Đấu Phá Thương Khung

Chương 1551: Lực lượng của Cửu Huyền Kim Lôi




Sự kinh khủng của Cửu Huyền Kim Lôi thì Tiêu Viêm đã tự thân thể nghiệm. Chỉ phun ra một đạo lôi điện mà đã làm cho Tiêu Viêm đột phá từ Ngũ Tinh Đấu Thánh trung kỳ tăng lên đến hậu kỳ. Tuy một tháng trước đó, Tiêu Viêm đã hấp thu rất nhiều Hắc Ma Lôi nên chỉ còn cách đột phá một bước nhỏ nhưng mà một bước nhỏ này, nếu tu luyện bình thường thì cũng phải mất vài tháng mới có thể đột phá. Nhưng chỉ hấp thu Cửu Huyền Kim Lôi trong vài phút ngắn ngủi, khoảng thời gian vài tháng kia đã được xóa bỏ.

Bởi vậy, có thể hiểu được bản thể của Cửu Huyền Kim Lôi kinh khủng đến bậc nào.

Nhưng mọi việc có lợi tất có hại, đi cùng với mức độ nguy hiểm cao thì nhận được mức hồi báo cũng càng cao. Nếu Tiêu Viêm có thể đem Cửu Huyền Kim Lôi hấp thu mà nói, như vậy cho dù không khiến Tiêu Viêm đột phá một mạch đến Lục Tinh Đấu Thánh thì coi như là gặp Thất Tinh Đấu Thánh, Cửu Huyền Kim Lôi cũng là một đòn sát thủ cực mạnh.

Dưới sức hấp dẫn của nhiều lợi ích, cho dù là kèm theo nguy hiểm rất cao nhưng vẫn làm cho người ta động tâm. Tuy nói thực lực Tiêu Viêm đã bước chân vào tầng lớp đỉnh cấp của đại lục nhưng địch nhân của hắn cũng chẳng phải dễ chọc. Nếu trong tay có thêm một con át chủ bài thì cũng tương đương với nhiều thêm một cái mạng.

"Cầu phú quý trong nguy hiểm a…!"

Rốt cuộc sự chấn động trong đầu cũng lắng xuống, hai mắt Tiêu Viêm lóe sáng nhìn vào Lôi Hải, sau một chút do dự, hắn quyết định dừng lại chờ một lát, nếu có cơ hội thì mới xuất thủ. Nhưng nếu như Cửu Huyền Kim Lôi lúc ở thời kỳ suy yếu mà vẫn khó xử lý thì cũng chỉ có thể rút lui mà thôi…

Đã có quyết định trong lòng, Tiêu Viêm cũng thu liễm tâm thần, ánh mắt chăm chú nhìn vào sâu trong Lôi Hải khổng lồ kia, thân thể hắn không ngừng lách tách bắn ra những đạo lôi điện lượn lờ như những con rồng màu vàng.

Trong khi Cửu Huyền Kim Lôi phát ra những tiếng gầm thét, đám Hắc Ma Lôi xung quanh lại tán loạn dạt ra bốn phía. Lúc này, chúng cũng không có tâm tình đuổi giết Tiêu Viêm mà vờn quanh Cửu Huyền Kim Lôi trong phạm vi ngoài ngàn trượng. Mặc dù không có linh trí nhưng bản năng cho chúng biết rằng Cửu Huyền Kim Lôi đang ở vào thời khắc cực kỳ quan trọng.

"Lách tách!"

Một cơn bão sét lớn chừng một phần năm Cửu Huyền Kim Lôi hung hăng nổ tung bên ngoài cơ thể nó, lực lượng hủy diệt của lôi điện điên cuồng tán loạn. Đối mặt với sự nổ mạnh cắn trả từ trong cơ thê, cho dù là mạnh mẽ như Cửu Huyền Kim Lôi cũng không ngừng giãy dụa. Bất quá, trong lúc điên cuồng giãy dụa, con mắt rồng lạnh băng không chút tình cảm của nó lại bắt đầu hiện lên một chút linh khí, làm cho nó có nhiều sức sống hơn, không còn lạnh lẽo như lúc trước nữa.

Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Viêm cũng nhịn không được mà liếm liếm môi. Không nghĩ tới lần ngưng tụ linh trí của Cửu Huyền Kim Lôi lại phải thừa nhận sự cắn trả mạnh đến như vậy. Nhưng nếu nó có thể gắng gượng vượt qua thì sau này cũng là một nhân vật tương đối kinh khủng trong mảnh thiên địa này. Vô kỳ bất hữu*, giống như cây Bồ Đề vậy, mặc dù nó chỉ là một cây cổ thụ nhưng ở thời kỳ toàn thịnh cũng đã giao thủ cùng Đấu Đế trong truyền thuyết. Bồ Đề cổ thụ cũng không có linh trí quá cao, thiên địa linh vật có thực lực càng mạnh thì ngưng tụ linh trí càng thêm khó khăn. Bồ Đề cổ thụ như thế thì Cửu Huyền Kim Lôi cũng như thế…

*Chuyện gì cũng có thể xảy ra, không gì không có.

"Oanh! Oanh! Rầm…!"

