Trên bầu trời trong sáng. Mặt trời chiếu rọi khắp nơi, giống như một hỏa cầu cháy nóng, sáng rỡ chiếu rọi màu cát vàng trong sa mạc, đem những hạt cát nhỏ biến thành lung linh huyền ảo.
Trong sa mạc, bởi vì nhiệt độ nóng cháy, từng đợt khí từ trong cát thẩm thấu ra, cuối cùng bốc hơi trong không khí, nhìn có chút hư ảo.
Nhìn sa mạc vô tận, một đạo bóng đen chậm rãi xuất hiện, nhìn khuôn mặt phong trần mệt mỏi, hiển nhiên là đã ở lâu trong sa mạc.
Bóng người có chút chậm chạp tiến đến, đi đến một cồn cát cao nhất, ánh mắt nhìn xung quanh, sau đó từ giới chỉ lấy ra một tấm bản đồ da dê, cẩn thận tra lộ tuyến.
" Nhìn lộ tuyến phía trên, chúng ta tựa hồ đã đến gần Tháp Nhĩ qua sa mạc chứ.." Ngón tay dọc theo lộ tuyến trên bản đồ, Tiêu Viêm liếm liếm môi đang khô khốc, thoáng có chút trầm thấp tự hỏi.
" Ai, thật là đáng chết, Tháp Nhĩ Qua sa mạc quả thật là rất lớn..Từ Thạch mạc thành đi tới nơi này, dĩ nhiên đã nửa tháng thời gian, nếu trên bản đồ có Trạm tiếp viện, vậy thì mới là khỏe a.." Tiêu Viêm thở dài một hơi, Lấy khổ làm vui, bất đắc dĩ cười nói.
Lúc Tiêu Viêm rời khỏi Thạc Mạc Thành, sau đó dựa theo lộ tuyến của bản đồ, đối với Tháp Nhĩ Qua sa mạc tiến đến, bởi vì ở chỗ sâu trong sa mạc, hư cảnh làm cho người ta nhận không ra, cho nên Tiêu Viêm cũng chỉ có thể tận lực lựa chọn một ít lộ trình an toàn, sau đó triển khai Tử vân dực bay vút đi, thời gian còn lại Hắn lựa chọn đi bộ.
Bên trong Tháp Nhĩ Qua sa mạc, trừ bỏ một ít ma thú phải chú ý, còn lại làm cho người ta kiêng kị chính là Xà nhân, ở trong sa mạc rất ít người lựa chọn làm kẻ địch của họ, dù sao bọn Xà nhân thao túng được kỹ thuật ám sát. Thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bất quá, đối với thường nhân mà nói, phiền toái nhất là Xà nhân, nhưng may có bản đồ cùng với linh hồn cảm giác cường đại của Dược lão, cho nên Tiêu Viêm không tao ngộ phiền toái gì, mỗi lần có nguy hiểm, Tiêu viêm cũng dễ dàng tránh né Xà nhân cùng với đội ngũ tuần tra.
Đương nhiên. Nếu bởi vì vô tình gặp phải Xà nhân, Tiêu Viêm liền dùng thủ đoạn lôi đình, khi đối phương chưa phát ra tiếng cảnh bảo liền giết chết …hắn phi thường minh bạch, Nếu tại Tháp Nhĩ Qua sạmc mà bị Xà nhân vây công, thì kết quả rất là thê thảm.
Song cho dù có Tử vân dực cùng với bản đồ trợ giúp, bất qua, Tiêu viêm từ phía ngoài đi đến Tháp Nhĩ qua sa mạc vẫn mất nửa tháng thời gian, cho nên Tiêu Viêm mới bất đắc dĩ cười khổ.
Ngón tay theo lộ tuyến di động. Cuối cùng dừng lại chỗ đáng dấu nguy hiểm. Loại dấu màu đỏ này, ở bản đồ gồm có tám địa điểm, phân biệt các phương hướng của Tháp Nhĩ Qua sa mạc.
Xà nhân trong Tháp Nhĩ Qua sa mạc, còn có một ít bộ lạc nhỏ, vả lại những dấu đỏ trên bản đồ là chỉ những bộ lạc Xà nhân cường đại nhất.Trừ bỏ Mỹ Đõ Toa nữ vương, tất cả bọn họ đều rất cường đại.
