Trước là ai ghét bỏ hắn, ghét bỏ muốn chết, trong mắt chỉ có Diệp Phồn Tinh và cậu.
Hắn đi tới, ngồi xuống, nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, lại đưa ánh mắt dời đi.
Ban đầu Cố Vũ Trạch đi mang theo sự tức giận, bây giờ trở về dường như cũng còn có chút tâm tình.
Diệp Phồn Tinh cảm thấy bọn họ ở chỗ này ân cần hỏi han, mình ở nơi này có chút lúng túng liền đứng lên, " Em còn có chút công việc chưa làm xong, em đi lên trước."
Phó Linh Lung cũng biết quan hệ trước kia của Diệp Phồn Tinh với Cố Vũ Trạch, gật đầu, " Ừ, em cứ đi làm việc của mình đi."
Cố Vũ Trạch nhìn lấy bóng lưng của Diệp Phồn Tinh, con ngươi tối xuống.
Mình rời đi mà cô ấy lại sống càng ngày càng tốt nhỉ?
Loại cảm giác này làm cho nội tâm của hắn tệ hại tới cực điểm.
-
Diệp Phồn Tinh trở về phòng, cầm quần áo chuẩn bị đi tắm rửa, điện thoại của Phó Cảnh Ngộ gọi lại, "Đang làm gì đấy?"
"Chuẩn bị tắm rửa." Diệp Phồn Tinh tựa vào trên bồn rửa tay.
Nghe cô nói cô chuẩn bị đi tắm, Phó Cảnh Ngộ cảm giác hô hấp của mình đều trở nên phong phú không ít.
Diệp Phồn Tinh nói: " Sao thế, gọi cho em mà lại không nói lời nào."
" Muốn nghe em nói." Phó Cảnh Ngộ nói, " Anh nhớ giọng nói của em."
Anh mới vừa về đến nhà, chỉ có một mình anh, không có Diệp Phồn Tinh, cảm thấy vô cùng trống trải, cho nên muốn nghe cô nói chuyện.
Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, "Đúng rồi, Tú Uyên từng clip em đánh cô ta lên mạng nhưng không biết ai đã xử lý hộ em rồi."
Chuyện này làm Diệp Phồn Tinh nghĩ mãi không thông, cho nên cô hỏi Phó Cảnh Ngộ xem có biết đó ai làm không.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Tưởng Sâm nói với anh chuyện này rồi."
Bình thường những chuyện có liên quan đến Diệp Phồn Tinh, Tưởng Sâm đều sẽ báo cho anh.
Gần đây anh cũng sợ có chuyện gì xảy ra, cho nên đã căn dặn cho Tưởng Sâm giám sát nhất cử nhất động, kết quả có người giành trước anh một bước.
Ai là người đằng sau xử lý vụ việc lần này, phải chăng là crush của Diệp Phồn Tinh?
Mọi người đoán xem là ai nào?