Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 3 - Chương 308: Người thần bí xuất hiện




Editor: Cẩm Băng Đơn.

"Chuyện gì vậy?" Trong tích tắc Phỉ Lệ xuất hiện bên cạnh Kỳ Dương, đồng thời cấp tốc ra tay giúp Kỳ Dương tiêu diệt hết quỷ dây mây chung quanh, phải biết quỷ dây mây chỉ có ở đầm Tử Vong, tuy nó là thực vật, Đơn, nhưng lại là thực vật ăn thịt người, thậm chí còn máu me hơn cả ma thú, thích làm người sống bị kiệt sức mà chết, sau đó hút máu của họ. Mà đầm lầy Tử Vong cũng chính là vì có quỷ dây mây tồn tại, cho nên nó chỉ có thể xuất hiện ở mấy vùng đại địa tử của Đại lục, nhưng bây giờ nó lại có thể xuất hiện ở trong Long Vực, điều này rõ ràng có cái gì không đúng, người nào không biết chúng cấn rất nhiều máu tươi chứ.

"Không rõ lắm, lúc ta xuất hiện ở nơi này, lập tức liền bị chúng bao vây, nếu như đổi lại người là khác , có thể đã bị hút khô máu. Không phải quỷ dây mây chỉ sống ở đầm lầy Tử Vong của Đại lục Phi Long thôi sao? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này." Kỳ Dương cẩn thận né tránh mấy dây leo của quỷ dây mây đánh tới, đồng thời liên tục chém đứt mấy dây leo chung quanh mình.

Từ hình dạng cùng thực lực của chúng, có thể thấy quỷ dây mây ở nơi này đã tiến hóa đến hình thái cao nhất, ngay cả cao thủ Thần cấp cũng không phải đối thủ của chúng, có khi cao thủ cấp bậc Linh thần đối phó cũng hết sức khó khăn.

"Ta cũng không rõ, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, Long Vực trong lại xảy ra nhiều như vậy chuyện, không biết gia tộc Lan Tư Tháp Phu có biết hay không, nếu như bọn họ không biết chuyện này, vậy thì nguy hiểm." Qủy dây mây nơi này rõ ràng có dấu hiệu tu Yêu, ở thế giới này trừ Thủy Yêu ra, nàng không ngờ còn có kẻ có thủ đoạn như vậy, chỉ là nàng không hiểu tại sao Thủy Yêu phải làm như vậy, rốt cuộc nàng ta có mục đích gì.

"Ừm, đúng thế, chúng ta vẫn nên tới chỗ Lạp Mạc Nhĩ, Cửu Ngân, hội hợp thì tốt hơn, thực lực của Á Sắt tương đối kém, ta sợ hắn sẽ xảy ra chuyện." Kỳ Dương nói thật, nếu bọn họ bên này đã xảy ra chuyện, vậy đã chứng tỏ đám người Lạp Mạc Nhĩ cũng đã gặp chuyện, dù sao bọn họ cùng truyền tống vào, hơn nữa hơi thở trong Long Vực rất không thích hợp, điểm này không thể không khiến bọn họ đề phòng.

"Được, ta ra tay, huynh đứng vững nhé." Phỉ Lệ nhanh chóng rút kiếm Bích Du ra, lúc này bản lĩnh không nhanh bằng kiếm kỹ, Đơn, từ sau khi Phỉ Lệ tỉnh lại, đã theo thói quen sử dụng kiếm Bích Du, dù sao là Vân Tiêu, kiếm Bích Du không chỉ đại biểu cho thân phận, mà còn có trách nhiệm, Vân Tiêu cũng được, Phỉ Lệ cũng được, kiếm Bích Du đều là vũ khí chỉ thuộc về một mình nàng, nàng không có bất kỳ lý do bỏ qua vũ khí của mình.

"Rầm!" Một tiếng nổ mạnh vang lên, khiến cho đám quỷ dây mây vốn chi chít chung quanh Phỉ Lệ bỗng chốc hóa thành tro bụi, biến mất trong không khí. Trong phạm vi chừng năm năm thước gần Phỉ Lệ, có một ma tinh màu đỏ như máu nằm dưới đất, bốc lên mùi máu tươi nồng nặc, cho dù có cách xa 500m, Phỉ Lệ và Kỳ Dương vẫn ngửi thấy mùi máu sền sệt này.

Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn nằm ma tinh dưới đất.

Nàng thật sự không ngờ ở đây lại có vương quỷ dây mây, hơn nữa thiếu chút nữa đã tu được nguyên thần, Đại lục Phi Long không có khái niệm nguyên thần này, cho nên bọn họ không hề biết ma tinh còn có thể tu luyện cái khác, hiện tại ma tinh này rõ ràng đã đến giai đoạn cuối cùng, khó trách dù là Kỳ Dương ứng phó cũng có chút khó khăn, bởi vì bụi cây vương dây mây này sắp hóa thành hình người rồi.

