Chinh Phục Tổng Tài Kiêu Ngạo

Chương 301




“ có biết tại sao tôi lại chọn hôm nay không?”Giang Thần Hy khẽ cười, “ Năm phút trước anh đã nhận được tin nhắn của Lục Cảnh Niên, Tập đoàn Giang Thị và Tập đoàn Mạc Thị ở Giang Thành đã ký hợp đồng tiến hành dự án lần này.”

“ Gì cơ?” Kiều Minh nghe xong khá bất ngờ, đây là điều anh ta không hề nghĩ đến, bởi vì giữa Lục Cảnh Niên và Giang Thần Hy xuất hiện rất nhiều tin tức, nói là quan hệ của hai người rạn nứt, có người nói Lục Cảnh Niên nhiều lần tiếp xúc với Tập Đoàn Mạc Thị là có ý định đánh lẻ, nhung thật không ngờ, anh ta lại vẫn luôn âm thầm làm việc cho Giang Thần Hy.

“ Không… không thể nào.” Kiều Vi không tin được liên tục lắc đầu, cô ý thức được liền nhìn qua cô thư ký bên bạnh Giang Thần Hy.

Thư ký sắc mặt trắng bệch, ánh mắt của Giang Thần Hy dò xét bọn họ, anh khẽ cười rồi nói: “ ừm… A Hào, xem ra cô thư ký bên cạnh tôi nên thay rồi.”

A Hào đáp một tiếng: “ Vâng, tôi sẽ nhanh chóng giải quyết.”

Lúc này, sắc mặt Kiều Minh tái xanh, ông ta ôm ngực mình ngã khụy xuống.

Kiều Vi hoảng hốt: “ Bố… Bố! bố sao thế ạ, cứu với…. cứu bố tôi với.”

Giang Thần Hy hết sức bình tĩnh đứng nhìn Kiều vi quỳ xuống bên cạnh bố cô ta, ra hiệu cho A Hào, bảo cậu báo cảnh sát gọi xe cấp cứu, còn cậu, trực tiếp đứng dậy đi ra khỏi phòng họp.

Khoảng 15 phút sau, A Hào vừa gọi điện thoại vừa đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Giang Thần Hy nói: “ đổng sự trưởng Kiều đã được cấp cứu đưa đến bệnh viện rồi ạ.”

Giang Thần Hy điềm đạm quay lại nhìn A Hào nói: “ Cậu thông báo cho các bộ phận khác, một tiếng sau mở cuộc họp, thông báo kế hoạch tiếp theo.”

“ Vâng, em biết rồi.” A Hào quay người rời đi.

Giang Thần Hy lại gọi cậu lại.

Giang Thần Hy khẽ cười: “ Cậu về sớm nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay vất vả rồi.”

A Hào khẽ cười: “ Anh khách sáo quá rồi, đây đều là việc em nên làm.”

Tô Lê đi ra khỏi rạp quay, Hoa Hoa liền chạy lại, dáng vẻ gấp gáp: “ chị Tô Lê, mới nãy em nghe nói, chủ tịch tập đoàn Kiều Thị đột nhiên bệnh tim tái phát được đưa đi cấp cứu rồi ạ.”

Tô Lê bỗng sửng người,” gì cơ, xảy ra chuyện gì rồi?”

Hoa Hoa lắc đầu: “ Em cũng không rõ ạ.”

Tô Lê suy nghĩ gì đó rồi gật đầu: “ được rồi, em về trước đi, chị có hẹn với Giang thiếu gia cùng về nhà.”

Hoa Hoa cười rồi nói: “ Vâng ạ.”

Tô Lê liếc Hoa Hoa một cái, đi vào thang máy nhấn nút đi lên tầng cao nhất.

Có điều vừa ra khỏi thang máy, cô phát hiện phòng thư ký có vài gương mặt mới.

Cô trực tiếp đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Giang Thần Hy, anh ra hiệu cho cô đợi một chút.

Giang Thần Hy tắt máy, Tô Lê liền hỏi: “ Sao phòng thư ký lại có người mới?”

Giang Thần hy bỏ cây bút trên tay xuống nói: “ Không phải, là đổi người rồi.” nói rồi anh tiến lại phía Tô Lê, kéo cô vào lòng cười rồi nói: “ được rồi, chúng ta đi mua thức ăn, em muốn ăn gì nào?”

Tô Lê cười rồi đáp: “ Cá.”

“ Được rồi, đi thôi, chúng ta đi chợ.” Nói rồi anh kéo cô rời khỏi văn phòng.

Giang Thần Hy mua rất nhiều đồ ăn.

Trở về nhà, anh liền bắt đầu nấu ăn.

Có điều lúc này, tin tức đã không ngừng phát sóng sự việc diễn ra ngày hôm nay.

