Đấu Phá Thương Khung

Chương 1281: Đi Tới Hoa Tông




- Nửa tháng sao...

Nghe vậy, chân mày Tiêu Viêm hơi nhíu lại.

Từ đây chạy tới Hoa tông sợ rằng phải mất đến mười ngày, nếu cứ thế mà tính thì sợ rằng thời gian cũng không còn nhiều nữa a.

- Trong Hoa tông chỉ có vị quyền tông chủ kia muốn đối phó Vân Vận sao? Còn những cường giả khác thì sao? Truyền thừa của Hoa tông thâm hậu, không kém gì các tông phái lớn khác, chắc chắn thực lực ẩn sâu trong tông môn cũng không yếu. Nếu như những người này cũng muốn đối phó Vân Vận, sợ rằng sẽ rất phiền phức.

Tiêu Viêm trầm ngâm nói.

Nếu như cả Hoa Tông từ trên xuống dưới đều muốn đối phó Vân Vận, sợ rằng dù có giải quyết được phiền toái lần này thì đối phương cũng sẽ buông tha cho nàng ấy, trừ khi Vân Vận quyết định rời khỏi nó.

- Thực lực ẩn sâu bên trong Hoa tông đúng là không kém, nhưng phần lớn các cường giả thế hệ trước đều đang bế quan. Nếu như những cường giả đó còn ở trong tông thì cũng không đến lượt nữ nhân kia trở thành quyền tông chủ. Về phần các trưởng lão, đa số bọn họ đều trung thành với Hoa bà bà, tất nhiên bọn họ sẽ không có gì dị nghị gì với di mệnh Hoa bà bà. Vấn đề duy nhất chính là nữ nhân kia...

Nạp Lan Yên Nhiên nói.

- Vậy sao...

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, sắc mặt hơi dịu đi. Nếu như chỉ có nữ nhân kia phản đối thì mọi việc vẫn dễ làm hơn một chút.

- Muốn đi thì đi liền đi...

Trong lúc Tiêu Viêm trầm ngâm, đột nhiên có một âm thanh già nua truyền đến. Cũng không biết từ lúc nào mà Dược lão đã hiện ra trên một cái ghế bên cạnh, lão nhìn Tiêu Viêm rồi cười nói.

- Lão sư?

Thấy Dược lão xuất hiện, Tiêu Viêm hơi ngẩn ra, sau đó chợt gật đầu. Chuyện này liên quan đến Vân Vận, tất nhiên hắn không thể từ chối được. Dù thế nào đi nữa, hắn cũng phải đến Hoa tông một chuyến.

Vừa nhìn thấy Dược lão xuất hiện, Nạp Lan Yên Nhiên bỗng mất tự nhiên hẳn đi. Nàng cũng biết danh vọng và địa vị của Dược lão tại Trung Châu bây giờ, nên việc nàng mất tự nhiên trước mặt các đại nhân vật như vậy cũng là khá bình thường.

- Ài, không ngờ rằng đại nạn lão thái bà Hoa tông đó lại đến nhanh như vậy…

Dược lão nhìn Nạp Lan Yên Nhiên một cái rồi khẽ thở dài, nói.

Thấy Dược lão thở dài, Tiêu Viêm hơi sửng sốt. Ngay lập tức hắn nhận ra được lão thái bà trong lời của lão sư hắn chính là Hoa bà bà thần bí mà Nạp Lan Yên Nhiên nói. Hắn kinh ngạc, hỏi:

- Lão sư biết bà ta sao?

- Lão thái bà này nổi danh ở Trung Châu còn sớm hơn ta rất nhiều, chính là nhân vật kinh tài tuyệt diễm. Năm xưa ta và bà ấy cũng có duyên gặp nhau vài lần. Tính tình bà ấy kiêu ngạo, nên kẻ thù rất nhiều. Về việc hai chân bà ta bị tê liệt, ta nghĩ nó xảy ra sau khi ta gặp chuyện. Chắc hẳn vết thương đó rất nặng, nếu không, đại nạn còn chưa tới nhanh như vậy...

