Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 8 - Chương 2730: Bách Hoa Phiêu Hương Quyết​




Lại thấy giữa không trung lại xuất hiện một bàn tay ngọc ngà của nữ tử đang giơ lên.

Năm ngón tay hơi cong, hút lấy một đám bạch khí trong hư không, chợt lóe lên, cư nhiên lại ngưng tụ thành một giỏ hoa tinh tế.

Hoa tươi tỏa ra một mùi hương xông vào mũi.

Sau đó có tiếng "Đinh đinh đương đương" truyền vào tai, từ trong giỏ hoa kia bay ra hàng trăm phi kiếm trong suốt, mỏng như cánh ve, cùng với thứ vừa thấy không hề có chút khác biệt nào.

Kiếm Linh Hóa Hư!

Thiếu chút nữa là Lâm Hiên đã lỡ miệng kinh hô lên.

Đó chính là thần thông mà hắn tha thiết mơ ước, hiện tại bản thể đang cực khổ tu luyện lĩnh ngộ, mà hai thân thể có thể cùng hưởng tin tức, vì vậy Lâm Hiên làm sao có thể không nhận ra đạo lý này chứ.

Mà Kiếm Linh Hóa Hư mà nữ tử này thi triển ra không phải Chung lão quái có thể đuổi kịp, nó càng huyền diệu hơn rất nhiều.

Hoa Lam, Kiếm Linh Hóa Hư, một cái tên xuất hiện trong đầu của Lâm Hiên.

Cuối cùng hắn cũng đoán được thân phận của nữ tử này. Quả nhiên là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong Linh Giới.

Bách Hoa Tiên Tử!

Mặc dù Lâm Hiên chưa từng gặp qua nữ tử này, nhưng tiếng tăm của nàng đã sớm như sấm vang dội bên tai.

Lúc nàng muốn ngược dòng đến nhân giới thì ái nữ của Quảng Hàn Chân Nhân - Tân Nguyệt Công Chúa nhất định phải bái nữ tử này là sư.

Dĩ nhiên ngược lại không thể không nói thần thông của nàng còn hơn Tán Tiên một bậc, và cũng bởi vì công pháp của nữ tử này - Bách Hoa Phiêu Hương Quyết thích hợp với nữ tu hơn.

Nhưng Quảng Hàn Chân Nhân lấy tư cách là một trong tam đại Tán Tiên, ánh mắt của lão vô cùng tinh tường, lão lại có thể đồng ý cho ái nữ của mình bái Bách Hoa Tiên Tử làm sư, nhìn từ khía cạnh này cũng đã chứng minh thực lực của vị đại năng này.

Huống chi trong Mặc Nguyệt Thiên Vu Quyết cũng có một đoạn ghi chép về nữ tử này, Thiên Vu Thần Nữ cũng từng giao thủ với nàng, trận so tài đó đánh tới tối mịt. Tuy rằng Bách Hoa Tiên Tử bại nhưng Thiên Vu Thần Nữ lại càng tôn sùng thực lực của nàng.

Cái này khó trách.

Hóa ra là Bách Hoa Tiên Tử quá bộ đến đây.

Đừng nói là một Kim Nguyệt Chân Thiềm hèn mọn mà thôi, cho dù đối mặt với Chân Long Thiên Phượng thì nữ tử này cũng có thể đánh một trận.

Khó trách khẩu khí của nàng lại lớn như vậy.

Khó trách nàng có thể thi triển ra Kiếm Linh Hóa Hư, thì ra nguyên do là ở chỗ này.

Trận chiến này là trận chiến mà hắn không thể nào quên được, Kim Nguyệt Chân Thiềm chắc chắn bại.

Đồng thời Lâm Hiên cũng âm thầm cảm thán thế sự, trước đây không lâu bản thân mình cũng bởi vì Kiếm Linh Hóa Hư, mà nhắc tới vị Bách Hoa Tiên Tử trong truyền thuyết này, không ngờ chỉ qua chớp mắt đã có thể gặp được người thật ở chỗ này.

Nếu như đã biết thân phận của nữ tử này thì những điểm khả nghi trước kia cũng được giải thích rõ ràng, khó trách nàng không bị phản hệ. Đã có Kiếm Linh Hóa Hư gần như là bí thuật cấp bậc nghịch thiên thế này thì Bách Hoa Kiếm Tiên làm sao có thể bị phá hủy một cách dễ dàng như vậy chứ?

Kim Nguyệt Chân Thiềm chỉ cảm thấy không vui, mà hiện tại nó đã rơi vào nguy cơ to lớn.

Theo bàn tay nữ tử này phất lên thì vô số phù văn vô cùng huyền diệu từ giữa cổ tay bắn ra khắp nơi. Sau đó Bách Hoa Kiếm Tiên hướng phía giữa hợp lại.

Tinh quang đại phóng, một thanh kiếm tiên to lớn dài hơn trăm trượng xuất hiện ở trước mặt.

Cự Kiếm Thuật?

Không đúng, trước mắt không phải là đem tất cả Tiên Kiếm hợp lại thành một, cũng không liên quan đến việc nó trở nên lớn hơn, mà là khác ở chỗ có một chút thần thông huyền diệu bao hàm trong đó.

Lâm Hiên có chút cảm giác mơ hồ, nhưng lại không thể nào nói rõ được đó là cái gì.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn đại biến.

Một cổ Pháp tắc lực cực kỳ đáng sợ từ trong Tiên Kiếm bắn ra ngoài.

- Trảm!

Mắt phượng của Bách Hoa Tiên Tử chứa uy quyền, tay ngọc ngưng trọng hướng tới một điểm ở phía trước

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ không trung dường như bị bốc cháy, lại phảng phất như nước được nấu trên bếp lửa nhanh chóng sôi trào lên.

