Đấu Phá Thương Khung

Chương 1401: Gặp lại Vân Vận




Lúc này, bên trong dãy núi tràn ngập khí tức cổ xưa đang có vài đạo thân ảnh lướt qua không trung nhanh như chớp. Chỉ có điều, dáng vẻ của họ dường như lại rất chật vật.

"Sư phụ, những tên kia vẫn bám theo chúng ta!"

Một thân ảnh yêu kiều đạp nhẹ lên cành cây, thân hình lướt mạnh về phía trước, thỉnh thoảng lại nhìn thoáng qua phía sau, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng. Nàng quay đầu lại, để lộ một gương mặt xinh đẹp quen thuộc. Đây rõ ràng là Nạp Lan Yên Nhiên.

Mà người có thể khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên gọi là sư phụ thì chắc chắn không còn ai khác ngoài Vân Vận. Di chuyển tầm mắt nhìn sang bên cạnh Nạp Lan Yên Nhiên thì chỉ thấy một nữ tử mặc quần áo màu trắng. Trong lúc lướt đi, làn váy khẽ lay động theo chiều gió, để lộ ra một khí chất ung dung cao quí. Khuôn mặt tuyệt sắc của nàng làm cho vùng núi rừng ảm đạm này trở nên rực rỡ hẳn lên.

Dung mạo như vậy thì ngoài Vân Vận, người đã trở thành tông chủ của Hoa Tông ra thì còn có thể là ai vào đây nữa?

"Mấy tên khốn Thiên Minh Tông này lại dám thừa dịp chúng ta không để ý mà ra tay đánh lén, làm hại Thanh Hoa trưởng lão chết thảm trong tay đám hung thú. Lần này trở về, chúng ta nhất định phải huy động toàn bộ lực lượng của tông môn quyết một trận tử chiến với Thiên Minh Tông!" Phía sau Vân Vận có một bà lão sắc mặt trắng bệch, trên khóe miệng vẫn còn vương lại vài vệt máu, hiển nhiên là vừa mới trải qua một hồi đại chiến.

"Nhất định không thể bỏ qua cho đám súc sinh đó!" Nghe thấy thế, mấy vị trưởng lão còn lại của Hoa Tông cũng tức giận lên tiếng ủng hộ.

"Các vị trưởng lão! Bây giờ không phải lúc thích hợp để nói về việc đó. Thiên Minh Tông vẫn đuổi sát phía sau rõ ràng là muốn giết chết tất cả chúng ta. Nếu đại nạn lần này không thể tránh thoát thì còn nghĩ gì đến việc quyết một trận tử chiến với chúng?" Vân Vận lắc đầu nói. Hiện tại, nàng cũng đã thích ứng với việc làm tông chủ Hoa Tông, cho nên khi nói chuyện cũng có khí độ hơn rất nhiều. Mặt khác, nhờ sự trợ giúp của Tiêu Viêm mà nàng đã luyện hóa được hết lượng đấu khí của Tương Hoa bà bà truyền thừa lại cho mình, qua đó khiến cho thực lực của nàng đạt đến mức Bát tinh Đấu Tôn. Bởi vậy, đối với lời của nàng thì những vị trưởng lão kia cũng không dám phản bác lại, chỉ có thể thở dài gật gật đầu.

Thấy mấy vị trưởng lão Hoa Tông đã giữ được bình tĩnh, lúc này Vân Vận mới quay đầu lại, nhưng hàng lông mày kẻ đen cũng hơi hơi nhíu chặt lại. Mấy vị thái thượng trưởng lão của Hoa Tông đều đã bế tử quan để tu luyện, chính vì thế mà trong số những người tới nơi này chỉ có một vị trưởng lão đạt đến Cửu tinh Đấu Tôn. Thế nhưng vừa nãy vị trưởng lão này cũng đã ngã xuống dưới sự hợp công của Thiên Minh Tông và lũ hung thú. Mà điều này trực tiếp làm cho thực lực đội ngũ của Hoa Tông giảm mạnh, và do đó mới bị Thiên Minh Tông đuổi giết chật vật như vậy.