Dược lão gật đầu, chợt cười nói:

- Nhưng cũng coi như Vân Vận có phúc duyên tốt, không ngờ có thể nhận được truyền thừa lão bà này. Bà ta tung hoành cả đời, nhưng chưa thu đệ tử bao giờ, tính tình lại quái gở không dễ tin tưởng người khác. Mà Vân Vận lại có thể được bà ta tín nhiệm như vậy, không thể không nói, nếu làm người tốt thật sự thì sẽ có phúc.

- Cường giả bên trong Hoa tông rất nhiều...Vị Quyền tông chủ kia không đáng lo, với thực lực hiện nay, con muốn thắng nàng thì cũng không khó. Nhưng phiền phức lại chính là Yêu Hoa Tà Quân kia. Tuy nhiên, ta đã có cách giải quyết...

Dược lão cười một tiếng, ngón tay cong lại rồi búng ra, lập tức có một quả ngọc bài màu trắng sữa bay về phía Tiêu Viêm:

- Đây là ngọc giản không gian do ta chế tạo ra. Nếu như ngươi gặp phải tình huống không thể đối phó được, hãy bóp nát nó, ta sẽ tới đó ngay. Có vài người bên trong Hoa tông đã từng nhận ân huệ của ta năm xưa, nếu báo tên ta ra, ta nghĩ các nàng cũng không làm khó ngươi đâu.

Vừa nhận lấy ngọc bài, Tiêu Viêm liền cảm nhận được bên trong có không gian lực vô cùng mênh mông. Hắn cũng thầm giật mình một chút, rồi nhìn Dược lão gật đầu.

- Lần này để con và Thanh Lân đi đi, Thiên Hỏa tôn giả và Tiểu Y Tiên đang bế quan tu luyện, không nên quấy rầy bọn họ...

Tiêu Viêm hơi chần chừ một lúc rồi nói.

Dù sao, với thực lực hiện nay, cho dù hắn có đối mặt với cường giả Đấu Tôn thất tinh thì vẫn có thể thuận lợi thoát thân. Còn bản thân Thanh Lân tuy chỉ mới đạt đến Đấu Tôn nhất tinh, nhưng nếu nàng ta triệu hồi ra linh hồn thiên xà viễn cổ thì vẫn có thực lực mạnh mẽ đối kháng với cường giả Đấu Tôn lục tinh.

- Ừ, Thiên Hỏa tôn giả ở lại đây vẫn tốt hơn. Ta đang suy nghĩ biện pháp giúp hắn khôi phục thực lực đỉnh phong. Còn Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên nữa, tuy con đã giúp nàng luyện chế Độc đan, nhưng lại không thể kích thích lực lượng Ách Nan Độc Thể hoàn toàn được. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ trợ giúp nàng. Chờ lúc con trở về, có lẽ sẽ nhìn thấy thực lực hai người họ đột nhiên tăng mạnh.

Dược lão cười nói.

- Nếu được vậy thì còn gì bằng.

Tiêu Viêm cũng vui vẻ nói.

Có Dược lão xuất thủ, việc thực lực Thiên Hỏa tôn giả trở về thời kỳ đỉnh phong không còn khó khăn gì nữa. Còn biện pháp nào để kích thích lực lượng Ách Nan Độc Thể đạt đến mức cao nhất, tất nhiên Tiêu Viêm không thể nào sánh bằng Dược lão có kinh nghiệm vô cùng phong phú.

- Lần này đi tới Hoa tông, nếu như có thể, con hãy giúp Vân Vận trở thành tông chủ Hoa tông. Thực lực Hoa tông rất mạnh, nếu như nàng ta có thể trở thành tông chủ ở đó thì coi như Tinh Vẫn Các đã có thêm một đồng minh đáng tin.

Tiêu Viêm vừa dứt lời thì đột nhiên bên tai vang lên một âm thanh yếu ớt như ruồi nhặng bay qua. Hắn đưa mắt nhìn qua liền nhìn thấy đôi môi Dược lão hơi giật giật, Tiêu Viêm chỉ đành cười khổ rồi gật đầu.