Lúc trong mắt Cửu Huyền Kim Lôi hiện ra chút linh trí thì sự cắn trả trong cơ thể nó cũng càng thêm kịch liệt. Những tiếng lôi bạo trầm thấp đùng đùng không ngừng truyền ra từ cơ thể nó. Mỗi lần nổ là mỗi lần da đầu Tiêu Viêm lại tê dại. Mà phải gánh chịu những vụ nổ này, linh trí trong mắt Cửu Huyền Kim Lôi cũng tán đi rất nhiều..

"Cắn trả quá đáng sợ rồi! Không trách được Bồ Đề cổ thụ lại không thể ngưng tụ linh trí, mạnh mẽ như nó thì lực cắn trả sẽ kinh khủng đến bậc nào?"

Nhìn linh khí trong mắt Cửu Huyền Kim Lôi lại bị tan rã không ít, Tiêu Viêm cũng chắt lưỡi hít hà không dứt. Xem ra, Cửu Huyền Kim Lôi muốn cô đọng linh trí thật đúng là không nhất định có thể thành công.

"Ô!"

Khi trong đầu Tiêu Viêm hiện lên ý nghĩ này thì dường như Hắc Ma Lôi phô thiên cái địa bao trùm xung quanh cũng phát hiện ra điều gì đó dựa theo bản năng. Lập tức, từ trong Lôi Hải truyền ra âm thanh kỳ dị mang theo bi ai buồn bã. Ngay lúc này, vô số Hắc Ma Lôi bắt đầu khởi động, nối đuôi nhau lao về phía Cửu Huyền Kim Lôi.

Khi vô số Hắc Ma Lôi tiếp xúc với thân thể Cửu Huyền Kim Lôi thì chợt hóa thành một tia lôi điện màu đen rất nhỏ xâm nhập vào trong thân thể nó. Theo bọn chúng xâm nhập vào, những vụ nổ trong cơ thể Cửu Huyền Kim Lôi cũng từ từ giảm bớt. Tình huống như vậy, có lẽ là Hắc Ma Lôi dùng thân thể của mình để chống đỡ lại sự cắn trả trong cơ thể Cửu Huyền Kim Lôi.

Khi vô số Hắc Ma Lôi liều chết đánh vào thì linh khí trong mắt Cửu Huyền Kim Lôi càng lúc càng nồng đậm, nhưng theo đó là thân thể như sáng chói như hoàng kim lại càng ngày càng ảm đạm. Sự cắn trả làm cho nó suy yếu đi rất nhiều.

"Grào…oo..!"

Trong tiếng gầm thê lương của Cửu Huyền Kim Lôi, Hắc Ma Lôi từ sâu trong Lôi Hải cũng điên cuồng lên, hung hãn không sợ chết lao vào trong cơ thể nó. Khi linh khí trong mắt Cửu Huyền Kim Lôi càng ngày càng nồng thì những vụ nổ cũng càng kịch liệt. Những tiếng nổ mang theo năng lượng hủy diệt phát tán ra xung quanh, cho dù Tiêu Viêm ở rất xa cũng sợ hết hồn vía…

"Xem ra tên to xác này phải thất bại rồi..."

Thân là kẻ ngoài cuộc, Tiêu Viêm vẫn rất tỉnh táo, sau đó lại lắc đầu. Sự cắn trả trong cơ thể Cửu Huyền Kim Lôi gần như tăng vọt lên mấy lần. Theo đà này, cho dù là Hắc Ma Lôi liên miên không dứt chống đỡ cũng không cách nào áp chế lôi bạo cắn trả. Một khi chúng áp chế không được, linh trí Cửu Huyền Kim Lôi vất vả ngưng tụ sẽ lại bị đánh tan thêm một lần nữa.

Thấy rõ kết cục, Tiêu Viêm cũng khẽ thờ dài một hơi, Cửu Huyền Kim Lôi đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng mới có thể thành hình. Hôm nay, nếu ngưng tụ linh trí thất bại, quả thật có chút tiếc hận. Trời đã cho nó lực lượng cường đại nhưng cũng lấy đi những quyền lợi khác của nó.

"Rầm rầm rầm!"

Sâu trong Lôi Hải, thân thể Cửu Huyền Kim Lôi đã ảm đạm đi rất nhiều, gần như là hư ảo. Đối với lực cắn trả đáng sợ như vậy, nó đã vô lực kháng cự. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Khi Cửu Huyền Kim Lôi nằm trong Lôi Hải như đã nhận mệnh, Hắc Ma Lôi xung quanh cũng ngừng trùng kích. Chúng quay xung quanh thân thể nó, cúi đầu kêu lên, âm thanh đầy sự bi thương…

"Ài..."

Nhìn thấy Cửu Huyền Kim Lôi suy yếu không chịu nổi, Tiêu Viêm cũng thở dài một hơi. Hiện tại nó đã không làm cho Tiêu Viêm cảm thấy khí tức nguy hiểm như lúc trước.

"Tụ linh thất bại!"