"Sư phụ! Bên phía Thiên Minh Tông kia có hai cường giả Cửu tinh Đấu Tôn. Với tốc độ của bọn họ thì chỉ sợ rất nhanh sẽ đuổi kịp chúng ta." Nạp Lan Yên Nhiên nhìn Vân Vận, nhẹ giọng nói.

Vân Vận khẽ gật đầu rồi lấy tay vỗ vỗ lên vai Nạp Lan Yên Nhiên, nói: "Đến lúc đó ta sẽ bảo hộ cho con rời khỏi đây. Con không cần quan tâm nhiều đến vấn đề này, giữ được mạng sống là việc quan trọng nhất!"

"Sư phụ! Còn người thì sao?" Nghe thấy thế, Nạp Lan Yên Nhiêu không khỏi la lên thất thanh.

"Bản thân ta là tông chủ Hoa Tông, cho nên dù có thế nào thì ta vẫn phải ra mặt." Vân Vận khẽ lắc đầu. Bất chợt, sắc mặt nàng biến đổi, mà thân hình cũng đột nhiên khựng lại. Ngay sau đó, chỉ thấy Vân Vận nhấc một tay bắt lấy Nạp Lan Yên Nhiên rồi cả thân hình nhanh chóng lùi khỏi chỗ đang đứng.

"Ầm!" Ngay khoảnh khắc Vân Vận vừa lùi lại thì đột nhiên phía trước có một luồng kình phong sắc bén phóng mạnh đến, trực tiếp oanh kích lên chỗ hai người vừa đứng, làm cho cả một khoảng đất rộng lớn bị đánh nát thành bụi phấn.

"Ha ha, Vân Vận tông chủ… Các ngươi không chạy thoát được đâu, việc gì cứ phải ngoan cố chống cự như thế? Vả lại, có thể lọt vào mắt xanh của phó tông chủ thì đó chính là phúc khí của ngươi. Đến lúc đó, việc hai thầy trò các ngươi cùng hầu hạ một chồng cũng sẽ trở thành một đoạn giai thoại a." Thời điểm đạo kình phong kia đánh tới thì một tràng cười quái dị cũng đồng thời vang lên khiến cho sắc mặt của Vân Vận và Nạp Lan Yêu Nhiên đều biến đổi, nhìn vô cùng khó coi.

"Đồ vô sỉ!" Nạp Lan Yên Nhiên cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, phẫn nộ quát.

"Lão phu thích cách gọi như thế đấy!" Trên nhánh cây phía trước thoáng xuất hiện một lão giả mặc hắc y. Thân hình của lão giả này tuy rất cao nhưng cũng rất gầy, trông giống như một cây gậy trúc. Lão cười quái dị nhìn về phía Nạp Lan Yên Nhiê.

"Xoẹt, xoẹt!"

Lúc lão giả này hiện thân ngăn trở thì ở đằng sau nhóm người Vân Vận cũng bất chợt vang lên những tiếng xé gió dồn dập. Ngay lập tức có khoảng mười đạo thân ảnh nhanh chóng đạp không mà đến, cuối cùng đáp xuống tại mảnh đất trống phía sau đám người Vân Vận.

"Ha ha, Vân Vận tông chủ, bổn tọa đã nói rồi mà, các ngươi trốn không thoát đâu."

Đầu lĩnh của đám người này là một nam tử trung niên da dẻ nhợt nhạt, mặc một bộ cẩm bào màu tím nhìn qua đã biết là rất quý giá. Hắn mỉm cười, nhìn về phía Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên đứng cách đó không xa, đầu lưỡi không nhịn được mà liếm liếm lên môi. Hai sư đồ này đều là cực phẩm hiếm thấy, nếu có thể đè cả hai xuống mà hưởng thụ thì quả thật là một điều tuyệt vời. Hơn nữa, điều đặc biệt là vị sư phụ còn là tông chủ Hoa Tông.

"Liễu Thương, ngươi muốn làm cho Hoa Tông cùng Thiên Minh Tông xảy ra đại chiến sao?" Vân Vận cắn răng, quát lạnh.

