Tố Tâm suy nghĩ một chút sau đó nói với Tiểu Đường Quả: "Ngày mai đi vườn trẻ, để Đoàn Đoàn mang cho con bọc kẹo lớn hơn có được hay không!"
Tiểu Đường Quả ngẩng đầu, lông mi ẩm ướt, con mắt đen nhánh lại đặc biệt sáng sủa, dùng sức gật đầu, sau đó còn nhìn về phía Đoàn Đoàn: "Không cho cậu chơi xấu!"
Đoàn Đoàn dùng sức gật đầu, nghiêm trang trả lời: "Được!"
Vưu Nại Nại muốn ở trong phòng bệnh nhìn xem Tiểu Đường Quả, Đường Tranh đưa Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm ra khỏi phòng bệnh, Đường Tranh hỏi: "Chị dâu, cô không đến xem Phó lão gia với Phó lão phu nhân xem sao!"
Thái độ của Phó lão phu nhân đối với Tố Tâm là không thích, Tố Tâm biết, cho nên cô cũng không cố gắng giả bộ làm gi, chỉ làm chướng mắt của bà hơn...
Nhưng cúi đầu nhìn xem con mắt tha thiết mong chờ của Đoàn Đoàn, lại cảm thấy Phó lão phu nhân chính là thật tình yêu thích Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn cùng Phó lão phu nhân cũng có mấy phần cảm tình, Đoàn Đoàn đã đến bệnh viện thăm bạn học lại không đến thăm cụ ngoại, cái này người ngoài nhìn vào cũng không thể được.
Còn Phó lão gia, Tố Tâm là thật không có ý định đến thăm! Thứ nhất là chưa từng gặp qua, thứ hai... Tố Tâm cũng biết phó lão gia vì muốn lót đường cho Phó Thiên Tứ mà nhiều chỗ bức ép Phó Kiến Văn.
Nhìn ra được Tố Tâm do dự, Đường Tranh lại nói: "Kỳ thực chị dâu cũng không nên đi qua, Phó lão phu nhân cùng Phó lão gia đều không phải kẻ tầm thường, hôm nay ở bệnh viện ra tay đánh nhau, thư kí Tống bên người Phó lão gia cơ hồ là khóc lóc gọi điện thoại mời lão Phó qua! Lão Phó vốn là không định đến, nhưng chuyện này trừ cậu ta ra thì không có ai có thể giải quyết được, vậy nên không còn cách nào đành phải đến!"
Tố Tâm gật gật đầu, hai người già đánh nhau, Tố Tâm lại càng không muốn đem Đoàn Đoàn mang tới rồi.
Kỳ thực Đường Tranh nói như vậy cũng là có tư tâm, chủ yếu là... Sở Tầm cũng ở đấy!
Những thứ khác không nói làm gì, Phó Kiến Văn trong sạch, nhưng Đường Tranh sợ Tố Tâm nhìn thấy sẽ suy nghĩ nhiều...
Vừa nãy ở trong phòng bệnh không, Đường Tranh không biết rõ tình hình nên nói cho khoái miệng, bây giờ lại đang vắt hết óc để suy nghĩ làm sao cho Tố Tâm không đi qua đó.
Cũng không biết phó lão gia cùng Phó lão phu nhân hai người chính là nghĩ như thế nào, hai người già đánh nhau... Lớn tuổi như vậy rồi, còn không vội vàng đem chuyện này giấu đi, còn gọi Sở Tầm đến!
Đường Tranh là nghe nói, biết thư ký Tống mời Phó Kiến Văn sau đó Phó lão phu nhân nói cũng đem Sở Tầm gọi đến, phó lão gia cũng không biết là đã trúng mấy cái bạt tai, tức đến chập mạch luôn rồi, ông ta cũng la hét nói cái gì... tốt nhất cứ mời cả phóng viên đến đi, để đem chuyện này đăng lên báo, xem Phó lão phu nhân còn muốn giở cái trò gì!
Đường Tranh vẫn chưa có đích thân tới hiện trường, chỉ là nghe Lục Tân Nam thuật lại, tính cách của Lục Tân Nam, tất nhiên sẽ không nói ngoa, khiến cho Đường Tranh không thể không tin.
"Bằng không tôi đưa chị dâu và Đoàn Đoàn trở lại!" Đường Tranh tiễn Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn đi tới thang máy, nhấn nút mở thang máy.
"Không cần, là Hồ thúc lái xe đưa tới, Hồ thúc vào lúc này còn ở dưới lầu chờ."
"Tingggg -- "
Thang máy vừa mở ra, Đường Tranh đứng hình.
Bên trong thang máy chính là Phó Kiến Văn cùng Sở Tầm, Sở Tầm không biết đang nói cái gì cùng Phó Kiến Văn mà nét mặt tươi cười như hoa, ngược lại là Phó Kiến Văn một tay bỏ túi, khóe môi cũng là một vệt ý cười như có như không, giơ tay đang xem đồng hồ.