"Cô nương không cần khách khí. Tiên đạo của tán tu tại Vân châu đúng là chông gai từng bước. Tương kiến hai lần cũng coi như hữu duyên, nếu cô nương không chê có thể gia nhập vào Bái Hiên Các. Ta vốn là thái thượng trưởng lão môn phái này. Không biết ý của cô nương thế nào? " Vẻ mặt Lâm Hiên ôn hoà mở miệng.
Thì ra đơn giản chỉ là đề cử nàng gia nhập tông môn gia tộc! Trong mắt Diệp Bình Nhi thoáng hiện tia thất vọng. Thiên sinh mị cốt có lẽ hấp dẫn với người khác nhưng xem ra, ánh mắt Lâm tiền bối vẫn một mực thanh tịnh a!
Mà thiếu nữ bên cạnh người nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, tu vị vô cùng thâm sâu. Hai người mới là một đôi thần tiên quyến lữ.
Diệp Bình Nhi thở ra. Có Lâm tiền bối chiếu cố, dù chưa biết tu sĩ trong Bái Hiên Các thế nào, nhưng chắc chắn không ai dám khi dễ nàng. Mà có đại cao thủ như thế thì thực lực môn phái tuyệt không nhỏ. Nàng cung kính hướng phía Lâm Hiên bái lạy: "Bình nhi cẩn tôn tiền bối phân phó, có thể gia nhập Bái Hiên Các là tiên phúc tam kiếp của ta."
"Được rồi, mau đứng lên! " Lâm Hiên bất động thanh sắc nhưng thật hết chỗ nói. Công phu vuốt mông ngựa của nha đầu này xem ra không kém Vũ Vân Nhi a!
Hơn một trăm năm từ Linh Động kỳ đệ tử cấp thấp trở thành tu sĩ Ngưng Đan kỳ. Lâm Hiên đã nhìn ra tư chất ưu dị cùng sự cố gắng tu luyện của nàng. Sau này nàng rất có khả năng kết anh thành công. Để nàng gia nhập Bái Hiên các là một việc rất tốt.
Ánh mắt hắn đảo qua lại phát hiện bộ dáng Diệp Bình Nhi tựa hồ có chuyện khó nói.
"Bình nhi. Đã gia nhập Bái Hiên Các thì chúng ta là người một nhà. Có chuyện cứ mở miệng, không cần ấp úng."
"Tiền bối. Bình nhi có chút tò mò. Thần thông người kinh thế hãi tục, chính là Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả sao?"
Lâm Hiên nghe xong, khóe miệng lại toát ra vài phần vui vẻ: "Nguyên Anh hậu kỳ. Ha ha. Ta không phải… "
"Không phải…như vậy là…?" Thiếu nữ ngẩn ngơ thì thào, nghĩ ngợi một chút thì sắc mặt cuồng biến, ánh mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
Đối phương là cùng cấp bậc với tổ tiên nàng. Là Ly Hợp kỳ, cảnh giới chí cao vô thượng tại Nhân Giới!
Diệp Bình Nhi vừa mừng vừa sợ. Lại như nhớ ra quay đầu đảo qua Nguyệt Nhi rồi rất nhanh tựu cúi đầu vì sợ thất lễ:
"... Vị tiên tử này?"
"Không sai. Nguyệt nhi là ái thê của ta. Cũng là tu sĩ cảnh giới như ta."
"Vị tiên tử này cũng là Ly Hợp? Nghe Lâm Hiên thừa nhận mà trống ngực Diệp Bình Nhi đập liên hồi. Cùng một lúc có thể diện kiến hai Ly Hợp lão quái trong truyền thuyết. Nhân duyên này cũng quá sức tưởng tưởng đi. Qua một lúc nàng mới khôi phục tâm tình quỳ xuống: "Bình nhi tham kiến hai vị sư tổ."
Gọi như thế không có gì sai nhưng trên mặt Nguyệt nhi lại lộ ra một tia cổ quái, khẽ chun cái mũi xinh xinh.
Ài, tu vị cao cũng dễ bị người xem là lão bà a!
Diệp Bình Nhi lúc này cực kỳ vui mừng, nàng có thể kết đan thành công là vì cơ duyên xảo hợp, ăn được một tiên quả chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Nếu được một môn phái lớn như thế chống lưng, muốn tiến giai Nguyên Anh cũng không quá khó khăn.
