Ngay cả đại thọ của Phó lão phu nhân, Phó Thành cũng chỉ là đưa một phần lễ vật vô cùng quý giá, ngay cả một cú điện thoại đều không có gọi cho Phó lão phu nhân.
Những người khác nhìn tới sẽ cảm thấy Phó Thành lương bạc, nhưng Phó Thành vì tránh hiềm nghi nên mới không thể không như thế.
Phó lão phu nhân bất ngờ nhìn về phía Phó Kiến Văn...
Kể từ khi biết có người cháu ngoại là Phó Kiến Văn tồn tại, Phó lão phu nhân liền chưa hề nghĩ tới đem tập đoàn Khải Đức giao cho người con nuôi là Phó Thành đến cùng không có liên hệ máu mủ.
"Những năm kia, tập đoàn Khải Đức ở trong tay Phó Thành cũng không tệ, nếu như không phải Phó Thành có chuyện, thì vị trí CEO của tập đoàn Khải Đức vẫn còn là Phó Thành."
Sở Tầm nhìn về phía Phó Kiến Văn, trong tay nắm chặt bàn tay của Phó lão phu nhân đã bị cô ta mở ra, không biết tại sao Phó Kiến Văn lại đột nhiên đề cập đến Phó Thành.
Nếu như Phó Thành trở về, mặc dù chỉ là con nuôi, nhưng tương tự có quyền thừa kế, không thể thiếu một phần của tập đoàn Khải Đức.
Tố Tâm biết Phó Thành, năm đó ở đài truyền hình thành phố A, Phó Thành cũng coi như là một nhân vật nổi tiếng!
Tố Cảnh Toàn cũng đã dành những lời khen ngợi không dứt đối với vị Phó Thành này, nếu như không phải sau đó Phó Thành bị tai nạn xe cộ hôn mê bất tỉnh, Phó Kiến Văn xuất hiện với nhiều thủ đoạn, chỉ trong thời gian ngắn đã lập ra vô số công trạng cho nên đã đè xuống thành tích mấy năm gần đây mà Phó Thành làm ra, đại khái sau khi Phó Thành tỉnh lại, thì đã không còn là CEO của tập đoàn Khải Đức nữa rồi.
"Phó Thành là một người ngoài!" Phó lão phu nhân mở miệng nói, âm lượng khó tránh khỏi cất cao.
"Bà ngoại đừng quên, con cũng không mang họ Phó." khóe môi Phó Kiến Văn nổi lên ý cười, tiếng nói thuần hậu từ tính lại lộ ra bạc lương.
Một câu nói của Phó Kiến Văn khiến cho cả người Phó lão phu nhân giống như sét đánh.
********
Cảm ơn các nàng vì đã bỏ phiếu cho shu, chương sẽ được trả đủ trong hôm nay nha
5/10