Ông Ngôn nhìn anh hỏi, "Người nhà của cậu có đồng ý không?"
"Chuyện của cháu, cháu có thể chính mình làm chủ" Anh vốn là con riêng, coi như người nhà có ý kiến gì thì cuối cùng có muốn cưới Ngôn An không cũng là anh tự quyết định
Ông Ngôn gọi Ngôn An sang: " An An qua đây "
Ngôn An đứng lên, đi tới bên cạnh ông Ngôn rồi ngồi xuống
Dù có thế nào thì Ngôn An vẫn là cô con gái diệu của ông Ngôn
Mặc dù ông Ngôn rất hà khắc với con trai rất, nhưng lại vô cùng yêu chiều con gái
Ban đầu Ngôn An mới mười bẩy mười tám tuổi đã đòi lấy Cố Khải, cả nhà họ Ngôn đều phản đối, bởi vì bọn họ đều coi cô như bảo bối, làm sao có thể chấp nhận cho cô ở bên một người có tuổi tác chênh lệch nhiều như vậy được
Ông Ngôn hỏi con gái của mình: " Con có muốn lấy cậu ta không?"
" Dạ có ạ " Ngôn An nhìn sang phía Cố Khải, gương mặt cô thẹn thùng, đỏ bừng lên " Con muốn được ở bên anh ấy "
Nhiều năm trước đây khi cô mới mười tám tuổi cũng đã nói một câu y như vậy, bây giờ cũng không hề thay đổi
Ông Ngôn nói với Cố Khải: "Chuyện kết hôn tôi sẽ bảo bà nhà tôi giúp cậu chuẩn bị, về phía người nhà của cậu tôi cũng sẽ đích thân ra mặt giải quyết "
Câu trả lời này của ông Ngôn, rõ ràng là đã đồng ý gả con gái yêu cho Cố Khải
Cố Khải còn đang lo lắng thấp thỏm, nghe đến đó vui như muốn nhảy dựng lên, anh còn nghĩ rằng người nhà họ Ngôn sẽ không đồng ý, sẽ tìm cách ngăn cản, chia cắt anh và cô một lần nữa
Ông Ngôn nói với Cố Khải: " Trước khi cậu đến đây, Cảnh Ngộ đã gọi điện thoại cho tôi, thằng nhóc ấy bảo tôi đừng làm khó cậu nữa Với lại đã qua nhiều năm như vậy rồi, nếu cậu vẫn kiên trì muốn cưới con gái tôi,thì tôi cũng nên tin tưởng cậu một lần"
Có bọn họ, Ngôn An cũng không thua thiệt
Nếu như Cố Khải thật lòng, cũng coi là đền bù cho tiếc nuối của Ngôn An
Dù sao cho tới bây giờ Ngôn An cũng chỉ yêu Cố Khải, chưa từng thay đổi
Cố Khải có chút ngoài ý muốn, "Cháu cảm ơn bác trai "
Ông Ngôn cười nói: " Ở lại ăn bữa cơm đi!"
Cũng coi là công nhận thân phận của Cố Khải
##
Tối thứ sáu, Phó Cảnh Ngộ và Diệp Phồn Tinh về Phó gia dùng cơm,nghe thấy Phó Linh Lung nói: "Cố Khải kết hôn rồi"
Cố Khải đột nhiên kết hôn, người nhà họ Cố đều cảm thấy cậu ta bị điên rồi, Ông cụ Cố phản đối không biết bao nhiêu lần, nhưng không có ích gì
Việc đã đến nước này, bọn họ cũng chỉ có thể than thở với nhau
Bà Phó nghe xong cũng cảm thấy khó tin, "Kết hôn thật rồi sao?!"
"Vâng ạ " Phó Linh Lung nói: "Ngày hôm qua chú ấy đi đăng ký rồi Trường Bình nhà còn vì chuyện này mà cau có từ hôm qua đến giờ "
Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, len lén nhìn anh một cái, Cố Khải kết hôn không thể bỏ qua công lao của anh, lần trước Diệp Phồn Tinh còn nghe thấy Phó Cảnh Ngộ gọi điện thoại khuyên thủ trưởng Ngôn
Nếu để anh rể biết được là bọn họ ở đằng sau giúp Cố Khải và Ngôn An thành đôi, khẳng định anh ấy sẽ thù vợ chồng cô đến già
Diệp Phồn Tinh cũng không dám lên tiếng, yên lặng gắp thức ăn cho Phó Cảnh Ngộ
Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy Diệp Phồn Tinh gắp thức ăn tới, quay sang nhìn cô một cái
Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, tiếp tục ăn cơm của mình
Phó Cảnh Ngộ lặng lẽ nắm tay cô
Tưởng Sâm ở một bên, nhìn thấy hai người họ ngọt ngào ân ái câm nín không biết phải nói gì
Bà Phó nhìn Tưởng Sâm, nói: "Tưởng Sâm, cô nhớ cháu cũng gần ba mươi rồi nhỉ?"
" Cháu mới hai mươi bảy thôi ạ " Tưởng Sâm gật đầu, cười ngại
Bà Phó hỏi tiếp: "Có bạn gái chưa?"
" Tạm thời chưa có" Tưởng Sâm mới có hai mươi bảy tuổi, Anh ta cảm thấy mình vẫn còn trẻ, chưa có ý định tìm bạn gái
Bà Phó cười nói, " Cháu cũng nên tìm đi không lại ế đấy "
Gâu, gâu, con cẩu độc thân này không muốn nói chuyện nữa, cả nhà họ Phó thích ngược cẩu
Đến cái tuổi này, người cùng tuổi với anh ta cũng đã kết hôn gần hết, anh ta cũng chịu áp lực rất lớn từ gia đình
Quan trọng là một người đàn ông không có hứng thú với phụ nữ như Phó Cảnh Ngộ cũng đã kết hôn rồi, hiện tại suốt ngày tống thức ăn chó ngập mồm anh ta, Tưởng Sâm cảm thấy, sớm muộn cũng có một ngày mình bị vợ chồng nhà này làm cho bội thực cẩu lương mà chết
Xin nhắc lại một lần nữa là các tình yêu nhớ bỏ phiếu cho Sữa động lực tháng mới vào ngày mai nhé!