"Quả thật là ta đã quên mất vấn đề này, bên trong Hoa Tông vẫn còn mấy lão bất tử đang bế quan cũng rất khó giải quyết. Ha ha… Nhưng ông đây đếch sợ. Chỉ cần giết sạch những người đang có mặt ở đây rồi sau này ta đem hai người các ngươi nhốt tại Thiên Minh Tông thì đến bố chúng nó cũng không biết được." Nam nhân trung niên được gọi là Liễu Thương cười híp mắt, nói.

"Ha ha, phó tông chủ… Chúng ta hãy nhanh chóng ra tay đi thôi, tránh cho việc để chậm sinh biến. Cổ vực Mãng Hoang này rất nhiều hung thú, hơn nữa còn có không ít người thuộc những thế lực khác đang ở quanh đây. Nếu như bị phát hiện thì sẽ khó tránh khỏi việc tin tức bị phát tán." Nam tử cầm chiếc quạt màu tím đứng sau lưng Liễu Thương cười nói. Nhìn kĩ diện mạo của hắn thì hóa ra lại là Yêu Hoa Tà Quân, kẻ đã chặn giết Tiêu Viêm lúc trước. Không ngờ tên này phúc lớn mạng lớn như vậy, trúng một quyền của Hắc Kình mà vẫn còn sống.

"Đúng, Yêu Hoa nói đúng! Nếu phó tông chủ đã muốn ra tay thì không nên kéo dài quá lâu." Ngay sau khi Yêu Hoa Tà Quân vừa dứt lời thì một lão giả có khuôn mặt nham hiểm cũng lên tiếng phụ họa.

Nghe vậy, Liễu Thương liền lạnh nhạt gật đầu rồi vung tay lên, thản nhiên nói: "Vậy thì ra tay đi! Ngoại trừ Vân Vận và đệ tử của nàng. Còn lại… Giết!"

"Rõ!"

Nghe thấy mệnh lệnh của Liễu Thương, đám cường giả của Thiên Minh Tông đều răm rắp nghe lệnh. Thân hình chớp động trực tiếp bao vây xung quanh đám người Hoa Tông, sau đó chậm rãi bạo phát ra từng luồng đấu khí bàng bạc.

"Yên Nhiên! Đợi sau khi ta đột phá được một kẽ hở thì con hãy chớp lấy thời cơ mà lập tức chạy đi!" Nhìn thấy tràng cảnh này, Vân Vận khẽ thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói.

"Sư phụ!" Nạp Lan Yên Nhiên cắn chặt đôi môi đỏ mọng, bàn tay nắm chặt trường kiếm, rồi hít sâu một hơi, nói: "Nếu người bị rơi vào tay bọn họ, Yên Nhiên có sống cũng chẳng có ý nghĩa gì, còn không bằng chết quách đi cho xong…"

"Haiz! Đứa nhỏ này…"

Vân Vận cũng bó tay khi nhìn thấy sự quật cường của Nạp Lan Yên Nhiên. Nàng biết đứa đồ đệ này đã quyết tâm đồng sinh cộng tử cùng với mình. Cho nên, nếu lần này thất bại thì chắc chắn cả hai thầy trò sẽ bị bắt giữ.

"Lên!"

Thời điểm Vân Vận đang thầm than trong lòng thì một tiếng quát lạnh lùng đột nhiên vang lên. Nghe thấy thế, đám cường giả Thiên Minh Tông vốn đang nóng lòng muốn nhào lên liền cười một tiếng quái dị rồi đồng loạt phóng nhanh như chớp về phía đội hình của đám người Hoa Tông, đấu khí cường đồng loạt bạo phát.

"Ầm, ầm!"

Đối mặt với thế công của cường giả Thiên Minh tông, sắc mặt mấy vị trưởng lão Hoa Tông cũng trở nên tái mét, nhanh chóng thúc giục đấu khí nghênh đón. Chỉ có điều trên người họ đều có thương thế, cộng thêm cả việc phải chạy trối chết trong mấy ngày liên tiếp nên tất nhiên trạng thái sẽ kém hơn rất nhiều so với đám người của Thiên Minh Tông. Bởi vậy, khi vừa giao thủ thì tất cả đều đã rơi vào thế hạ phong.

"Phanh!"

