Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 564: Anh đi ra ngoài đi, em tự tắm được!




"Em tự làm được."

"Đừng động đậy." Âm thanh trầm thấp của Phó Cảnh Ngộ bên trong tràn đầy cưng chiều, "Lúc trước em chăm sóc anh nhiều lần như vậy, hiện tại cũng cho anh có cơ hội " chăm sóc " em chứ."

"Nhưng mà, thật sự không cần mà!" Anh thật sự chỉ tắm cho cô thôi sao, định lừa trẻ con chắc...

Nếu để cho anh "tắm " hộ, chắc đến sáng cũng chưa xong?

Phó Cảnh Ngộ giả vờ xịu xuống: "Tinh Tinh nhà chúng ta không nghe lời rồi? Bây giờ em ghét bỏ anh rồi, đúng không?"

Diệp Phồn Tinh cởi xong quần áo, tiến vào bồn tắm, trong bồn tắm chứa đầy sữa tắm, cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Anh có thể đi ra ngoài được rồi."

Người nào đó chẳng những không ra ngoài mà trực tiếp nhấc chân bước vào bồn.

"Anh muốn làm gì đấy?"

"Em nói xem anh muốn làm gì?" Anh không cởi áo sơ mi, bị nước làm cho ướt nhẹp, một luồng khí tức nguy hiểm bức gần.

Diệp Phồn Tinh bị anh chen trúc, ôm lấy ngực, nhìn anh.

Phó Cảnh Ngộ bật cười, "Chẳng qua chỉ muốn giúp em tắm rửa thôi, anh có làm gì đâu?"

"..." Chẳng qua là tắm rửa sao?

Anh cầm khăn lông, xoay người cô quay lại, giúp cô kì lưng.

Giờ phút này, ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ trông vô cùng sạch sẽ, trong mắt anh, cô chỉ là một cô bé.

Da của cô rất mỏng, chỉ cần hơi mạnh tay một chút liền sẽ đỏ ửng lên.

Phó Cảnh Ngộ thả nhẹ một chút, nói: "Em cũng quá yếu đuối rồi."

"Em lại làm sao rồi?" Diệp Phồn Tinh không hiểu, cô nơi nào yếu đuối?

Cô tự nhận thấy mình chính là thiếu nữ toàn phong.

Phó Cảnh Ngộ nói: " Vừa đụng nhẹ da thịt đã đỏ lên rồi."

Diệp Phồn Tinh nói: "Không sao đâu, một lúc nữa sẽ hết thôi."

Anh ôm cô vào trong ngực, dựa vào vách bồn tắm, ôn nhu nói: "Như vậy khi anh hôn em cũng không dám dùng sức."

"..." Diệp Phồn Tinh không nhịn được xoa xoa trán của mình, "thế mấy cái dấu hôn khắp người em đêm qua là ai để lại?"

Mỗi lần hai người quan hệ xong, tất cả tội chứng đều chằng chịt trên người cô.

Phó Cảnh Ngộ cười nói, "Lần sau anh sẽ chú ý."

"Ai muốn có lần sau? Em không muốn."

-

Tắm xong, Diệp Phồn Tinh khoác áo choàng tắm từ trong phòng tắm đi ra, trước lúc về đến nhà vẫn không cảm giác mệt mỏi, hiện tại tắm xong, buông lỏng, mới phát hiện ngồi xe cả ngày, thật sự quá mệt.

Hai người lên giường, Phó Cảnh Ngộ kê gối dựa cho cô, hỏi: "Hôm nay em có đi nơi nào chơi không?"

"Đi ra ngoài ăn linh tinh." Diệp Phồn Tinh nói: " Có nhiều đồ ăn ngon lắm. Nhưng mà, Cố Vũ Trạch không có ở đấy, anh gọi cậu ta trở về để làm gì đấy?"

Anh đặc biệt gọi Cố Vũ Trạch về, chắc là có chuyện rất quan trọng?

Kết quả Phó Cảnh Ngộ nghe xong, nói, "Em nói xem?"

"Em không biết."

"Sợ nó quấn lấy em." Phó Cảnh Ngộ nói: " Anh thấy gần đây nó có ý đồ xấu với em, suốt ngày nhắn tin linh tinh"

Diệp Phồn Tinh ho khan, bây giờ cô mới biết, người này lại còn lén đọc tin nhắn của cô. Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ: "Anh đang ghen đấy à?"

Cô vẫn cho là, Phó Cảnh Ngộ không yêu cô, thấy cô cùng Cố Vũ Trạch lôi kéo mà không ghen là biểu hiện của việc anh không yêu cô.

Nhưng mà cô phát hiện, hình như không phải như vậy.

Chẳng qua là, anh lại ấu trĩ như vậy, bởi vì ăn giấm mà có thể làm ra chuyện trẻ con như vậy để diệt hoa đào của cô.

Phó Cảnh Ngộ bình thản chối cãi nói: "Anh không ghen."

"Rõ ràng có." Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, đột nhiên cảm thấy mình càng lúc càng yêu người đàn ông này, cô vòng tay lên cổ của anh, ghé sát vào tai anh nói: " Trước đây em cho là, anh không yêu em, bởi vì anh chưa bao giờ thật sự ghen cả."

Sữa rất vui vì mọi người quan tâm nhiệt tình đến sữa, cũng vì có những lời chúc may mắn từ mọi người mà sữa chẳng những qua ải thành công mà còn đạt được kết quả ngoài mong đợi. Yêu mọi người nhiều lắm luôn ý

Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!