Tám cái bộ lạc hùng bá Tháp Nhĩ Qua sa mạc, Mà mỗi bộ lạc hùng bá một phương, trên bản đồ chỉ một dấu đỏ, chính là chỗ Tiêu Viêm Muốn đi qua..
" Thật sự là xui xẻo.." Cau mày nhìn dấu đỏ tươi. Tiêu Viêm bất đắc dĩ thở dài, ở bộ lạc này bình thường đều có Đấu linh cường giả, Thậm chí có Xà nhân Đấu vương cấp bậc thủ hộ, cho nên hắn muốn thần không biết quỷ không hay. Rõ ràng là có chút khó khăn.
" Xem ra phải đi đường vòng a.." Cười khổ lắc đầu. Cho dù là có Dược lão làm chủ bài, Tiêu viêm cũng khổng thể trong sa mạc tung hoành không kiêng kỵ gì.
Xà nhân tộc có thể đối kháng cùng Gia mã đế quốc nhiều năm như vậy mà không bị hủy diệt, tự nhiên là có chỗ cường hãn, cho nên, nếu một người một ngựa tung hoành ở địa bàn của Xà nhân, quả thật là một hành động ngu xuẩn.
" Bất quá. Khi tiến vào sa mạc, Hắn đã tích trữ nguồn nước,..Lần trước chuẩn bị, đã dùng một thời gian, nhìn chỗ chứa nước trong giới chỉ, Tiêu Viêm thở dài một hơi, Ánh mắt đảo qua bản đồ, Cuối cùng dừng lại một cái Ốc đảo gần phía mình nhất.
" Ách..Nơi này cùng với bộ lạc Xà nhân có chút gần a.." Nhìn dấu hiệu của ốc đảo, Tiêu Viem có chút cau mày.
" Đáng tiếc, Trăm dặm xung quanh, chỉ có Ốc đảo này …" Trong miệng khẽ lẩm bẩm, Một lát sau, Tiêu viêm bất đắc dĩ lắc đầu, đem bản đồ thu vào giới chỉ, thấp giọng nói:" Mặc dù trên bản đồ có chút gần, bất quá vẫn cách xa đến mấy chục dặm.. Lấy xong nước lập tức rời đi, Hẳn là không bị Xà nhân phát hiện "
Ở trong lòng tự an ủi một phen, Tiêu Viêm nhấc chân bước đi, hướng Ốc đảo phía xa nhanh chóng đi tới.
Ở sa mạc mặc dù có bản đồ cũng rất khó có thể tìm kiếm nguồn nước …Mặc dù lộ tuyện nhìn thì rất ngắn, nhưng Tiêu Viêm cũng phải đi ba giờ, đến khi mặt trời đã có chút hạ xuống, thì Ốc đảo mới thư từ hiện ra.
Nhìn Ốc đảo tọa lạc ở một mảnh bình nguyên, Tiêu viêm thở phào một hơi, nắm chặt Huyền trọng xích phía sau lưng, ánh mắt cẩn thận nhìn xung quanh, thấy không có thân ảnh Xà nhân, lúc này mới hướng Ốc Đảo nhanh chóng đi tới.
Từ từ đến gần ốc đảo, không khí nóng nực đã trở nên mát mẻ, Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn xung quanh, cuối cùng thân hình tìm một rừng cây che dấu thân hình.
Ngửi một chút hương cỏ bên cạnh, Tiêu Viêm thoái mái thở một hơi, Ở trong sa mạc, cho dù là có chút màu xanh, cũng có thể làm cho người Ta thoải mái, Bàn tay vuốt vuốt cằm, Thân thể Tieu viêm đứng trong đám cây, đem ánh mắt quét qua xung quanh, không ngừng tìm kiếm địa phương có nguồn nước tồn tại.
Theo ánh mắt của Tiêu Viêm, Hắn cuối cùng quét ánh mắt vào chỗ sâu trong ốc đảo, Ngay khi hắn không tìm thấy nguồn nước mà có chút kích động, thì nghe ở phía xa có tiếng chảy nhỏ của nguồn nước.
Nghe thanh âm của nước, Tiêu Viêm nhất thời thở phào một hơi, trong lòng nóng nảy, cơ hồ là muốn đem thân thể ngâm trong hồ nước, Song khi Hắn chuẩn bị lao ra khỏi đám cây, thì từ khe hở nhìn ra ngoài, ánh mắt chợt nheo lại, thân thể vội vàng phủ phục xuống, hô hấp cũng giảm đến nhỏ nhất.
