"Em tới họp chị ạ " Diệp Phồn Tinh cảm thấy buồn cười, cô tới đây còn có thể tới làm gì được chứ?
Chị Chung nhanh mồm nhanh miệng nói tiếp, "Ồ. Ra thế! Mà dạo này em có khỏe không?"
Nhớ tới việc Diệp Phồn Tinh bị Phó Cảnh Ngộ bỏ rơi, chị Chúng cũng cảm thấy đồng cảm với Diệp Phồn Tinh hơn.
Diệp Phồn Tinh gật đầu, " Em vẫn ổn ạ!"
Chị Chung nhìn thấy nụ cười sáng lạng trên mặt Diệp Phồn Tinh, yên tâm gật gật đầu, trên đường đi tới phòng họp chị Chung hỏi cô: "Chị nghe nói em và Tổng giám đốc ly dị rồi hả?"
"..." Nếu như không phải có chị Chung nhắc lại, Diệp Phồn Tinh cũng đã quên rằng bây giờ mình và Phó Cảnh Ngộ còn đang trong trạng thái ly dị.
Ít nhất ở trong mắt mọi người, cô và Phó Cảnh Ngộ đã ly dị rồi.
Diệp Phồn Tinh do dự, đang suy nghĩ xem phải trả lời thế nào thì chị Chung ái ngại nhìn cô nói, "Xin lỗi, không phải chị cố ý chọc vào nỗi đau của em đâu!"