Tiêu Viêm lắc đầu, cước bộ đạp hư không, thân hình chợt lóe liền xuất hiện ở trong Lôi Hải. Lôi Long màu vàng mấy ngàn trượng bây giờ cực kỳ ảm đạm. Đôi long nhãn liếc nhìn hắn một cái, dĩ nhiên đã không thể phát động bất cứ đòn công kích nào nữa.

"Ô ô!"

Đối mặt với Tiêu Viêm lần nữa xông vào, vô số Hắc Ma Lôi càng phẫn hận thêm, gào thét mà lao nhanh đến. Nhưng khi Tiểu Y đứng lên từ bả vai Tiêu Viêm thì đám Hắc Ma Lôi này đột nhiên ngừng lại, dường như rất e ngại…

"Đem lực lượng của ngươi cho ta, ta giúp ngươi tụ linh."

Thân thể Tiêu Viêm huyền phù trước mặt Cửu Huyền Kim Lôi, thân thể nhỏ bé như kiến hôi, song thanh âm bình tĩnh lại làm cho hai mắt Cửu Huyền Kim Lôi vốn ảm đảm hiện lên chút dao động.

"Lực lượng cường đại là trở ngại lớn nhất đối với việc ngưng tụ linh trí!"

Bàn tay Tiêu Viêm nhẹ nhàng đặt tại một mảnh long lân giữa hai mắt Cửu Huyền Kim Lôi. Một ngọn lửa màu hồng phấn tuôn ra từ ngón tay. Nhất thời, lôi quang màu vàng chói mắt trực tiếp bị rút ra từ thân thể Cửu Huyền Kim Lôi. Trong lúc mơ hồ, lôi quang màu vàng hội tụ thành một Cự Long lớn chừng trăm trượng.

Thuận lợi ngoài dự tính, có lẽ bởi vì Cửu Huyền Kim Lôi đã vô cùng suy yếu, mà chính nó lại không có chút phản kháng nào. Dường như nó hiểu được lời của Tiêu Viêm. Vì linh trí, nó nguyện buông tha cho lực lượng. Loại cảm giác mê mang này, nó đã cực kỳ chán ghét.

"Lực lượng hủy diệt thật kinh khủng…"

Ngọn lửa màu hồng phấn trong lòng bàn tay Tiêu Viêm bỗng bùng lên, hóa thành một tấm lưới bằng lửa khổng lồ trói trặt lấy con lôi long này. Đây chính là lực lượng trong cơ thể Cửu Huyền Kim Lôi, nhưng năng lượng hủy diệt trong đó lại nằm ngoài dự đoán của Tiêu Viêm. Lực lượng này, cho dù là hắn, nếu hút vào trong người thì cũng sẽ bạo thể mà chết.

"Grào…!"

Con lôi long được tạo thành từ kim quang kia điên cuồng giãy dụa trong lưới lửa. Nhưng không có ai điều khiển, dù nó muốn như vậy cũng chẳng thể làm gì được.

"Phong!"

Đầu ngón tay Tiêu Viêm vẽ một cái, một giọt máu tươi bay ra tiến vào trong lưới lửa tạo thành một trận pháp. Chợt, hỏa mang chấn động, lưới lửa bao quanh Lôi Long bắt đầu co rút lại, cuối cùng hóa thành một hình Lôi Long rất nhỏ chui vào trong thân thể Tiểu Y. Loại lực lượng hủy diệt này cũng chỉ có Hỏa Linh chi thể của Tiểu Y mới có thể tiếp nhận được.

Làm xong tất cả, Tiêu Viêm mới thở dài một hơi, ánh mắt lướt đến trên mặt Cửu Huyền Kim Lôi. Bởi vì lực lượng đã mất nên thân thể nó trở thành một con Kim Long nho nhỏ khoảng trên dưới mười trượng.

Bàn tay Tiêu Viêm khẽ vuốt cái đầu rồng của Cửu Huyền Kim Lôi, thủ ấn biến ảo, linh khí trong thiên địa nhanh chóng hội tụ mà đến, hóa thành một quả "mầm móng linh khí" chậm rãi xâm nhập vào trong thân thể Cửu Huyền Kim Lôi. Lực lượng của nó bây giờ cũng chỉ tương đương với cấp bậc Đấu Tôn, nếu lúc này ngưng tụ linh trí thì sẽ không còn gặp phải sự cắn trả nữa.

Nhìn linh khí bỗng đại thịnh trong đôi mắt của Cửu Huyền Kim Lôi, Tiêu Viêm khẽ mĩm cười. Bỏ qua lực lượng, có được linh trí thật đúng là dễ như trở bàn tay.

"Sau này, ngươi là Cửu Huyền Kim Lôi duy nhất trong trời đất này có được linh trí…"

Vỗ nhè nhẹ lên đầu Cửu Huyền Kim Lôi một lần nữa, Tiêu Viêm dứt khoát xoay người hóa thành một đạo hồng mang lướt nhanh về phía ngoài Lôi Trì.

Sâu trong lôi trì, đôi mắt Cửu Huyền Kim Lôi nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã đi xa kia. Lúc này, nó giống như là một con thú non vừa mới ra đời, người đầu tiên nó nhìn thấy sẽ được ghi tạc trong lòng, suốt đời không quên…