Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 7 - Chương 2553: Âm Ba công




"Sư muội!"

Linh Hư chân nhân cùng tu sĩ vận nho bào vừa sợ vừa giận, nhưng phần nhiều là vẻ sợ hãi cực độ. Tuy dựa theo bút ký của bậc tổ sư sáng lập ra Tiên cung, bọn hắn biết rõ Thiên Ngoại ma đầu không phải dễ đối phó. Nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới lại khủng bố đến tình trạng này, chỉ một thoáng đã diệt sát vị sư muội Phân Thần hậu kỳ.

Không chỉ hai người bọn hắn, giờ khắc này, trong nội tâm Lâm Hiên cũng ào ào dậy sóng, dựa vào thần thông cùng vô số bảo vật của hắn, không khó để thủ thắng nữ tử vận cung trang, nhưng tuyệt đối không thể diệt sát gọn gàng như thế được.

Trăm nghe không bằng mắt thấy, giờ khắc này, Lâm Hiên quả thực chỉ muốn quay đầu bỏ chạy trối chết.

Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên đã bị hắn hoàn toàn dập tắt, địch nhân tuy đáng sợ nhưng bảo vật cũng không phải tầm thường. Phiêu Miểu Cửu Tiên đan nhiều loại tác dụng trân quý như vậy, Lâm Hiên tuyệt đối không muốn buông tha.

Huống chi lui một vạn bước, cho dù bây giờ hắn chịu buông tha bảo vật thì đối phương sẽ bằng lòng cho hắn ly khai sao?

Quá ngây thơ rồi, hiển nhiên là không thể.

Trước mắt chỉ có hai con đường, trở thành kẻ chiến thắng, thành công thu bảo vật vào tay, hoặc là vẫn lạc tại nơi này, tuyệt đối không có lựa chọn thứ ba.

Đây là điều hiển nhiên.

Đã nhận định rõ ràng, chính mình hôm nay không có khả năng lựa chọn, vốn vẻ mặt Lâm Hiên vô cùng bối rối thì bây giờ đã tĩnh lặng như cũ. Cầu phú quý trong nguy hiểm, hắn đã trải qua vô số gió tanh mưa máu, Lâm Hiên tin tưởng chính mình có thể biến nguy thành an. Đương nhiên, nên làm như thế nào thì cần phải tính toán thật kỹ một phen.

Lâm Hiên đang bày mưu tính kế thì hiện tại, kẻ phải đối mặt với Thiên Ngoại ma đầu cũng không phải là hắn. Sau khi diệt sát nữ tử vận cung trang, ma trảo kia lóe lên rồi giống như quỷ mị phiêu phù tới trước mặt "Tô Vân Phong", sau đó chui vào người hắn. hiện giờ, khí thế của "Tô Vân Phong" đã trở nên mạnh mẽ hơn lúc trước gấp bội.

"Ha ha, không tệ không tệ, cỗ thân thể này quả thực rất thích hợp, hai người các ngươi vì bản tôn mà chuẩn bị thân thể tốt như vậy, ta nhất định sẽ đem các ngươi huyết tế một phen, coi như là báo đáp."

"Tô Vân Phong" âm trầm nói, sau đó hai tay hướng chính giữa hợp lại, toàn thân bị một cỗ Ma khí sền sệt bao phủ, hóa thành một đạo cầu vồng rồi lao thẳng về phía hai người.

Khí thế vô cùng mãnh liệt, giống như lưu tinh trụy lạc.

Linh Hư chân nhân cùng tu sĩ vận nho bào luôn chú ý tới nhất cử nhất động của "Tô Vân Phong", vì vậy, khí thấy hắn động thủ thì không nao núng chút nào, hai tay bấm niệm pháp quyết, lập tức tế ra bảo vật. Vết xe đổ của nữ tử vận cung trang vẫn còn khắc sâu trong lòng, cho nên bọn hắn không dám khinh thường chút nào.

Thời khác này đều bộc lô hết thực lực ẩn giấu.

Tử khí quanh thân thể tu sĩ vận nho bào như núi lửa phun trào, Hạo Nhiên Chính Khí đậm đặc đến trình độ khó tin. Nhưng chỉ sau một khắc, tầng tử khí sền sệt này như trường kình hấp thủy mà tuôn vào cổ thư mà hắn tế ra.

Sau đó, tiếng đọc sách trầm trầm vang vọng khắp không gian.

Nhưng âm thanh này lại không phải do kẻ sĩ đọc sách bình thường, mà giống như một học giả uyên thâm từ thời thượng cổ đang nghiên cứu kinh văn phát ra, phong cách cổ xưa, câu chữ ẩn hàm ý nghĩa cực kỳ huyền diệu, lộ vẻ thâm sâu vô cùng.

Sau đó, những chữ cổ kia từ trang sách bay vút lên, Lâm Hiên có thể thấy rõ ràng, dường như đây là một loại văn tự từ thời Thượng Cổ. Thực sự là....Biết nói thế nào nhỉ, kiến thức của Lâm Hiên cực kỳ uyên thâm, nhưng vẫn không thể nhận ra, dù sao thì hắn cũng không phải Tu Tiên giả Nho môn, chỉ đoán được đại khái một vài chữ.