Tô Lê bỗng sửng người nhìn ti vi, nhất thời không phản úng kịp, cô xem cuộc phỏng vấn mà Giang Thần Hy tiếp nhận truyền thông trên ti vi.

“ Tô Lê, giúp anh lấy hai quả trứng trong tủ lạnh.” Giang Thần Hy gọi cô.

Tô Lê đang xem tin tức không hề nghe anh nói gì.

Giang Thần Hy gọi đến hai lần, Tô Lê mới quay đầu lại “ gì cơ ạ.”

“ giúp anh lấy hai quả trứng.”

“ Oh, vâng!” Tô Lê gật đầu.

Cô lấy trứng đưa cho Giang Thần Hy, cô nhìn anh im lặng một lúc lâu: “ Giang thiếu gia, có vẻ hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện.”

Giang Thần Hy liếc qua nhìn lên ti vi, nhưng không nói gì, anh chỉ tiếp tục cặm cụi làm thức ăn, “ Ừm, có vẻ như sẽ náo nhiệt vài ngày đấy.”

Tô Lê nói: “ Vì vậy đây là vở kịch mà anh đã sắp xếp từ trước? còn cả việc anh em tốt của anh Lục Cảnh Niên đòi trở mặt cũng đã sắp xếp cả rồi?”

Giang Thần Hy cắt con cá trong tay thành từng miếng, vừa cắt vừa nói: “ Không phải chỉ là sau đó anh thắng cậu ấy, nên cậu ấy đồng ý hợp tác với anh.”

Tô Lê sửng người ra.

Giang Thần Hy nhìn cô, rồi khẽ cười nói: “ hôm đó trên đỉnh núi cậu ấy không thể bình tĩnh nghe anh nói, anh chỉ có thể theo quy tác cũ tìm cậu ấy quyết đấu.”

“ quy tắc cũ?” Tô Lê hiếu kỳ nhìn anh.

Giang Thần Hy bảo cô đưa trứng gà qua, anh tách lòng trắng và lòng đỏ riêng biệt, cho lòng trắng vào cá đựng trong bát.

Anh cười rồi nói: “ Nếu như cậu ấy thắng anh sẽ dừng tay nghe theo lời cậu ấy, còn nếu anh thắng cậu ấy phải nghe theo tự sắp xếp của anh, là như vậy.”

Tô Lê nhìn anh: “ … cuối cùng thì anh thắng, nên sau đó anh ấy phải ngoan ngoãn giúp anh xử lý công việc ở Giang Thành?”

Giang Thần Hy “Ừm” một tiếng “ Anh biết bên cạnh anh có người của Kiều Vi, lại là người của phòng thư ký, vì vậy anh phải tương kế tựu kế khiến cho hai cha con Kiều Vi tin rằng anh và Lục Cảnh Niên trở mặt với nhau, khiến bọn họ lơ là, công ty đầu tư nước ngoài mà Cảnh Niên liên lạc cũng là công ty của anh, công ty đó hiện tại đang chiếm hơn một nửa số phiếu cổ phần của tập đoàn Kiều Thị.”

“ Hơn một nửa?” Tô Lê nói: “ Vậy không phải anh là đại cổ đông của Kiều Thị rồi sao?”

Giang Thần Hy cười đáp: “ Kiều Thị hiện tại bắt buộc phải chuyển nhượng số cổ phần này và hai cha con Kiều Vi cũng muốn đoạt lấy vài dự án trong tay anh.”

Tô Lê nghiêng đầu nhìn Giang Thần Hy: “ Cáo già, anh đã đào sẵn một cái bẫy cho cha con nhà họ Kiều như thế.”

Giang Thần Hy cười đáp: “ Đồ của Giang Thần Hy, không phải nói lấy ra là lấy ra được.”

Tô Lê khẽ cười rồi nói: “ Vả lại anh còn để Kiều Thị vận hành một thời gian bây giờ thu hồi lại, không những có thể giảm đi rất nhiều vốn, mà còn lấy về tay căn bản là đã hoàn thành rồi, phải không?”

Giang Thần Hy chỉ khẽ cười.

Tô Lê vẫn chưa ý thức được mặt cô bị Giang Thần Hy dùng bột mì làm bẩn, tiếp tục nói: “ anh đúng là một con cáo già, còn khiến em lo lắng cho anh lâu như vậy.”

“ Là em nói tin anh mà?” Giang Thần Hy nói.

Tô Lê nói: “ Không phải cái này,là Lục Cảnh Niên, em còn đi tìm anh ấy, còn hy vọng anh ấy đừng giận anh, kết quả hai người bọn anh đã làm hòa từ lâu rồi đúng không? Vậy tại sao lại không nói cho em biết? Lục Cảnh Niên cũng vậy, anh ấy còn giả vờ bộ dạng kiên quyết có cậu thì không có tôi, là ý gì đây chứ? Các anh không đi làm ảnh đế thì hơi phí đấy.”

