Triệu Gia Kỳ trước mặt bị phơi bày, cảm thấy không nói gì, tức giận mà nói: "Là tôi nói thì thế nào? Ai bảo cậu ở sau lưng nói xấu người khác!"
"Cậu nói cái gì?" Hồ Tiểu Tri ủy khuất nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, "Khi đó rõ ràng là cậu..."
"Là tôi cái gì?" Triệu Gia Kỳ không khách khí chút nào cắt dứt lời của Hồ Tiểu Tri, "cậu cũng không phải là muốn nói, là tôi nói trước sao?"
"Mình..." Hồ Tiểu Tri người này lá gan thật nhỏ, miệng cũng không phải là rất biết nói, bị Triệu Gia Kỳ vừa tranh cãi như vậy, trong lúc nhất thời, cũng không biết phản bác thế nào.
Làm sao cũng không nghĩ tới, Triệu Gia Kỳ lại là một người như thế.
Rất nhanh, Triệu Gia Kỳ liền chạy ra ngoài.
Hiện tại trong phòng ba người đều ghét cô ta, cô ta cũng không muốn ở lại chỗ này tự chuốc nhục nhã.
Cũng may cô ta cũng không phải là thật tâm coi Hồ Tiểu Tri là bạn bè, cũng không có cái gì là đau lòng.
Triệu Gia Kỳ vừa đi, trong phòng liền yên tĩnh lại, Hồ Tiểu Tri đứng ở nơi đó, cảm thấy có chút ủy khuất, nước mắt không nhịn được chảy xuống.
Diệp Phồn Tinh cũng không muốn an ủi cô ta, đi tới một bên ngồi xuống, bận rộn chuyện của mình.
Có thể là bởi vì nguyên nhân của Cố Vũ Trạch, thế cho nên hiện tại, cô không có chút nào thích loại này bị Triệu Gia Kỳ lừa, liền đứng đội Triệu Gia Kỳ.
Hồ Tiểu Tri đi tới, nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, nói: "Tinh Tinh, thật có lỗi với cậu, trước là mình hiểu lầm cậu rồi."
Cô ta cũng là bị Triệu Gia Kỳ mới vừa hơi oan uổng như vậy rồi, mới phát hiện, Triệu Gia Kỳ là một người quá đáng biết bao nhiêu!
Triệu Gia Kỳ lúc trước, cũng là như vậy oan uổng Diệp Phồn Tinh sao?
Cô ta cùng Triệu Gia Kỳ không giống nhau, rất để ý ý nghĩ của người khác, dùng lời nói đơn giản dễ hiểu, chính là không đứng đội không thoải mái cái loại này.
Bây giờ bị Triệu Gia Kỳ bỏ rơi, cô ta dĩ nhiên muốn cùng Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi tạo quan hệ tốt.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Hồ Tiểu Tri, "Triệu Gia Kỳ không phải là đã nói với cậu, tôi thích cướp bạn trai người khác sao? Cậu liền không sợ tôi cướp bạn trai của cậu sao?"
"Làm sao có thể chứ?" Hồ Tiểu Tri nói: "Triệu Gia Kỳ nhất định là nói bậy bạ. Cô ta thật là quá đáng! Làm hại mình trước đều bị cô ta lừa."
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Hồ Tiểu Tri, không nhịn được cười một tiếng, vào lúc này chỉ số thông minh ngược lại là trở về tới rồi.
Cũng may, Hồ Tiểu Tri chẳng qua là bị Triệu Gia Kỳ lợi dụng, Diệp Phồn Tinh cũng lười cùng với cô ta so đo. Dù sao cũng là bạn cùng phòng thời đại học...
Chỉ bất quá Triệu Gia Kỳ thích thêu dệt chuyện, mới làm cho bộ dáng bây giờ.
-
Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều lên lớp xong, Diệp Phồn Tinh không có để cho Tưởng Sâm tới đón, tự mình trở về nhà.
Cô lúc về đến nhà, vào cửa, mới vừa đổi giày, liền thấy Kỷ Minh Viễn từ trên lầu đi xuống, bởi vì không ở trong bệnh viện, anh ta cũng không có mặc áo blu.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy anh ta, lịch sự lên tiếng chào hỏi, " Chào anh,bác sĩ Kỷ."
Kỷ Minh Viễn nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, gật đầu một cái, "chào cô."
"Chú ấy bị bệnh sao?" Nhìn thấy Kỷ Minh Viễn xuất hiện ở trong nhà, Diệp Phồn Tinh có chút lo lắng.
Kỷ Minh Viễn nói: "Không, chẳng qua là qua kiểm tra cho anh ấy."
"Vậy thì tốt." Diệp Phồn Tinh hiện tại chỉ sợ anh bị bệnh gì.
Như vậy lúc cô không ở bên cạnh anh, còn không giúp được gì.
Cô rất nhanh đi trên phòng, "chú ơi."
Cửa phòng ngủ không có đóng, cô đẩy cửa vào, phát hiện Phó Cảnh Ngộ đang thay quần áo, anh ngồi ở mép giường, không mặc áo...
Tưởng Sâm cầm áo sơ mi của anh, đứng ở một bên...
Hình ảnh này nhất thời liền để người ta có ý nghĩ kỳ quái, Diệp Phồn Tinh ho khan một tiếng, "hai người tiếp tục, tôi chờ lát nữa đi vào sau."
Tưởng Sâm: "..."
Rất nhanh, Tưởng Sâm liền từ bên trong đi ra rồi, anh ta nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, "Làm sao trở về nhanh như vậy? Tôi còn định đi đón cô."
"Lên lớp xong tôi trở về luôn." Diệp Phồn Tinh nói: "Sau này anh thật sự không cần đi đón tôi, tự tôi có thể trở về."
"Cô vào vên trong đi, anh ấy đang chờ cô."
( ͡°❥ ͡°)( ͡°❥ ͡°)( ͡°❥ ͡°)( ͡°❥ ͡°)( ͡°❥ ͡°)
Ngần ngại gì mà không bỏ ngay một like và một phiếu để đọc ngay chương 198 nào!