Lửng mật
" Em tắm rửa gì mà lâu thế."mỗi lần Diệp Phồn Tinh tắm rửa đều rất lâu, Phó Cảnh Ngộ đặc biệt không hiểu được.
Trước kia anh là quân nhân, tắm rửa đặc biệt chú trọng hiệu suất, nhưng Diệp Phồn Tinh...
Mỗi lần tắm rửa đều mất cả tiếng đồng hồ, cảm giác ở bên trong sinh con luôn cũng đủ.
Diệp Phồn Tinh nhìn một mặt ghét bỏ của chồng, " Anh không biết sao, phụ nữ tắm rửa rất phiền toái đấy."
Nào là làm ướt người, bôi sữa tắm, còn phải gội đầu, rửa mặt, làm nửa ngày, không có một giờ thì làm sao có thể đi ra?
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, " Anh đi tắm rửa đi."
"Vừa rồi anh sang phòng bên cạnh tắm rồi." Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy Diệp Phồn Tinh mới vừa tắm xong đi ra ngoài, toàn thân thoạt nhìn ẩm ướt, làm cho thân thể của anh trong nháy mắt có phản ứng.
con ngươi Phó Cảnh Ngộ âm thầm, âm thanh trầm thấp, "Qua đây."
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy anh như vậy, nở nụ cười, "Làm gì?"
"Làm tình."
"..." Diệp Phồn Tinh bị câu trả lời này của Phó Cảnh Ngộ làm cho sợ ngây người.
Mịa nó, con trai còn ở bên cạnh đấy!
Mặc dù ngủ rồi.
Bất quá Diệp Phồn Tinh đi tới,, rất nhanh liền bị Phó Cảnh Ngộ ôm vào trong ngực. Ngực của anh rất rộng, tràn đầy cảm giác an toàn.
Anh cúi đầu xuống, hôn vành tai của cô, kích thích cô..
Diệp Phồn Tinh nhìn gò má của anh, tùy anh hôn, nhỏ giọng khinh thường nói: "Bây giờ anh càng ngày càng không quan tâm hình tượng rồi đấy?"
"Muốn hình tượng làm cái gì?" Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, " Anh chỉ cần em."
Vừa nói chuyện, tay anh liền chui vào trong quần áo ngủ của cô...
Bóng Đèn Nhỏ ngủ ở một bên, nhưng cũng may cái giường này rất lớn, cũng không ảnh hưởng, ít nhất Phó Cảnh Ngộ là như vậy cũng không sao.
Anh nghĩ, tên tiểu tử này ít nhất phải ngủ đến sáng sớm ngày mai chứ?
Anh có cả đêm để cùng Diệp Phồn Tinh vui vẻ.
Nghĩ như thế, Phó Cảnh Ngộ ôm lấy Diệp Phồn Tinh, lăn đến một bên đi, hôn Diệp Phồn Tinh, nữ hôn nóng bỏng, rất nhanh hôn làm cho thân thể của cô như nhũn ra, nóng lên, cảm giác mình như trong sa mạc.