Thật ra hắn cũng biết kể từ lúc Vân Lam tông bị hắn dùng biện pháp mạnh mẽ ép giải tán, bản thân Vân Vận đã sinh lòng kháng cự với những việc làm tông chủ, bây giờ hắn cũng không biết nàng ta có "vui lòng" nhận làm tông chủ Hoa tông nếu mọi việc ổn thỏa không nữa.

- Ừ, mau đi đi, thời gian không còn nhiều nữa...

Thấy Tiêu Viêm gật đầu, Dược lão cười một tiếng rồi phất phất tay, nói.

- Dạ.

Tiêu Viêm gật đầu, thi lễ với Dược lão một lần rồi xoay người bước ra khỏi phòng khách. Nạp Lan Yên Nhiên cũng cung kính thi lễ với Dược lão, nhanh chóng đuổi theo Tiêu Viêm.

....

Sau khi ra khỏi phòng khách, Tiêu Tiêm liền tìm gặp Thanh Lân. Thấy đã chuẩn bị xong mọi thứ, ba người cũng không chần chừ chút nào. Nạp Lan Yên Nhiên đi đầu dẫn đường, ba người ngựa không dừng vó* cấp tốc chạy đến Hoa tông.

Hoa tông thuộc khu vực tây bắc Trung Châu, cách Tinh Vẫn Các rất xa. Cho dù ba người Tiêu Viêm có dùng tốc độ nhanh nhất thì chỉ sợ cũng phải mất đến mười ngày mới có thể đến nơi. Nhưng may là sau khi rời khỏi Tinh Vẫn Các không lâu, Thanh Lân đã triệu hồi một vị cường giả Cửu U Địa Minh Mãng ra, sau đó lệnh cho người này hóa thành bản thể. Ba người theo đó bước lên ngồi trên mình mãng xà, tránh được nỗi khổ phải bôn ba bầng sức của mình.

....

Xa xa trên phía chân trời có một thân ảnh khổng lồ màu đen đang bay xuyên qua các tầng mây. Trong lúc thân thể khổng lồ này chuyển động, hư không xung quanh bị ma sát mà tạo ra những tiếng xé gió trầm thấp.

Tiêu Viêm ngồi xếp bằng trên lưng mãng xà. Tuy nói xung quanh thân thể Cửu U Địa Minh Mãng toàn là những lân phiến trắng mịn mà lạnh như băng, nhưng thân thể Tiêu Viêm lại không chút nhúc nhích. Dù cho cuồng phong có quét ngang qua người thì cả một cọng tóc trên đầu hắn cũng không bị dao động.

Lúc này, Tiêu Viêm đang nhắm mắt lại, tâm thần hoàn toàn tập trung vào mi tâm. Cốt Linh Lãnh Hỏa ở nơi đó đang chậm rãi tản ra một loại nhiệt độ kỳ dị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Cốt Linh Lãnh Hỏa khác với những loại dị hỏa khác, ban đầu nó gây cho người ta cảm giác lạnh như băng, nhưng ẩn bên trong cái lạnh như băng ấy lại là một sức nóng vô cùng cuồng bạo. Hai loại lực lượng hoàn toàn đối lập với nhau nhưng lại có thể dung hợp ở chung một chỗ hoàn mỹ như thế, thật làm người ta phải than thở trước những điều thần kỳ tồn tại trong trời đất này.

Mi tâm chính là nơi lực lượng linh hồn trú ẩn, may mà Cốt Linh Lãnh Hỏa hiện giờ đã bị Tiêu Viêm gieo ấn ký linh hồn vào bên trong, nên cái nhiệt độ kỳ dị của dị hỏa này không gây cho linh hồn chút thương tổn nào. Ngược lại, nó còn giúp cho linh hồn càng lúc càng sinh động hơn.

