Đấu Phá Thương Khung

Chương 172: Trên đường phi hành




Đi ra khỏi luyện dược sư công hội, Tiêu Viêm nhìn xung quanh, sau đó đi về hướng trung tâm thành nơi đặt phi hành vận chuyển đội.

Xuyên qua mấy cái ngã tư xa lạ, thuận tiện hỏi mấy người đi bộ, sau hơn mười phút, Tiêu Viêm rốt cuộc cũng đứng trước quảng trường của phi hành vận chuyển đội.

Trên quảng trường có hơn mười con điểu thú khổng lồ,loại điểu thú này có tên là Hậu Dực điểu. Chúng không thuộc về hàng ngũ ma thú mà chỉ là một loại chim, tính tình cực kì ôn hòa, dễ bị loài người thuần hóa, bất quá bởi vì số lượng rất ít cho nên bình thường chỉ có đế quốc mới có thực lực xây dựng loại vận chuyển đội kiểu này.

Loại Hậu Dực điểu này tốc độ mặc dù thua kém các loại ma thú phi điểu khác rất nhiều, bất quá rất dai sức, chỉ cần một bữa ăn no có thể bay liên tục trong bốn năm ngày trời. Hơn nữa nó còn có thể mang trên mình một lượng hàng vượt qua năm sáu lần trọng lượng cơ thể của mình bay trong một thời gian dài.

Loại Hậu Dực điểu này nếu chiến tranh xảy ra sẽ bị đế quốc cưỡng chế thu hồi, thẳng đến khi chiến tranh kết thúc mới trả lại cho người dân. Cho nên chúng đều rất dày dạn kinh nghiệm chiến trường. Một tiếng động lớn đập mạnh vào tai Tiêu Viêm, làm cho hắn lỗ tai ong lên một lúc, rồi mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần.

Mạnh lắc lắc đầu, Tiêu Viêm ngẩng đầu lên nhìn đoàn người chật chội giữa quảng trường, phát hiện bên cạnh mỗi một đầu Hậu Dực điểu đều có một hàng ngũ thật dài, thậm chí trên cái thang gỗ bên cánh con chim, Tiêu Viêm có thể nhìn thấy một người đang dùng sức chế phục con chim.

Ngạc nhiên nhìn màn này, một lúc lâu sau Tiêu Viêm mới lắc đầu lôi kéo một người qua đường, hỏi địa điểm mua vé. Lúc này mới nhanh chân đi tới một góc phía đông nam quảng trường để mua vé.

Đứng trước bàn mua vé là một hàng người dài. Thấy đội ngũ này, Tiêu Viêm chỉ biết lắc đầu chán nản đứng ở chót hàng đợi.

Trong lúc chờ đợi, tiếng ồn huyên náo bên tai vẫn không ngừng nghỉ, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, Tiêu Viêm có chút hâm mộ Tiểu Y Tiên. Hiện tại hắn mới biết có một đầu phi hành ma thú, thật là tiện lợi vô cùng, chỉ cần thổi sáo một cái là có thể tùy ý xông pha trên Đấu Khí đại lục.

"Mẹ nó, sau này cũng phải kiếm một đầu phi hành ma thú mới được."Cắn răng, Tiêu Viêm trong lòng hung hăng nói.

"Tiên sinh, ngươi muốn đến chỗ nào?" Lúc Tiêu Viêm đang suy nghĩ, một thanh âm nữ tử chợt vang lên trong đầu hắn.

"Ách"

Hơi sửng sốt, Tiêu Viêm phát hiện đã đến lượt mình. Một nữ tử quần áo hoa lệ đang ngồi bên trong quầy đang cười hỏi. Bất quá Tiêu Viêm thấy nụ cười đó có vẻ không kiên nhẫn.

"Biên cảnh phía đông đế quốc. Tới gần Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc." Tiêu Viêm nhìn nữ tử trước mặt nhàn nhạt nói.

Nghe vậy, nữ tử hơi hơi bĩu môi, thấp giọng than thầm vài tiếng, sau đó xé ra một miếng da thú đặc thù thành một cái phiếu. Bất quá lúc nàng đưa phiếu cho Tiêu Viêm, ánh mắt đã mất đi sự kiên nhẫn chợt dừng lại ở huy chương trước ngực hắn, nhất thời cánh tay đang đem phiếu ra chợt khựng lại, sau đó khẽ nhíu mày nhìn kĩ Tiêu Viêm, đem tấm phiếu nhanh chóng rút về, đồng thời khuôn mặt ngọt ngào mỉm cười, cẩn thận hỏi dò:"Đại nhân, ngài là luyện dược sư ư?"