Vân Vận vung tay lên, đấu khí mênh mông trực tiếp đánh cho một gã cường giả Thiên Minh Tông phải hộc máu bại lui. Thế nhưng ngay sau đó lại có thêm hai gã cường giả khác xông lên công kích khiến cho nàng không thể không đón đỡ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

"Hắc hắc, Vân Vận tông chủ, xem ra ngươi vẫn phải lọt vào tay chúng ta thôi. Yên tâm đi, đến lúc đó bọn ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt." Yêu Hoa Tà Quân vội vàng né tránh một chiêu công kích của Vân Vận, nhưng miệng thì vẫn lạnh giọng cười nói.

Vân Vận vẫn tỏ ra lạnh lùng, đề cao đấu khí lên đến cực hạn, chưởng phong gào thét bao phủ xung quanh cơ thể. Bởi vậy, trong lúc nhất thời, mặc dù là bốn gã cường giả Thiên Minh Tông liên thủ với nhau nhưng cũng không thể công phá được tuyến phòng ngự của nàng.

"Phanh!"

Mà ngay tại thời điểm Vân Vận đang cố hết sức chống đỡ thì một thanh âm trầm muộn đột nhiên vang lên, kèm theo đó là một thân ảnh xinh đẹp đang bay ngược về phía nàng.

"Yên Nhiên!"

Nhìn thấy thân ảnh đó, sắc mặt của Vân Vận lập tức biến đổi. Ngọc thủ nàng gập lại, một luồng kình phong bắn mạnh ra đỡ lấy thân thể Nạp Lan Yên Nhiên.

"Ha ha, cùng người khác giao thủ mà lại phân tâm là không được đâu nha."

Ngay khi Vân Vận vừa xuất thủ cứu Nạp Lan Yên Nhiên thì đột nhiên có hai thân ảnh quỉ dị thoáng hiện ở phía sau lưng nàng, cả hai trực tiếp vung chưởng đánh lên vai nàng không chút lưu tình.

"Phụt!"

Đòn công kích bất ngờ làm cho Vân Vận phun ra một ngụm máu tươi, mà thân hình nàng cũng liên tiếp lui về phía sau, cuối cùng đụng mạnh vào một tảng đá lớn. Trong cổ họng của nàng liền phát ra một tiếng rên đau đớn.

"Vân Vận tông chủ! Chờ sau này, khi ngươi đã được phó tông chủ của bọn ta dạy dỗ đàng hoàng thì ta sẽ cho thằng tiểu tình nhân kia đến gặp ngươi một chút." Yêu Hoa Tà Quân cười tà chậm rãi đi về phía Vân Vận. Chiếc quạt trong tay hắn điểm mạnh lên bụng nàng cực kỳ ngoan độc.

Nhìn thấy Yêu Hoa Tà Quân đánh tới, Vân Vận liền cắn chặt răng định thúc dục đấu khí đón đỡ. Thế nhưng nàng còn chưa kịp hành động thì trên bầu trời lại vang lên một tiếng sấm lớn. Kim quang rực rỡ đột nhiên bộc phát ra từ cuối chân trời.

Một thân ảnh màu vàng xuất hiện trước mặt mọi người, nắm tay khổng lồ của thân ảnh đó mạnh mẽ huy động rồi nhanh như chớp đánh lên thân thể của Yêu Hoa Tà Quân. Kình lực kinh khủng bộc phát ra, trong một tiếng động trầm đục, thân thể Yêu Hoa Tà Quân đã trực tiếp bị đánh thành thịt nát!

Thấy Yêu Hoa Tà Quân đột nhiên bị đánh thành thịt nát, sắc mặt của một số cường giả Thiên Minh Tông đang đứng xung quanh liền trở nên kinh hoàng, vội vàng thối lui về phía sau.

"Đám chó Thiên Minh Tông các ngươi vẫn thích đi cắn người khác như vậy!"

Sau khi xuất ra một quyền đánh chết Yêu Hoa Tà Quân, thân ảnh màu vàng cao chừng mấy trượng kia liền chậm rãi lên tiếng.

Mà nghe thấy giọng nói trầm thấp của thân ảnh đó, sắc mặt của Liễu Thương cũng dần trở nên âm trầm.