Không gian sụp đổ.

Không... Không chỉ là sụp đổ mà bị Pháp tắc lực kia ép thành một thứ phấn vụn.

Trên mặt Bách Hoa Tiên Tử mơ hồ cũng xuất hiện vài tia khó nhọc, rõ ràng bí thuật trước mắt cũng không phải dễ dàng thi triển như vậy.

Chỉ có điều trong lòng nàng cũng không kiên nhẫn, từ khi phát hiện Thái Ất tiên thảo bị con thần thừ ghê tởm này ăn vụng thì nàng liên tục đuổi từ Quảng Hàn Giới tới Chân Linh Không Gian, sau đó nàng đã lấy đại thần thông đánh nó từ trên giới diện xuống đây, trước sau đã tốn quá nhiều thời gian.

Ngược lại mặc dù thần thông của Kim Nguyệt Chân Thiềm không bằng, nhưng cũng là nhân vật da dày thịt béo. Bình thường muốn tổn thương thần thông của nó không khó, nhưng nếu thật sự muốn giết chết hoặc là đánh bại nó lại không hề đơn giản như vậy.

Nếu như cứ tiếp tục giằng co như vậy thì không biết khi nào mới kết thúc.

Bách Hoa Tiên Tử cũng không có ý định tiếp tục cùng nó dây dưa, vì vậy nàng không tổn hao số lượng lớn Chân Nguyên, thi triển loại Thần Thông mang theo uy lực tuyệt đại như thế.

Kim Nguyệt Chân Thiềm hoảng hốt, lần này nó thật sự cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng chỉ vì một gốc tiên thảo thôi mà nữ tử ghê tởm này lại muốn giết chết mình ở nơi này.

Chỉ thấy nó cúi đầu, lưng nhô lên thật cao. Tiếng xé gió "Vèo vèo" vang lên, gai xương màu đỏ như máu trên lưng nó giống hệt như mũi tên, bắn nhanh về phía mặt trời.

Cùng lúc đó có hơn trăm huyết tinh chi khí to lớn lấy tốc độ mắt thường khó thấy bay tới trung tâm hợp lại.

Một thanh Cốt Mâu đỏ như màu máu xuất hiện, thanh này cũng dài hơn trăm trượng, vô cùng lớn, tản mát ra khí tức rét lạnh, mà ở bên ngoài thanh Cốt Mâu cố vô số phù văn xích kim sắc nổi lên.

Lâm Hiên chưa từng thấy qua những phù văn kim xích sắc, bên trong dường như cũng ẩn chứa Thiên địa pháp tắc, mơ hồ lại có Pháp tắc lực tản ra bên ngoài.

Cốt Mâu, Cự Kiếm!

Bất kể là dạng uy lực gì cũng đủ để khai thiên lập địa, nhưng giờ khắc này lại bị hai vị đại năng dùng để quyết một trận sống mái với nhau.

Ầm!

Khi hai người công kích nhau, sóng âm to lớn khuếch tán ra, đống đổ nát trước người Lâm Hiên cũng bị vạ lây, trực tiếp bị chấn động thành bột phấn, dù Lâm Hiên có phóng ra Hộ Thể Ma Khí cũng không có hiệu quả, bị sóng âm kia dễ dàng quét qua đơn giản như xuyên thủng qua cát bụi vậy.

Phốc...

Phun ra một ngụm máu tươi.

Lâm Hiên hoảng sợ đến biến sắc, hai tay lật qua lật lại, một Ma Phiên lớn chừng bàn tay hiện ra, chính là từ bảo vật Vạn Hồn Phiên của Chung Lão Quái.

Vật này bị Lâm Hiên dùng Tẩy Thần Thủy xóa đi ấn ký của Lão Ma, lại lần nữa biến đổi tế luyện. Mặc dù không thể xoay chuyển như ý, nhưng sử dụng thông thường cũng không có vấn đề gì.

Tuy rằng tế xuất bảo này khó tránh bại lộ nơi ẩn náu nhưng dựa theo phán đoán của Lâm Hiên thì lấy thực lực của Bách Hoa Tiên Tử cùng với Kim Nguyệt Chân Thiềm chỉ sợ đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của mình.

Nhưng mà bọn họ lại làm như không thấy, hoặc là phải nói bọn họ không thèm quan tâm.

So sánh với trận đánh sống chết của hai vị đại năng thì sự tồn tại của bản thân hắn vô cùng nhỏ không đáng nhắc tới, giống như khi hai vị cự nhân đánh nhau, hiển nhiên không cần quan tâm đến việc ở bên cạnh có một con kiến đứng quan sát.

Chỉ có điều Lâm Hiên cũng không hề tức giận, bởi vì tình huống này càng thêm an toàn một chút.

Mà trận đấu pháp trên đỉnh đầu cũng đã có kết quả, nhìn qua Cốt Mâu kia rất hung ác, nhưng sau khi trúng một kích của Tinh Kiếm, cư nhiên lại vỡ vụn từng tấc từng tấc.

Rõ ràng Cốt Mâu có ẩn chứa Pháp tắc lực không hề kém, nhưng khi tiếp xúc với đối phương lại hoàn toàn không có hiệu quả. Hoặc là nói bị áp chế, không có Pháp tắc lực gia trì, khó trách Cốt Mâu này lại có vẻ yếu kém như vậy.

Nhưng làm sao biết?

Cũng đều là Thiên Địa Pháp Tắc, cho dù Bách Hoa Tiên Tử mạnh hơn một chút, nhưng dù sao Kim Nguyệt Chân Thiềm cũng là Chân Linh chi thể, vận dụng Pháp tắc, Lâm Hiên cũng không cảm thấy nó yếu ở chỗ nào, nhưng kết quả lại không thể chịu nổi một kích.