"Được rồi, không cần đa lễ. Chỉ cần từ nay ngươi cố gắng tu hành, trung tâm với bổn môn. Lão phu tự nhiên không bạc đãi ngươi. Nếu như lập đại công ta sẽ tài bồi ngươi kết anh thành công."
"Tạ ơn sư tổ. Bình nhi đã gia nhập Bái Hiên Các, tuyệt không hối hận trung tâm làm việc." Diệp Bình Nhi nhu thuận mở miệng.
"Ừm. Đứng lên đi, không cần đa lễ." Thần sắc Lâm Hiên ôn hòa đưa tay phất một cái đỡ nàng dậy.
***
Cửu Lăng Sơn ở phía tây Vân Châu, trải dài vạn dặm.
Lúc này có hai gã đệ tử thủ hộ sơn môn mặt mũi tràn đầy hưng phấn, trò chuyện tới nước miếng tung bay.
"Lữ sư huynh, nghe nói ngày hôm qua tông chủ Lôi Sát Môn dẫn theo bát đại trưởng lão đến Cửu Lăng Sơn ta đăng môn xin lỗi, chuyện là thật sự sao?" Lên tiếng là một thanh niên Trúc Cơ sơ kỳ hơn hai mươi khá anh tuấn, khuôn mặt đỏ bừng kích động.
"Ha ha, không ngờ tin tức của đệ cũng linh thông a. Không sai, xác thực bọn họ tới bái phỏng Các chủ. Đối phương khách khí đến cực điểm, còn tặng bổn phái không ít lễ vật." Tiếp lời là một trung niên tứ tuần vận đạo bào, mặt mũi tràn đầy chính khí, bất quá chỉ là Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.
"A, ta còn tưởng rằng là nghe nhầm. Lữ sư huynh đã nói thì đương nhiên là thật sự. Hừ, trước kia Lôi Sát Môn vẫn có mưu đồ với bổn phái, còn phái người đánh qua tổng đà. Nếu không phải nhờ Tinh uy pháo cùng Khôi Lỗi thủ hộ thì có lẽ bổn môn đã bị tiêu diệt. Hôm nay nghe nói Thiên Nhai Hải Các liên minh cùng chúng ta thì bọn họ lập tức chạy tới lấy lòng. Các chủ hẳn là sẽ không đáp ứng." Thanh niên nắm chặt hai tay, tức giận mở miệng.
Nghe xong đạo sĩ thở dài" Lý sư đệ còn quá trẻ. Tu tiên đạo khúc khuỷu chông gai. Tông chủ đối phương cùng bát đại trưởng lão đã đăng môn xin lỗi, đã lấy lại thể diện cho bổn phái. Hành sự nên lưu lại ba phần đường sống, ngươi nghĩ có thể khi dễ được Lôi Sát Môn chăng?"
Đang còn nói thì hai đạo kinh hồng xuất hiện phía chân trời, nhanh như chớp bay tới đây. Bên trái là một nữ tử dung mạo thanh tú, toàn thân phát ra khí tức động lòng người khiến vẻ đẹp tăng lên vài phần.
Có điều hai gã tu sĩ vội cúi đầu, thiếu nữ này không ngờ lại là Ngưng Đan kỳ tiền bối, mạo phạm chọc giận nàng thì bất lợi vô cùng.
Bất quá khi sắp cúi đầu, hai người phát hiện nàng đang cung kính với một thiếu niên dung mạo tầm thường. Có điều khí thế thiếu niên này còn cường đại gấp bội nữ tử. Mười phần là tu sĩ Nguyên Anh.
"Tham kiến nhị vị tiền bối, không biết giá lâm Bái Hiên Các là có gì chỉ giáo?" Tu sĩ họ Lữ vội ôm quyền thi lễ, trên mặt tràn đầy cung kính. Thanh niên cũng vội vàng khom người.
Lâm Hiên không mở miệng mà đem thần thức phát ra. Đã hơn trăm năm bất quá cảnh vật vẫn như xưa, không biết đám nha đầu hiện thế nào?
Diệp Bình Nhi tự nhiên cũng ngoan ngoãn đứng im, hai sơn môn đệ tử ngẩn ngơ sắc mặt có chút khó coi.
Đúng lúc này lại có vài đạo độn quang ánh vào mi mắt.