"Mẹ cao hứng sao." Diệp Phồn Tinh nói: "Bình thường chúng ta không có thời gian ở bên mẹ, hôm nay là cuối tuần, mẹ đi gặp bạn bè, em theo mẹ một chút"
Bà Phó đối với Diệp Phồn Tinh rất tốt, Diệp Phồn Tinh đối với mẹ Phó cũng rất tốt.
Vốn là người một nhà, chính là tôn trọng lẫn nhau.
Cho nên có lúc dù là chỗ cô không thích đến, nhưng vì bà Phó, cũng sẽ nhịn một chút.
Phó Cảnh Ngộ nở nụ cười, "Vợ anh thật tốt."
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, đôi mắt màu đen mang theo ánh sáng, cô cười một tiếng, "Ông xã, mắt nhìn người của anh thật tốt!"
"..."