"Ừ, có chuyện gì vậy?" Tiêu Viêm cau mày hỏi.

"Aa. Không có không có. Chỉ là dựa theo quy củ của đế quốc, luyện dược sư có thể được miễn phí hưởng thụ phi hành vận chuyển, cho nên chúng ta có phi hành thú chỉ dành riêng cho luyện dược sư." Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu, nữ tử lại vội vàng lắc đầu, cung kính nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm lần nữa sửng sốt. Một lát sau không khỏi có chút cảm than, làm thân phận luyện dược sư, quả nhiên là cao quý, ngay cả chuyện nhỏ này cũng được đế quốc giải quyết thỏa đáng, khó trách nhiều người chỉ cần thấy luyện dược sư là đã cung kính sắc mặt. Loại nghề nghiệp này, cao quý hơn xa Tiêu Viêm từng dự tính trước kia.

Nhìn ánh mắt kính sợ cùng ngưỡng mộ xung quanh, Tiêu Viêm vỗ nhẹ nhẹ lên huyền trọng xích, sau đó theo nữ tử trong quầy bước đi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Trên đường, vị nữ tử có chút nhan sắc kia không biết vô tình hay cố ý mà cái mông lớn cùng eo nhỏ không ngừng lắc lư làm bộc lộ những đường cong hình vòng cung, mặc dù không tính là tuyệt sắc, bất quá phối hợp với bộ quần áo sát người cũng đủ khiến cho người ta muốn phún hỏa.

Đi ở phía sau, Tiêu Viêm chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, sau đó thu hồi ánh mắt. Hắn không phải thuộc loại t*ng trùng dồn lên não, cho nên cũng không có hứng thú phóng đãng mà làm hỏng những chuyện khác.

Sau khi đi qua một hành lang, một đầu điểu thú xem chừng không nhỏ hơn so với Hậu Dực điểu xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Viêm.

Ánh mắt quét qua cự hình điểu thú có vẻ hung hãn này, Tiêu Viêm trong lòng có chút kinh ngạc phát hiện, không ngờ đây lại là một đầu phi hành ma thú.

Xem hơi thở của nó, chắc chỉ dừng lại ở nhất giai, bất quá Tiêu Viêm lại linh cảm năng lượng Phong thuộc tính lưu chuyển xung quanh thân mình nó, chứng tỏ đây là một đầu phong hệ phi hành ma thú, tốc độ phi hành nhanh hơn các loại ma thú phi hành khác nhiều.

Trên lưng phi hành ma thú, có một căn phòng nhỏ sử dùng loại gỗ đặc thù rất nhẹ được cột vững vàng vào thân mình con thú.

Trong căn phòng đó không ngờ lại có mấy căn phòng nhỏ hơn nữa. Tiêu Viêm ánh mắt thoáng phát hiện thấy trong đó có hai phòng đã có người vào ở, nhìn sắc phục rõ ràng đều là luyện dược sư.

"Đại nhân, đây là phi hành ma thú,nó sẽ bay đến biên cảnh phía đông Gia Mã đế quốc, thành thị nơi đó là nơi gần Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc nhất." Dừng lại ở trước thân ma thú, nữ tữ nhẹ giọng nói.

"Ân" Hơi hơi gật đầu, Tiêu Viêm mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, thân mình chầm chậm đáp trên cái lưng rộng rãi của con chim, sau đó nữ tử mang ánh mắt u oán rời khỏi căn phòng

Lần đầu tiên lên cái phi hành ma thú này, Tiêu Viêm tự nhiên không biết, làm một luyện dược sư cao quý, hắn có đủ tư cách để hưởng thụ thiếp thân hầu hạ. Mà cái gọi là thiếp thân hầu hạ ý tứ ra sao chắc nam nhân đều sẽ minh bạch. Lúc đầu nữ tử dẫn đường hành động như vậy chính là hi vọng Tiêu Viêm có thể cho nàng làm thị nữ đồng hành, bất quá Tiêu Viêm ở phương diện này không am hiểu cho lắm, cho nên "tình ý" của nàng bị trực tiếp từ chối.

