Tố Tâm hoang mang hoảng loạn cầm áo khoác mặc lên, nhanh chóng nhét chân vào trong giày, rồi vội vàng xông ra ngoài!
Tố Tâm ra ngoài nhưng không gặp xe dừng ở ngoài cửa, chắc hẳn chú Hồ đang ở sát vách nghỉ ngơi, Tố Tâm gọi điện thoại, chú Hồ nói ông đã ở cửa nhà trẻ đón Đoàn Đoàn rồi.
Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm, trở lại cởi áo khoác ra, chuẩn bị xử lý nguyên liệu nấu ăn, kéo cửa tủ lạnh ra, mới phát hiện dì Lý đã đem nguyên liệu nấu ăn xử lý xong, dùng hộp chứa để ngăn nắp trong tủ lạnh rồi.
Mỗi một nguyên liệu nấu ăn, dì Lý đều dựa vào lượng món ăn mà hôm nay Tố Tâm muốn nấu.
Nghĩ đến cả một buổi chiều Phó Kiến Văn cũng đều không trả lời tin nhắn hay là gọi điện thoại cho mình, Tố Tâm lại nhắn một cái tin để hỏi dò xem lúc nào anh về.
Đợi vài phút, vẫn không thấy Phó Kiến Văn trả lời, Tố Tâm lại nhắn thêm một cái...
Đoàn Đoàn cũng đã ăn ở nhà trẻ rồi, vậy em chờ anh, tám giờ có được không!
Nghĩ đến Đoàn Đoàn thích ăn súp ngô gà với sườn xào chua ngọt, Tố Tâm lấy hai thứ này đặt ở kệ bếp, còn những nguyên liệu nấu ăn còn lại khác cô đều nhét trở về tủ lạnh, quay đầu lại xem điện thoại...
Nhưng điện thoại vẫn không có phản ứng gì, cô mở màn hình điện thoại di động ra liếc nhìn, xác thực không có tin nhắn!
Tố Tâm giật hai cái khăn giấy xoa xoa tay, cau mày, cô sợ là tín hiệu điện thoại có vấn đề, nên thử thăm thăm dò gọi đến điện thoại bàn trong nhà một cái.
Chuông điện thoại bàn vang lên, Tố Tâm mặt có phần đỏ...