Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 866-2: Hãy làm bạn với con cái của mình!




Lửng mật 

Cô nắm chặt quả đấm, lấy dũng khí, muốn khinh bỉ anh, Phó Cảnh Ngộ tay lại đặt tay ôn nhu xoa đầu cô, " Đi xem cô Bình như thế nào đã." 

Chuyện này có lý chẳng sợ, không chột dạ chút nào làm cho Diệp Phồn Tinh rất hậm hực. 

"Quá giảo hoạt rồi đấy!" Cô nhìn bóng lưng của anh, nhỏ giọng nói. 

Luôn cảm thấy anh chính là một con hồ ly giảo hoạt. 

Diệp Phồn Tinh đi theo Phó Cảnh Ngộ đi gặp cô Bình. 

Cô Bình ngồi ở chỗ đó, dường như đã tỉnh táo rất nhiều. 

Phó Cảnh Ngộ ngồi ở đối diện cô ấy. 

Diệp Phồn Tinh đi tới, ngồi xuống bên cạnh anh, chủ động hỏi: " Cô ơi, cô không sao chứ?" 

Mặc dù bây giờ Diệp Phồn Tinh còn chưa đủ trưởng thành chín chắn, nhưng cô lại không nhịn được mà phải suy nghĩ trong lòng, nếu như sau này mình mà có một đứa con giống như Nhiếp Vân Đóa thì cô biết phải làm sao?! 

" Cô không sao." Cô Bình thở dài một cái, "Vân Đóa lại gây phiền toái cho các cháu rồi." 

"Không có gì đâu cô ơi." Diệp Phồn Tinh nhìn cô ấy, "Chỉ là cháu thấy không đáng thay cho cô thôi." 

Thật sự không nhìn ra trên người Nhiếp Vân Đóa có một chút xíu ưu điểm nào của cô Bình. 

Diệp Phồn Tinh cảm thấy mình đánh giá như thế khả năng có chút chủ quan, nhưng bây giờ, cô thật sự nghĩ như vậy. 

Cô Bình nói: "Là cô chưa đủ tốt, không làm được một người mẹ giỏi, có trách nhiệm." 

Bây giờ mới biết, thì ra, thứ con cái cần chính là làm bạn với nó. 

Cô Bình nhìn Diệp Phồn Tinh, nói: "Sau này khi các cháu có con rồi, nhớ phải ở bên chăm sóc nó nhiều hơn, đừng suốt ngày bận bịu công việc, đừng giống như cô mà bỏ quên con cái." 

Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, " Cô ơi, cô cũng đừng có suy nghĩ nhiều, coi như con gái cô có không để ý tới cô, nhưng không phải là cô còn có Ngôn Triết, còn có chúng cháu sao? Chúng cháu đều rất yêu quý cô." 

Cũng không phải đứa trẻ nào lớn lên cũng sẽ như Nhiếp Vân Đóa.