Phó Linh Lung rất ghét Tô Lâm Hoan cho nên tin tức liên quan đến Tô Lâm Hoan, đều rất chú ý.
Diệp Phồn Tinh nói: "Đây chính là báo ứng của cô ta! Lúc trước người nhà họ Tô bạc bẽo, bọn họ chạy tới nói như thế nào? Hiện tại gặp phải báo ứng, chỉ có thể nói là đáng đời."
Phó Linh Lung nói: " Vậy cũng chưa là gì, đối với thứ người như vậy, báo ứng như vậy còn nhẹ chán."
Hai người vừa ăn cơm, vừa trò chuyện, Phó Linh Lung nhìn Diệp Phồn Tinh, hỏi "Đúng rồi, Lâm Vi thế nào rồi? Lâu rồi không thấy con bé tới nhà chơi."
Ban đầu là bạn gái của Cố Vũ Trạch, thái độ Phó Linh Lung với Lâm Vi tốt vô cùng.
Diệp Phồn Tinh nói: "Gần đây Lâm Vi rất bận rộn, trong chiến đội có chuyện, lại phải đi học. Chỉ có điều Lâm Vi và Cố Vũ Trạch đã chia tay, hiện tại Lâm Vi đang qua lại với Tả Dục."
Nghe đến đó, Phó Linh Lung có chút ngoài ý muốn, "Thật sao?"
Nhớ tới con trai nhà mình, Phó Linh Lung thở dài một cái. Con trai về mặt tình cảm luôn làm cho chị phải lo lắng.
-
Cuối tháng, Phó Cảnh Ngộ trở về rồi, Diệp Phồn Tinh đến sân bay đón anh.
Anh ăn mặc tây trang màu đen, bên ngoài khoác áo khoác, Diệp Phồn Tinh tựa vào trong ngực anh, ôm anh một cái, nhìn người đàn ông trước mắt đã sắp hai mươi ngày không nhìn thấy mặt, " Cuối cùng thì anh cũng về rồi."
Tưởng Sâm đi theo sau lưng Phó Cảnh Ngộ, cười nói: "Nhìn thấy anh ấy về có phải cô vui đến phát điên luôn đúng không?"
" Đúng." Diệp Phồn Tinh cũng không che giấu, "đã lâu lắm rồi anh ấy không về rồi."
Phó Cảnh Ngộ cầm tay cô, "Đi thôi."
Tưởng Sâm đi theo sau lưng hai người, luôn cảm thấy lúc nào mình cũng bị bội ăn thức ăn cho chó.
Mật Muốn cười to vào mặt tưởng sâm quá nhưng lại không dám
Nhớ like và bỏ phiếu cho mật nhé mn!