Đấu Phá Thương Khung

Chương 65: Tấn cấp đấu giả




Có được tụ khí tán, Tiêu Viêm không lựa chọn phục dụng ngay lập tức, mà hít một hơi, mạnh mẽ áp chế ham muốn trong lòng, bức bách bản thân lập tức phải lên giường nghỉ ngơi.

Tiêu Viêm trong lòng phi thường rõ ràng, bằng trạng thái hiện tại của hắn mà muốn đột phá lên đấu giả, tỷ lệ thất bại, chỉ sợ cũng đã ngoài bảy thành. Tuy tụ khí tán đối với dược lão luyện chế cũng không mấy khó khăn, chẳng qua Tiêu Viêm cũng mơ tưởng cái loại mạo hiểm vô vị này.

Nhìn thấy Tiêu Viêm có thể nhẫn nại trụ lại cái ham muốn lập tức đột phá đấu giả, dược lão vừa lòng gật gật đầu, nét mặt già nua hiện lên một tia vui mừng, thân hình lay nhẹ, hóa thành một tia sáng tiến vào giới chỉ.

......

Sau khi tụ khí tán luyện chế thành công, Tiêu Viêm tu luyện cũng không có vội vàng, mỗi ngày đều tu luyện đấu khí một giờ, sau đó ở hậu sơn khổ luyện đấu kĩ, lúc nào rảnh rỗi, lại cùng Huân Nhi dạo quanh Ô Thản Thành, cuộc sống nhàn nhã vô cùng thoải mái.

Cứ như vậy năm ngày sau, Tiêu Viêm rốt cuộc trạng thái bản thân cũng là ở đỉnh cao, lúc này mới là thời khắc tốt nhất để đột phá đấu giả.

......

Tiêu gia hậu sơn, tại một nơi bí mật dưới vách núi, Tiêu Viêm khoanh chân ngồi trong sơn động rộng khoảng một thước, vách núi này là nơi tu luyện hắn đã dày công chọn lựa. Đối diện vách núi mây mù liễu nhiễu, ẩn dấu bên dưới ma thú sơn mạch hung hiểm vạn phần. Đứng bên dưới cũng không thể nào nhìn thấy vách đá, mà con đường nhỏ duy nhất để tiến vào, đã bị hắn dùng cành cây vào đá vụ che đi, cho nên, Tiêu Viêm trong lòng chắc chắn lần này đột phá sẽ không bị người khác quấy nhiễu.

Chậm rãi hít một hơi, Tiêu Viêm từ trong lòng lấy ra bình ngọc, tay nghiêng miệng bình, một viên đan dược lam lục xen kẽ, theo đó lăn ra.

Nhìn tụ khí tán bề mặt sáng bóng mượt mà, Tiêu Viêm mỉm cười, lần nữa hít vào cỗ dị hương làm tâm thần thư sướng, liếm liếm môi, không hề chần chờ bỏ vào trong miệng.

Tụ khí tán vừa vào miệng, một vị nhàn nhạt lạnh lẽo từ từ khuếch tán. Một hồi sau, một cỗ năng lượng tinh thuần ấm áp trực tiếp từ trong miệng vọt vào thể nội, nhất thời Tiêu Viêm thân thể chấn động.

Khuôn mặt bình tĩnh, Tiêu Viêm hai tay rất nhanh kết xuất thủ ấn hấp thu đấu khí, hô hấp dần dần trở nên vững vàng. Trong cơ thể, đấu khí nhàn nhạt ứng tâm mà động, nhanh chóng bao vây cỗ năng lượng tinh thuần cường đại kia, sau đó bắt đầu điên cuồng luyện hóa.

Bên trong sơn động nhỏ, không khí bỗng nhiên ba động mãnh liệt, một tia đạm bạch sắc đấu khí từ trong không trung ngấm ra, sau đó cuồn cuộn không ngừng tiến vào thân thể Tiêu Viêm.

Răng cắn chặt môi, trong cơ thể hai cỗ năng lượng đối kháng, làm Tiêu Viêm kinh mạch không ngừng truyền ra trận trận đau đớn, bất quá cũng may gân cốt kinh mạch hắn so với thường nhân cứng cỏi hơn rất nhiều, cho nên tuy có cảm giác đau đớn, cũng là tạm thời còn chưa tạo thành thương tổn quá lớn.

Trong cơ thể, đấu khí bao vây đoàn đoàn lục sắc tinh thuần năng lượng điên cuồng luyện hóa, lục sắc năng lượng không ngừng bị đồng hóa thành đạm bạch sắc đấu khí. Nhờ có lực lượng này trợ giúp, Tiêu Viêm đấu khí trong cơ thể không ngừng bành trướng, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ.