"Đây chính là ma tinh quỷ dây mây ư? Phát ra mùi máu tươi nồng như thế, xem ra lúc trước đã có không ít người chôn vùi ở chỗ này." Kỳ Dương kinh ngạc nhìn ma tinh trong tay Phỉ Lệ, hắn chưa từng gặp ma tinh nào như thế, còn nồng đậm hơn cả Thiên Sứ Tâm, hình bầu dục, thật giống như trái tim, Đơn ở giữa còn đang chuyển động, giống như lúc tim đập vậy.

"Thứ này rất nguy hiểm, phong ấn thì tốt hơn." Phỉ Lệ cẩn thận nhìn ma tinh trên tay, may là nàng ở chỗ này, nếu không bụi câu Vương dây mây này nhất định sẽ nhập ma, đến lúc đó ở thế giới này, sẽ có rất ít người có thể đối phó được với nó, vốn nó là loài vật máu tanh, nếu tu luyện ma pháp tà ma ngoại đạo, dĩ nhiên càng trở nên gian ác hơn.

"Ừ!" Kỳ đứng sang một bên, nhìn hành động kỳ quái của Phỉ Lệ, nhưng mà hắn không mở miệng hỏi, hắn biết bây giờ vẫn chưa phải lúc, nếu như Phỉ Lệ muốn nói cho bọn hắn biết, tự nhiên sẽ nói, nếu nàng không giải thích gì, vậy đã chứng tỏ, nàng không muốn để bọn hắn biết.

"Xong rồi." Phỉ Lệ ngừng lại, nếu trực tiếp hủy diệt thì thật đáng tiếc, dù sao cũng coi như là loài vật có tâm linh, cho nên Phỉ Lệ bố trí một pháp trận nhỏ, tiêu diệt tà khí của nó, thông qua hạo nhiên chính khí của đất trời, từ từ tẩy đi lệ khí của vương quỷ dây mây.

(*Hạo nhiên chính khí: Khí chất to lớn trong bầu trời, ở câu này chỉ khí quang minh, khí ngay thẳng)

(Lệ khí ở đây chỉ sự ác độc)

"Bây giờ chúng ta đi tìm ai trước?" Kỳ Dương đi tới bên cạnh Phỉ Lệ, đưa tay lau đi tầng mồ hôi mỏng trên trán nàng, vén mấy sợi tóc rũ xuống lên. Động tác tương đối tự nhiên, giống như đã làm qua vô số lần, Đơn không hề có một chút cảm giác xa lạ nào.

"Tìm Á Sắt trước thì tốt hơn, dù sao trong chúng ta thực lực của Á Sắt yếu nhất, vốn là ta định tìm huynh ấy trước tiên, nhưng lại phát hiện huynh gặp nguy hiểm, cho nên đến tìm huynh trước, mặc dù đám người Lạp Mạc Nhĩ cũng bị phiền toái, nhưng bọn hắn có thể giải quyết được, Đơn, nhưng Á Sắt thì có chút nguy hiểm." Phỉ Lệ tức giận nói ra chuyện mình cảm nhận được, không ngờ lại cảm nhận được hơi thở của Đức Cố Trại ở chỗ của Á Sắt, hơn nữa bọn họ còn định ra tay với Á Sắt, khiến Phỉ Lệ cực kỳ tức giận, chỉ là Phỉ Lệ vẫn còn nhận thấy được hơi thở lạ khác bên Á Sắt nữa. Thật ra thì từ lúc Á Sắt xuất hiện ở Long Vực, nàng đã cảm nhận được, chỉ là người kia ẩn núp quá sâu, cho nên nàng mới không thể tìm được, không ngờ bây giờ thế lại phát hiện được, là ai đây?

"Vậy bây giờ chúng ta tới mau đi!" Kỳ Dương ôm Phỉ Lệ, nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Chỉ để lại một cái hố khổng lồ, còn có một chút dấu vết tro bụi ở xung quanh.

Phỉ Lệ cùng Kỳ Dương biến mất, không lâu sau đó, xuất hiện một nhóm người, người tới không dám tin nhìn nơi vừa bị phá hư, kinh ngạc một hồi lâu. Cuối cùng cũng nhanh chóng biến

C308

Mất rồi, từ hành động thuần thục của bọn họ không khó để nhìn ra, bọn họ có quan hệ rất lớn với quỷ dây mây kia.

“Ô kìa! Đây không phải là hoàng tử Á Sắt của đế quốc Khải Kỳ ư? Không ngờ lại gặp ở đây đấy, thật đúng là phúc ba đời!” giọng nói âm dương quái khí vang lên phía sau rừng cây. Thật ra thì từ lúc Á Sắt rơi xuống đây, hắn đã bắt đầu cảnh giác. Sau lùm câu có mười mấy cỗ hơi thở cường đại, đều là hơi thở hắn thấy xa lạ, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại hắn chỉ có một người, cho nên hắn tuyệt đối không thể kích động.

“Thì ra là hoàng tử Mai Áo và hoàng tử Đức Cố Trại, ngưỡng mộ đã lâu! Ngưỡng mộ đã lâu!” Mặt Á Sắt không đổi sắc, lễ nghi hoàn mỹ, khí chất ưu nhã cao quý, khiến danh hiệu hoàng tử Á Sắt như ngọc được phát huy đến tận cùng, hắn phải trì hoãn thời gian hắn biết Phỉ Lệ đã lưu lại ký hiệu trên người của hắn, chỉ cần hắn tận lực trì hoãn thời gian, chờ Phỉ Lệ tới là sẽ ổn.