Tại ngoài rừng cây thì thấy mấy người xà nữ yểu điệu, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt bén nhọn, không ngừng đảo qua rừng cây, trong tay nắm chặt vũ khí, tựa hồ tùy thời có thể đánh chết những ai dám xông qua.
Bởi vì duyên cơ là Xà nữ sống trong sa mạc, cho nên Da dẻ có chút ngăm đen, khuôn mặt xinh đẹp, phối hợp với cặp đồng tử kỳ dị, nhìn qua có chút mỵ hoặc, Hơn nữa Xà nhân làm cho người ta mê mẩn chính là vòng eo, Tại thế giới nhân loại, mỗi khi có xà nhân nữ nô lệ biểu diễn, vũ đạo tràn ngập phong tình, Nam nhân ở bên cạnh xem. nếu định lực không tốt, thì đường trường sẽ là " Nhất Trụ Kình Thiên" vẻ mặt xấu hổ, thì không phải chuyện hiếm thấy.
Đương nhiên, Hiện tại Tiêu Viêm tự nhiên không có hứng thú đi thưởng thức mấy Nữ xà xinh đẹp có vòng eo tràn ngập mị lực này, Hắn hiện tại thăm dò mấy nữ xà, sắc mặt thoáng có chút khó coi, bởi bì theo linh hồn cảm giác, Hắn phát hiện mấy vị xà nữ này dĩ nhiên có bốn Nàng là cấp bậc Đại đấu sư cường giả, còn toàn bộ đều là Đấu sư ………..
" Thật khốn khiếp....Những người này không biết vây quanh chỗ này làm gì?" Nhìn đội hình có chút cường hãn, Tiêu Viem miệng đầy khổ sáp, cúi đầu cười khổ, ánh mắt đảo qua một vòng, đem hơi thở của mình áp chế tới lúc thấp nhất, sau đó chậm rãi di động thân thể, Lặng lẽ hướng hồ nước cẩn thận đi tới.
Muợn sắc trời bắt đầu hôn ám,Tiêu Viêm may mắn tránh được các ánh mắt của Xà nữ, cuối cùng cũng đến gần khu vực có nước.
Ngón tay khé tách lá cây, ánh mắt Tiêu Viêm phóng ra, xuất hiện trong tầm mắt chính là một hồ nước trong xanh, sạch sẽ, làm cho Tiêu Viêm đang khát nước nuốt một ngụm nước bọt.
" Phù phù …."
Ngay khi Tiêu Viêm đang tràn đầy vui mừng, chuẩn bị xuất hiện để lấy nước, thì một tiếng vang nhỏ của nước, thân thể nhất thời cứng ngắc, khẽ nhếch miệng, ngây người nhìn một bóng hình xuất hiện trong hồ nước.
Hồ nước trong suốt, Một bóng lưng người nữ tử, từ đáy hồ phóng lên, đưa lưng về phía Tiêu Viêm, Những sợi tóc dài khẽ dán trên bờ vai trắng như tuyết, những giọt nước lăn xuống bờ vai mịn màng, sau đó từ từ trôi xuống vòng eo nhỏ nhìn cực kỳ hấp dẫn, cuối cùng rót xuống hồ nước làm ra những tiếng động nhỏ.
Mặc dù khoảng cách có chút xa,Bất quá Tiêu Viêm vẫn có thể thấy, vòng eo nhỏ ấy hết sức mềm dẻo, khó có thể tưởng tượng, nếu ở trên giường, cái eo nhỏ mềm dẻo có thể làm bao nhiêu người mê mẩn.
Nữ tử đen tay vuốt những sợi tóc dài, sau đó chậm rãi xoay người lại.
Theo sự di chuyển của thân thể nữ tử, Thân hẻ hoàn mỹ nhất thời bại lộ trước tầm mắt Tiêu Viêm, Lập tức làm cho " Xử nam" Tiêu viêm nhất thời có chút khí huyết dâng lên….
Thân thể bạch ngọc hoàn mỹ, giống như là kiệt tác của ông trời, Cặp nhũ hoa đầy đặn vểnh cao kiêu ngạo bại lộ ra, ở dưới ánh trăng hé ra một dung nhan quyến rũ mà xinh đẹp, Đôi mắt nhấp nhô từng đợt xuân tình giống như nước chảy ra …
Trả Lời Với Trích Dẫn