Sau khi Tiêu Viêm lên phi hành ma thú không lâu, có thêm một vị luyện dược sư nữa lên theo, sau đó chốc lát, Tiêu Viêm rốt cuộc cảm giác được, hai cánh thật lớn của phi hành mà thú bắt đầu chậm rãi vỗ vỗ, từng đợt năng lượng phong thuộc tính lượn lờ dưới thân thể, cuối cùng thân thể con ma thú bay vọt lên cao.

Sau một tiếng hót rõ to, con phi hành ma thú dưới sự chỉ huy của Tuần thú sư liệng người bay nhanh về hướng đông đế quốc.

Ngồi bên cửa sổ căn phòng, Tiêu Viêm nhìn thấy từng đám mây mù dần dần bị bỏ rơi lại đằng sau, trong trí nhớ đột nhiên xuất ra hai từ "Máy bay", hai từ giờ đây có vẻ xa lạ, cười khổ lắc đầu. Sau một lát, Tiêu Viêm tĩnh tâm lại, chậm rãi bước vào trạng thái tu luyện.

Hắc Nham thành cách biên giới phía đông một khoảng cách khá xa, cho dù đầu phi hành ma thú này tốc độ rất nhanh cũng phải mất ba ngày thời gian mới có thể đến nơi, Tiêu Viêm cũng không nguyện ý lãng phí loại thời gian này.

Sắc trời dần chuyển nên tối, đang hăng say tu luyện chợt Tiêu Viêm bị một dị âm làm cho bừng tỉnh.

Chậm rãi mở mắt, Tiêu Viêm phát hiện trăng đã lên, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt xua đi một phần hắc ám khỏi bầu trời.

Nhẹ nhàng thở ra một miệng trọc khí, Tiêu Viêm bất đắc dĩ nhìn sang căn phòng bên trái, tiếng nam tử thở dốc cùng tiếng nữ tử rên rỉ, giống như ma âm đâm sâu vào não, không ngừng truyền đến.

"Mẹ nó…"Thấp giọng mắng một câu, bây giờ Tiêu Viêm mới hiểu được vì sao hồi chiều nữ tử đó không ngừng khiêu khích mình như vậy, nguyên lai là còn có loại phục vụ này.

Bất đắc dĩ lắc đầu, loại trạng thái nài Tiêu Viêm cũng không dám tiếp tục tu luyện, thở dài một hơi, từ nạp giới lấy ra Huyết liên tinh, Băng linh diễm thảo cùng miếng tam giai ma hạch, cẩn thận đặt trên bàn, sau đó búng ngón tay vào chiếc nhẫn màu đen kịt, Dược lão từ trong đó nhè nhẹ đi ra.

"Thế nào? Hiện tại có thể luyện chế Huyết liên đan rồi à?" Liếc mắt nhìn ba loại tài liệu trên bàn, Dược lão cười nói.

"Ân, sớm chuẩn bị tốt cho sư phụ rồi, dù sao cũng nên hoàn thành sớm, nếu vận khí tốt không chừng có thể nhanh chóng gặp được dị hỏa cũng nên." Tiêu Viêm cười gật đầu. Nghe vậy Dược lão cười cười, cũng không có chối từ, thân hình bay tới trên mặt bàn, gật đầu nói:"Cũng tốt. Huyết liên đan chính là ngũ phẩm cao giai đan dược, thời gian luyện chế đích xác cần khoảng hai ngày, nếu hiện tại rảnh rỗi thì làm luôn cũng được."

"Ngũ phẩm đan dược?" Nghe vậy Tiêu Viêm hơi kinh hãi, hắn không nghĩ huyết liên đan lại đạt tới loại cấp bậc này. Ngũ phẩm đan dược, sợ rằng cả Gia Mã đế quốc cũng chỉ có đan vương Cổ Hà là có thể luyện chế.

"Hảo hảo tham khảo học tập đi, xem quá trình luyện chế đan dược cao cấp, đối với ngươi có không ít chỗ tốt đâu." Nhắc nhở Tiêu Viêm một tiếng, Dược lão chậm rãi lộ ra bàn tay, nhất thời một ngọn lửa màu trắng đục từ bàn tay bốc lên.

Nhìn ngọn lửa màu trắng đục này, Tiêu Viêm nhịn không được liếm mép, đó chính là dị hỏa mà hắn ngày đêm mong muốn.

Thản nhiên nhìn ngọn lửa màu trắng đục trên tay, đợi khi nó dâng lên cao, Dược lão thở nhẹ ra một hơi, sau đó đem miếng tam giai ma hạch bỏ vào, quá trình luyện chế Huyết liên đan trên không trung cũng bắt đầu.