Là chữ "Mâu cùng chữ "Thuẫn" chiếm đa số.

Tại thời thượng cổ, mâu là vũ khí tốt nhất, thuẫn thì khỏi phải nói, đương nhiên dùng để phòng ngự.

Đây là tu sĩ vận nho bào lấy sư muội làm gương, không chỉ phòng ngự mà còn kết hợp với tấn công. Mà bộ bí thuật này cũng là con át chủ bài của hắn, khi thi triển phải hao tổn đến phân nửa Linh lực toàn thân.

Bên kia, cây phất trần Linh Hư chân nhân vung lên, một đạo kiếm quang rực rỡ hiện ra trước mắt, tốc độ của lão cực nhanh, chỉ chớp mắt đã biến ảo ra mấy trăm đạo kiếm quang. Những kiếm quang này không phải trôi nổi giữa không trung mà lấy tốc độ cực nhanh xoay quanh thân thể lão. Do đó, hợp thành một vòng bảo hộ công thủ toàn diện, đối mặt với kiếm quang này, cho dù một giọt nước cũng không thể lọt vào.

"Hừ, thần thông không tệ, nhưng chỉ thế này mà muốn đối kháng với bổn tôn, đúng là quá ngu xuẩn, các ngươi cho rằng mình còn cơ hội sống sót sao?"

Khi còn cách hai người chừng hơn mười trượng,đạo cầu vồng kia bỗng nhiên ngừng lại, nhưng đây cũng không phải là nguy hiểm đã được giải trừ. Tầng Ma khí đáng sợ quanh thân thể "Tô Vân Phong" đột nhiên biến hóa thành một đầu lâu ác quỷ khổng lồ, nó mở cái miệng lớn như chậu máu, từng đợt sóng âm mắt thường có thể trông thấy từ bên trong phóng ra.

Những đợt sóng âm kia cũng không phân tán mà bị một lực lượng quỉ dị gom lại một chỗ rồi hướng về hai tu sĩ đánh tới.

Hết lần này tới lần khác, đối phương luôn miệng hung hăng càn quấy: "Các ngươi đã ngu ngốc phản kháng bổn tôn, vậy thì hãy hãy nếm thử Chấn Ba Ma Công của ta đi."

Đúng là tên giảo hoạt, phải biết rằng phòng ngự bình thường đối với công kích bằng sóng âm, có thể bị suy yếu, thậm chí hoàn toàn không có tác dụng.

Lúc này biến chiêu đã không còn kịp, mà hai gã tu sĩ biểu lộ cũng khác nhau. Thực lực của tu sĩ vận nho bào tuy hơi yếu hơn một chút, nhưng vẻ mặt của hắn lại cực kỳ trấn định. Bí thuật hắn đang thi triển, phải mất mấy trăm năm khổ luyện mới có thể tìm hiểu được một ít da lông bên ngoài, bởi đây chính là bí thuật của một tu sĩ Độ Kiếp kỳ vô cùng đáng sợ.

Tuy hắn không nắm giữ được nhiều lắm, nhưng đối với công thủ cũng có phần tâm đắc, chữ "thuẫn" kia không phải tầm thường, dù đối phương tế ra bảo vật hay công kích bằng sóng âm thì lực phòng ngự đều như nhau.

Oanh!

Sóng âm lan tỏa đến rồi va chạm vào tầng phòng ngự, chỉ khiến hắn lui về phía sau ba bước. Mà Linh Hư chân nhân bên kia lại không được may mắn như vậy. Lão dùng mấy trăm luồng kiếm quang lấy công thay thủ, lực phòng ngự vốn là vô cùng vững chắc, nhưng đối mặt với Âm Ba công lại lộ nhược điểm chết người.

"Không tốt!"

Linh Hư chân nhân đột nhiên biến sắc, giờ khắc này, lão đã không kịp thi triển thủ đoạn nào khác, nhưng cũng tuyệt đối không chịu ngồi chờ chết

Lão hít sâu một hơi rồi từ đan điền phun ra một đạo bổn mạng linh tức, hóa thành một đám sương trắng xóa, hướng về những dải Chấn Ba Ma Công của đối phương bay vút qua. Chớ có xem thường một bổn mạng linh tức, chỉ cần thả ra một ngụm như vậy cũng khiến hắn phải bế quan ba mươi năm mới có thể khôi phục, uy lực đương nhiên là không tầm thường.

Nhưng khi va chạm với sóng âm vô hình thì lại nhanh chóng bị đánh tan.

Về phần mấy trăm luồng kiếm quang cũng chẳng có chút tác dụng nào, Linh Hư chân nhân phun ra một ngụm máu, thân thể bị đánh bay xa hơn mười trượng mới có thể ổn định lại.

Sắc mặt lão trở nên tái nhợt vô sắc, rõ ràng đã thụ thương nghiêm trọng. Ở giữa không trung, cái mặt quỷ cực lớn kia cũng đã tiêu tán, thân hình "Tô Vân Phong" một lần nữa hiện ra.