“Nghe tiếng hoàng tử Á Sắt của đế quốc Khải Kỳ có danh hiệu như ngọc, hôm nay vừa gặp quả nhiên người cũng như tên, không biết Thánh nữ Lộ Ti Đinh có tốt không.” Chuyện Á Sắt bị Thần Điện Quang Minh nhốt đối với giới thượng lưu của Đại lục mà nói, cũng không phải bí mật gì, Đức Cố Trại ác độc nhìn Á Sắt, hắn thấy Á Sắt cực kỳ khó chịu, có lẽ người khác không biết Á Sắt đã trải qua những gì, nhưng hắn lại hết sức rõ ràng, vết thương như thế, người bình thường căn bản không thể nào chữa khỏi cho dù có thể chữa khỏi, gân mạch bị cắt đứt cũng sẽ khiến Á Sắt biến thành một phế vật, nhưng Á Sắt ở trước mặt bọn họ, thực lực lại không hề giảm xuống, ngược lại cấp bậc Tinh thần lực càng thêm cường đại, ở Đại Lục Phi Long mà nói, tuyệt đối là cường giả đứng đầu.

Hơi thở nồng đạm linh hồn trên người Á Sắt, rõ ràng là có người cưỡng chế nhồi lực lượng vào trong thân thể của hắn, rồi thông qua đó mà sửa đổi pháp tắc của hắn, người có thực lực như thế, dù là ở tam giới cũng không có mấy người có thể làm được, Đức Cố Trại làm sao có thể không biết là Phỉ Lệ ra tay, Á Sắt dựa vào cái gì mà có thể được Phỉ Lệ chú ý, chỉ là một tiểu tử tóc còn chưa mọc không biết sống chết mà thôi, vậy mà lại có thể khiến Phỉ Lệ không tiếc vận dụng thần lực. Hắn ghen ghét, ghen tỵ đến nỗi muốn nổi điên, cho nên khi Y Lạp Hạ Nhĩ lên tiếng, hắn lựa chọn lặng im, tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống.

“Hư danh mà thôi, tại hạ đã không còn là thánh tử của Thần điện Quang Minh, về phần Thánh nữ Lộ Ti Đinh, tại hạ tự tất nhiên không thể trả lời rồi. Nếu như không có chuyện gì, tại hạ cũng sẽ không theo cùng. Dù sao ai tiến vào Long Vực cũng hy vọng có thể đạt được kỳ duyên không phải sao?” Á Sắt thận trọng né Đức Cố Trại, đổi diện với đoàn người, khiến Á Sắt chân chính kiêng kỵ chỉ có hai người, một là Mai Áo đã thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, trải qua một đoạn thời gian rèn luyện, Mai Áo rõ ràng đã không phải là một kẻ lỗ mãng như trước đây nữa. Bây giờ Mai Áo giống như là một thanh kiếm sắc bén sắp ra khỏi vỏ, phát ra ánh sáng chói mắt.

Còn có một người khiến hắn không thể thăm dò chính là Đức Cố Trại, người này thoạt nhìn là người kém cỏi nhất trong đoàn người, nhưng cỗ khí thế phát ra trên người kia, lại tương đối kinh người. Ánh mắt không hề bận tâm khiến cho người ta không rét mà run, ánh sáng lướt qua giống như kiếm khí thành hình, khiến Á Sắt hết sức sợ hãi.

Về phân những người khác, Á Sắt lại không hề lo lắng, mặc dù thực lực của Y Lạp Ha Nhĩ của gia tộc Đằng Lãng quả thật không tệ, nhưng chỉ có tác dụng với hắn của kia mà thôi, còn bây giờ thật sự là hắn không để vào trong mắt. Những người khác thì lại càng không cần phải nói, gia tộc Lâm Phong vốn không am hiểu chiến đấu, cho nên Á Sắt không e sợ Tử LA, mấy người đi theo sau lưng kia, trừ sau lưng Đức Cố Trại có hai kẻ kỳ quái ra, những người khác thì rất bình thường. Cũng chỉ là Thánh cáp, thực lực như vậy có lẽ ở Đại lục Phỉ Phong mà nói, quả thật không tệ, nhưng mà đối với Á Sắt bây giờ, thật đúng là còn chưa xứng đang để nhìn.

Lời Á Sắt vừa dứt, một bóng dáng nhanh chóng xuất hiện ngay trước mắt mọi người, người tới tản ra tử khí nồng nặc, thân thể bao phủ trong Ma Pháp Bào màu đen, khiến người ta nhìn không rõ lắm, nhưng sát khí lạnh lẽo lại nhắm thẳng vào tất cả mọi người đứng ở nơi này.

Người thần bí chưa hề nói cái gì, nhìn Á Sắt cực kỳ chăm chú, trong mắt lạnh lùng vô tình, có không nỡ, áy náy, đau thương, còn có một chút tham muốn giữ lấy điên cuồng