"Ừm...daddy có phải người đàn ông xấu đâu."
Tiểu Thất cắn ngón tay và do dự. Uh... Chẳng phải anh trai đã nói rồi ư, bởi vì daddy không biết sự tồn tại của tụi con, nên mới không quan tâm và chăm sóc. Vậy... không nên nói daddy vô trách nhiệm được?
Ấy?
Nó có vẻ không đúng!
Trên ti vi thường hay nói, Đàn ông và phụ nữ phải ngủ với nhau mới có con được, và daddy và má mi đã ngủ với nhau rồi. Là do daddy nào giờ không nhớ đến má mi. Hành vi như thế ti vi thường hay nói như thế nào ta?
Lạm tình!
Vâng, đó là lạm tình!
Suy nghĩ một lát, Tiểu Thất cảm thấy không vui, cô ấy đặt bắp chân tròn trịa ngồi lên ghế sofa, và khuôn mặt cô ấy chán nản. "Sao này con tìm chồng cũng không muốn tìm người giống daddy đâu."
Tiêu Lăng trong lòng nặng nề.
Tô Tố ơi Tô Tố, ngày thường em trình bày với con như thế nào về anh. Mà để giờ Tiểu Thất chỉ trích anh như thế! Sự bất mãn của anh đối với Tô Tố "bịch, bịch, bịch" được chồng chất lên thành đống
Anh ta nín thở nhịn và tay ôm chặt Tiểu Thất và nói. "daddy nghe gia gia nói, daddy của các con đã sớm rời xa các con, thế mà mẹ vẫn không nghĩ là phải dẫn các con đi tìm cha sao?"
Đôi mắt của Tiểu Thất nhìn ngoăn ngoắt vào ti vi, má mi vẫn không biết daddy là ai mà, sao mà đi tìm!
Cô lắc đầu trả lời: "Không có đâu, má mi nói con với anh trai chỉ cần có má mi bên cạnh là đủ rồi, Ấy da. Daddy ơi cha đừng nói chuyện nữa để con còn xem ti vi nữa, a a a, diễn viên nam chính xuất hiện rồi, thất điển trai quá! "
Tiểu Thất bâng bê khuôn mặt nhỏ tiếp tục si mê.
Tiêu Lăng bí mật siết chặt nắm đấm của mình.
Sao gọi là chỉ có cô ấy thôi là đủ rồi? Sao lại nói chuyện với con như thế nhỉ, truyền thụ cái loại suy nghĩ như này, chắc là chỉ muốn các con thân mật với mẹ thôi, như vậy chả phải cô ấy đã nắm trên tay cái lợi thế rồi à, thật là trắng trợn!
Tiêu Lăng vẫn muốn tiếp tục hỏi, khi cúi đầu nhìn xuống Tiểu Thất đang chăm chú nhìn vào màn hình tivi như muốn nhỏ dãi và đột nhiên khựng lại.
Anh nghĩ đã từng nếm trải qua hương vị bế tắc trong lòng, bèn hết sức lo lắng cho tương lai của Tiểu Thất.
Cô bé này... bây giờ đã ham mê sắc đẹp đến vậy, thì e rằng sau này lớn lên, nhìn thấy người nào đẹp tí hay nói lời đường mật tí, là tiểu nha đầu này sẽ điên điên đảo đảo theo người ta đi luôn à!
Không được, anh phải dạy dỗ cho con biết rằng sắc đẹp ắt sẽ có độc!
Tiểu Thất bên đây chắc không có chuyện để tiếp tục nói, Tiêu Lăng để cho cô bé một mình ngồi xem tivi, liền quay sang tra hỏi Cảnh Thụy. Tuy nhiên, tại thời điểm hai con mắt va chạm nhau, Tiêu Lăng đã từ bỏ ý tưởng của mình
Cảnh Thụy còn nhỏ, nhưng cực kỳ thông minh.
Cậu bé lúc nãy đã nghe thấy hết những gì anh nói với Tiểu Thất, nhìn vào ánh mắt của Tiêu Lăng, cậu bé dường như đã trật chờ sẵn.