Cốt Linh Lãnh Hỏa hừng hực thiêu đốt, làm cho dấu hỏa ấn ngay tại mi tâm hắn khẽ tản phát ra những tia sáng kỳ dị, lúc này hắn đang chậm rãi đem lực lượng linh hồn dung nhập vào bên trong Cốt Linh Lãnh Hỏa. Vì dị hỏa này đã bị Dược lão luyện hóa nhiều năm, tuy nói hôm nay đã được giải trừ ấn ký linh hồn nhưng nó vẫn luôn kháng cự với những linh hồn khác. Cho nên, điều Tiêu Viêm cần làm bây giờ là để cho Cốt Linh Lãnh Hỏa từ từ thích ứng với hắn - chủ nhân mới, rồi làm dị hỏa này không còn chống cự linh hồn hắn nữa.

Vốn đây là một quá trình tốn rất nhiều thời gian, nhưng vào lần đầu tiên Tiêu Viêm cố gắng tiếp xúc với Cốt Linh Lãnh Hỏa, hắn đột nhiên phát hiện được dị hỏa này rất dễ thích ứng với hắn, đây là điều vượt ra ngoài dự đoán, làm cho hắn vô cùng vui mừng.

Suy nghĩ một chút, Tiêu Viêm liền hiểu được nguyên nhân của biến hóa này. Khi Dược lão bị bắt đi, lão đã từng phong ấn Cốt Linh Lãnh Hỏa trong cơ thể Tiêu Viêm, sau đó chính Tiêu Viêm là người đã nắm được quyền khống chế nó. Trải qua nhiều năm tác hợp với nhau, có thể nói Tiêu Viêm chính là chủ nhân thứ hai của Cốt Linh Lãnh Hỏa. Hiện giờ người chủ nhân thứ hai này lại trở thành chủ nhân thứ nhất, nên việc hai bên thích ứng nhanh với nhau cũng là điều dễ hiểu. Dựa theo tốc độ này, Tiêu Viêm suy đoán chỉ cần qua một thời gian nữa thôi, hắn có thể sử dụng Phần quyết để luyện hóa Cốt Linh Lãnh Hỏa. Loại tốc độ này...có lẽ cả Dược lão cũng không thể ngờ tới được.

Trong những ngày kế tiếp, hầu như ngày nào Tiêu Viêm cũng cố gắng để cho tâm thần của mình dung hợp với Cốt Linh Lãnh Hỏa. Mà dưới nỗ lực kiên trì không ngừng nghỉ này, sự kháng cự bên trong Cốt Linh Lãnh Hỏa đã dần dần yếu bớt đi qua từng ngày.

....

Trên lưng mãng xà khổng lồ, Tiêu Viêm nhắm mắt lại, hô hấp cũng dần trở nên yếu đi. Nhưng dấu hỏa ấn tại mi tâm kia lại chậm rãi tản ra ánh sáng nhàn nhạt theo những lúc Tiêu Viêm hô hấp thổ nạp.

Thấy tình trạng Tiêu Viêm như thế, Nạp Lan Yên Nhiên và Thanh Lân chỉ liếc nhìn qua một chút rồi thôi. Trong khoảng thời gian này, các nàng đã quen với hành động của Tiêu Viêm.

Phốc!

Ngay lúc hai người dời ánh mắt đi chỗ khác, đôi mắt Tiêu Viêm vẫn luôn nhắm lại bỗng nhiên run lên, rồi dấu hỏa ấn tại mi tâm đột nhiên bắn ra ánh sáng chói mắt. Có thể mơ hồ thấy được dấu hỏa ấn kia dường như sống lại, chậm rãi dao động rồi thẩm thấu vào bên trong da thịt Tiêu Viêm, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Đột nhiên xuất hiện biến cố như vậy, làm cả Nạp Lan Yên Nhiên và Thanh Lân đều kinh hãi. Nhưng các nàng còn chưa mở miệng thì đôi mắt đang nhắm lại của Tiêu Viêm đã từ từ mở ra, trong con ngươi đen nhánh đó lúc này lại có một ngọn lửa màu trắng sữa đang lượn lờ!

Qua nhiều ngày cố gắng dung hợp, tính kháng cự còn lại bên trong Cốt Linh Lãnh Hỏa đã được Tiêu Viêm luyện hóa hoàn toàn!

------------------------

*ngựa không dừng vó: ý nói đi không ngừng nghỉ.