể khiến hắn tăng lên một tinh, cũng đã ngoài dự liệu.

"Không biết nếu đem nó hoàn toàn luyện hóa, thì có đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong hay không đây?"

Bàn tay sờ nhẹ vào Ma Độc ban trên ngực, Tiêu Viêm cười thầm, đột nhiên hắn nhận ra rằng, cái vật này cũng không quá đáng ghét như mình đã tưởng tượng lúc đầu.