Giang Thần Hy nói: “ Lúc đó hai cha con Kiều Vi còn đắc ý, vì vậy tránh bức dây động rừng, nên không ai nói với em cả.”

Tô Lê nhìn anh, muốn nói gì đó nhưng bị mắc nơi cổ họng, nhất thời không nói ra được.

Giang Thần Hy nhìn cô, trên mặt cô vẫn còn dính bột: “ Mặt em có gì kìa?”

Nói rồi anh cố tình dùng đôi tay dính xì dầu lau mặt cho cô, càng lau càng bẩn.

…..

Trên bàn rất nhiều đồ ăn, rất thịnh soạn.

Giang Thần Hy có vẻ rất vui, vừa làm vừa hát.

Tô Lê bị anh trêu phải vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Cô vừa đi xuống lầu, đã thấy Lục Cảnh Niên từ ngoài cửa đi vào.

“ Giang Thần Hy, Giang Thần Hy!” Vừa vào đã hét lên “ Cơm của tôi đâu, đã nói rồi, cậu phải làm con mời tôi chuộc tội, tôi nói cho cậu biết, cậu mà còn có lần sau, tôi lấy tư cách ra thề, lão tử đây tuyệt đối không chơi với cậu nữa, có nghe rõ chưa?”

Giang Thần Hy đang bận dưới bếp, can bản không hề để tâm đến anh ấy.

Có điều tiểu Gạo Nếp đang ngủ lại bị Lục Cảnh Niên làm tỉnh giấc, không thoải mái khóc ầm lên, Lục Cảnh Niên nhìn tiểu Gạo Nếp, không biết phải như thế nào.

Tô Lê thở dài: “ Em khó khăn lắm mới dỗ được con bé ngủ.”

Giang Thần Hy kéo Tô Lê vào bếp: “ Hôm nay dì Trương đi xem kịch rồi, tối mới trở về, cậu làm con bé thức giấc vậy cậu dỗ cho nó nín trước đi đã.”

“ Này, Giang Thần Hy, cậu là cô tình phải không?” Lục Cảnh Niên nhìn A Hào đang im lặng ngồi xem ti vi. Nhưng nghĩ lại A Hào toàn thân vẫn đang quấn băng nên đành tự mình làm vậy.

Trên bàn bày rất nhiều đồ ăn, hấp dẫn nhất là món cà ri vàng ươm thơm phức.

Giang Thần Hy nói: “ ném thử xem, mùi vị không tệ đâu.” Nói rồi anh múc cho Tô Lê một chén. “ Mùi vị món cà ri này không nặng lắm, ăn khai vị là hợp nhất.”

“ Ừm” Tô Lê đón lấy chén cà ri anh múc cho cô, thơm phức, lúc anh đang nấu thì cô đã muốn ăn rồi.

Giang Thần Hy rót rượu cho Lục Cảnh Niên và A Hào.

Sau đó nâng ly nói: “ Anh em, thật xin lỗi, cũng thật cảm ơn các cậu.”

Lục Cảnh Niên nhìn anh, ngừng lại một lát, rồi nâng ly rượu lên: “ Đã là anh em, thì cần gì phải cảm ơn chứ.”

Lục Cảnh Niên nói: “ Để hai cha con nhà họ Kiều thả số cổ phần trong tay ra, tôi chỉ có thêr tham gia vở kịch này trước, tôi luôn cứ lo lắng, không biết lão già Kiều Minh đa nghi, có mắc chiếc bẫy này không?”

“ Ông ta nhất định sẽ mắc bẫy.” Giang Thần Hy tiếp lời anh “ Vì ông ta quá muốn thành công, vì lần này ông ta bắt buộc phải thắng, không thì ông ta phải chịu tổn thất nặng nề.” Giang Thần Hy lắc lắc ly rượu trên tay “ Nếu như không phải lần này có cậu, tôi nghĩ kế hoạch của tôi cũng không thành công nhanh như vậy.”

Uống vài ly rượu, Lục Cảnh Niên nói: “ Giang Thần Hy, cậu có biết là tôi giận gì không? Không phải vì cậu bảo thủ, mà chuyện gì cậu cũng không chịu nói với bọn tôi, cậu thậm chí muốn chống đỡ một mình, cậu căn bản không coi bọn tôi là người một nhà.”

“ Xin lỗi.” Giang Thần Hy nói.

Tô Lê nhìn bọn họ, giúp Giang Thần Hy giải thích: “Lục thiếu gia, em nghĩ là anh không biết, chính vì coi bọn anh như người nhà, nên Giang thiếu gia mới không nói, vì anh ấy tin tưởng chúng ta, cũng giống như chúng ta tin tưởng anh ấy vậy.” nói rồi cô dừng lại một lát: “ Phải không nào?”