Dược lực tinh thuần tuy không ngừng bị luyện hóa, chẳng qua lại cuồn cuộn không dứt, mỗi lần đấu khí luyện hóa một đoàn dược lực, đều có một đoàn lục sắc năng lượng lớn hơn nữa tiếp tục đi tới.

Trong cơ thể luyện hóa cùng đấu khí bên ngoài không ngừng rót vào, Tiêu Viêm đấu khí đã dần dần tích đầy trong kinh mạch.

Đương lúc luyện hóa như trước tiếp tục, tinh thuần dược lực bắt đầu yếu đi, Tiêu Viêm lúc này đang chìm đắm trong tăng trưởng lực lượng như bay bỗng phát hiện, đấu khí trong cơ thể, cơ hồ đã bành trướng tới một giới hạn không thể tăng thêm.

Đấu khí bành trướng, trực tiếp dồn ép lên kinh mạch, toàn thân phát ra một cơn đau đớn kịch liệt, làm Tiêu Viêm khóe miệng run rẩy co giật.

" Mau, ngưng tụ đấu khí toàn! Bằng không sẽ dẫn đến bạo thể " tiếng quát như sấm sét của dược lão, rõ ràng vang lên trong lòng Tiêu Viêm.

Hít mạnh một ngụm lương khí, Tiêu Viêm thủ ấn thay đổi, ngón cái giao tiếp, ngón giữa hỗ điểm, mười ngón tay kết xuất thành một cái thủ ấn kỳ dị.

Năm đó Tiêu Viêm cũng là từng đi qua bước này, cho nên hiện tại sử dụng cũng là tùy tâm thực hiện, không có nửa điểm cảm giác sai lầm.

Theo Tiêu Viêm thủ ấn thay đổi, đấu khí mênh mông trong cơ thể giống như bị một trận hấp lực cuồng mãnh, hướng về phía tiểu phúc cấp tốc thu súc.

Trong cơ thể, đạm bạch sắc đấu khí trong khắp các kinh mạch, đều là không hẹn mà cùng bắt đầu lui về, mà ở tiểu phúc lúc này đang tiếng hành áp súc, đạm bạch sắc đấu khí đã bắt đầu chuyển hóa thành nhũ bạch sắc.

" Mau, áp súc đấu khí! Dùng linh hồn cảm giác lực áp súc chúng nó, nếu ngưng tụ đấu khí toàn thất bại, ngươi sẽ lại quay về bát đoạn đấu khí!" Tiếng quát của dược lão, trong lòng Tiêu Viêm vang lên cực kỳ đúng lúc.

Khẽ gật đầu, Tiêu Viêm ngưng hạ tinh thần, sử dụng linh hồn cảm giác lực xuất sắc trong khoảnh khắc khống chế đấu khí trong cơ thể, sau đó bắt đầu điên cuồng áp súc...

Bị linh hồn cảm giác lực điều khiển, nhũ bạch sắc đích đấu khí cũng bắt đầu phản kháng, không ngừng kịch liệt bốc lên. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lực lượng phản kháng tuy không kém, bất quá linh hồn cảm giác lực của Tiêu Viêm, lúc trước đến dược lão cũng phải sợ hãi than không thôi, cho nên đấu khí kháng cự, không thể nghi ngờ chỉ như châu chấu đá xe, sau một lúc giằng co cũng đành bất đắc dĩ thu súc lại.

Đương khi đấu khí thu súc lại cỡ chừng bàn tay, thì lại bất động ngưng lại.

" Tái áp!" Dược lão quát.

Cắn chặt răng, Tiêu Viêm ánh mắt nhắm chặt, linh hồn cảm giác lực đang vờn quanh bên ngoài nhũ bạch sắc đấu khí, trong nháy mắt mở ra lớn nhất, sau đó hung hăng áp súc!

"Bùng"

Một tiếng trầm muộn, từ trong cơ thể lặng lẽ vang lên...

Theo âm thanh vang lên, cỗ lực lượng phản kháng khiến Tiêu Viêm đang kiệt lực chống đỡ nhẹ nhàng tán đi.

Thở mạnh một hơi dài nhẹ nhõm, Tiêu Viêm toàn thân thoát lực đổ xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt. (Thằng này thở hơi bị nhiều đấy, ta thấy chương nào không thở cũng hít a, coi bộ tác giả bị suyễn -DG)

Nằm trong sơn động lạnh lẽo, Tiêu Viêm cảm nhận cỗ trong cơ thể năng lượng sung phái đã từng rời đi bốn năm thời gian, khóe miệng mỉm cười, một lúc sau, ý cười dần dần mở lớn, cuối cùng hóa thành cười khẽ, cười to, rồi cuồng tiếu...... (Ta xem tên này mừng quá hóa điên rồi! -DG)