Phó Kiến Văn là người có địa vị, thân phận như vậy, phụ nữ chạy theo vô số, bao nhiêu phụ nữ xếp hàng mong muốn trở thành người tình một đêm của Phó Kiến Văn, Tố Tâm không tin cùng là đàn ông mà Phó Kiến Văn có thể không màng nữ sắc như vậy.
Cô dùng chăn mỏng quấn chặt lấy mình, cô cho rằng đêm nay trong đầu của cô, mọi tâm trí đều nên nghĩ về chuyện Hứa Khai trở về mới đúng.
Ba giờ rưỡi sáng Tố Tâm đã rời giường, bốn giờ sáng tổ thông tin có cuộc hộ.
Ở trên giường suy nghĩ lung tung hơn ba giờ không ngủ, Tố Tâm xuống giường đầu óc hỗn loạn, cô dùng nước lạnh rửa mặt, cầm một bình sữa bò cùng bánh mì, vội vã ra ngoài.
Rạng sáng lúc bốn giờ, mưa rất lớn lớn, Tố Tâm che ô đến đài truyền hình, lúc đến nơi, ống quần đã ướt một nửa.
Cô thu rồi ô, liền nghe có người gọi...
Ngẩng đầu, là trợ lý của Tổng giám chế Hạ, anh ta từ trên xe bước xuống, dùng cặp văn kiện che đầu, bước nhanh vọt tới bên người Tố Tâm.
Trợ lý còn mặc bộ âu phục ngày hôm qua, lúc tới gần, Tố Tâm có thể ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt của phụ nữ.
Hai người cùng đi đến cửa thang máy, anh ta ấn nút thang máy, cười nói: "Tôi tên Dương Vũ Trạch, cô có thể gọi tôi Tiểu Dương, không nghĩ đến cô lại tới sớm như thế."
"Không sớm, đã 3 giờ 50..." Tố Tâm lễ phép nói.
Dương Vũ trạch mỉm cười lắc đầu: "cô tới sớm quá rồi, trước đây chị Lâm đều là 4 giờ rưỡi mới đến, chị ấy rất coi trọng mặt của mình... Cho rằng giấc ngủ rất quan trọng."
Hai người cùng tiến vào tổ tin tức thuộc bộ phận truyền hình, tổng giám chế Hạ đã đến, đang bưng cà phê từ phòng nghỉ của nhân viên đi ra.
Thấy Dương Vũ Trạch cùng Tố Tâm từ trong thang máy cùng nhau đi ra, bà liếc mắt nhìn ánh mắt liền rời đi, hiển nhiên đã hiểu lầm Tố Tâm cùng Dương Vũ Trạch cùng nhau xuất hiện chính là có quan hệ mập mờ, người trẻ tuổi tràn đầy năng lượng, bà không quản.
Bốn giờ đúng, mọi người đều tiến vào phòng họp.
Tố Tâm chưa bao giờ nghĩ bốn giờ sáng mà tổ tin tức đã bận rộn như vậy, Tổng giám chế Hạ đứng ở trước bàn dài bưng cà phê, nghe mọi người nói năng thoải mái mỗi người phát biểu ý kiến của mình, sau đó mọi người cùng nhau tranh luận, ngôn từ sắc bén không chút lưu tình.
Cuối cùng, Giám chế Hạ thả chén cà phê trong tay xuống, để Dương Vũ Trạch đem bản thảo đưa cho Tố Tâm nói: "Chúng ta cùng nhau hoan nghênh Tố Tâm, người giữ vị trí dẫn chương trình buổi sáng, chúc cô dẫn thật thuận lợi! Được rồi... Tan họp!"
Tố Tâm cầm bản thảo, một bên hoá trang một bên học thuộc bản thảo.
Bên trong phòng hóa trang,, chuyên gia trang điểm còn đang nói liên miên rằng chị Lâm đối với cô ta tốt bao nhiêu, ở bộ phận tin tức chị ấy quan trọng như nào, như lo Tố Tâm sẽ đoạt mất vị trí của chị Lâm vậy.
Đây là mọi người trong tổ tin tức sáng sớm đều bài xích cô, cho rằng cô là người ngoài nên không yêu thích cô, chỉ là Tố Tâm đã từng trải qua tương tự ở tổ phát thanh nên không muốn để ý.
Chuyên gia trang điểm nói rất nhiều, nhưng Tố Tâm ngay cả một lời đáp lại đều không có, cô ta cho rằng Tố Tâm là một người kênh kiệu, lại quên nếu như chị Lâm còn ở đây, cô ta nói nhiều như vậy, nhất định sẽ bị mắng.
"Đinh —— "
Điện thoại vang lên âm báo tin nhắn, Tố Tâm cầm điện thoại di động lên liếc nhìn, chính là Bạch Hiểu Niên nhắn, cúi đầu trả lời tin nhắn.
Lúc đầu quay lại vị trí cũ, da đầu đột nhiên tê rần.
"Aizzz-zzz..."
Tố Tâm hít vào một hơi, mái tóc bị kéo xuống một nhúm.
"Thật xin lỗi..." Chuyên gia trang điểm hời hợt cười, "Tôi không cố ý, chẳng qua là vài cọng tóc, cô sẽ không hẹp hòi cùng tôi tính sổ chứ!"
Chuyên gia trang điểm cười hì hì nói xong, cô ta cho rằng dùng lời nói chặn lại Tố Tâm, cho rằng Tố Tâm là người mới sẽ không dám làm gì cô ta.