Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 4 - Chương 206: Tu luyện Ma anh




"Cái gì, lời của thiếu gia là thật hay giả vậy?" Nguyệt Nhi mở to đôi mắt đẹp kinh ngạc, Tại Tu Tiên giới chênh lệch một cảnh giới là pháp lực chênh nhau một trời một vực. Lâm Hiên có thể nhiều lần từ trong tay Nguyên Anh kỳ lão quái chạy thoát quá nửa là vận khí của hắn quá tốt. Luận về chân tài thực học hắn tự nhiên vẫn kém hơn mấy lão quái kia một bậc.

Tuy bây giờ có Phù Bảo ở tay Lâm Hiên cũng không sợ Nguyên Anh kỳ lão quái. Uy năng của nó không nhỏ nhưng đến một lúc nào đó cũng tiêu hao hết. Khi đó nếu chưa ngưng anh thành công, không may gặp phải Nguyên Anh kỳ lão quái dù có chạy trối chết cũng chưa chắc thoát được.

Cho nên phải đợi đến Thiên Trần Đan luyện chế thành công, lại thêm bổn mạng linh quang của Khổng Tước tiên tử mới nắm chắc tám chín phần kết anh thành công.

Có câu dục tốc bất đạt. Tiên đạo gian nan kiên nhẫn cùng hy vọng là không thể thiếu. Đương nhiên trong khoảng thời gian tìm kiếm địa mạch chi hỏa hắn cũng sẽ không chịu nhàn rỗi.

Thấy Lâm Hiên nghe xong lời của mình mà nhất thời ngẩn ngơ, Nguyệt Nhi có chút bất mãn cong cái miệng nhỏ lên: "Thiếu gia ngươi sao vậy, không để ý tới người ta à?"

"À" Lâm Hiên lúc này mới hồi phục tinh thần, thấy vẻ mặt bướng bỉnh đáng yêu của tiểu nha đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia sủng ái: "Nguyệt Nhi, cô còn nhớ tại khu vực bị âm hồn chiếm cứ khi ở phân đàn Linh dược Sơn không?"

"Là liên quan đến Huyết ma sao?" Trong mắt Nguyệt Nhi hiện lên một chút chán ghét.

"Thật sự là một nha đầu hồ đồ." Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra dáng tươi cười: "Còn nhớ khi chúng ta đồ sát hai tên Ngưng Đan Kỳ trưởng lão khi sư diệt tổ cấu kết cùng Huyết ma chưa?"

Nguyệt Nhi đương nhiên không phải loại nữ tử chậm chạp. Nghe đến đó trong lòng đã rõ ràng, trong mắt hiện một tia sáng hưng phấn: "Thiếu gia, ngươi muốn tu luyện Ma anh Quyết?"

"Đương nhiên."

Này Ma anh Quyết là thượng cổ bí pháp, sau khi tu luyện có thể tạo ra một anh nhi không hẳn là chân anh gọi là Ma anh.

"Nhưng mà thiếu gia, tuy thần thông của Ma anh tuy không nhỏ nhưng so với chân anh vẫn còn thua chị kém em một chút" Nguyệt Nhi nghĩ tới khiếm khuyết của công pháp này, vẻ mặt hưng phấn cũng dần thu lại.

"Tuy là thế nhưng khi ngưng thành Ma anh, cộng thêm Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cùng Bích Huyễn U Hỏa. Không có Phù bảo ta cũng có thể bình thủ cùng các lão quái kia."

"Ưm!" Nguyệt Nhi gật đầu, đối với bản lĩnh Lâm Hiên nàng vốn rất rõ ràng, lời vừa rồi của hắn cũng không phải khuếch trương gì.

"Ma Anh Quyết tuy là chân pháp nhưng dù sao cũng là kỹ xảo mượn đường, tu luyện đương nhiên có nguy hiểm." Nguyệt Nhi lại có chút lo lắng nói.

"Cô an tâm. tu luyện đương nhiên có nguy hiểm nhưng cho dù là đạo gia thần công, chẳng lẽ không thể nào tẩu hỏa nhập ma sao, tu tiên vốn là nghịch thiên, đương nhiên phải mạo hiểm." Lâm Hiên lắc đầu có vẻ kiên quyết nói.

"Nêu đã như vậy, tiểu tỳ chúc thiếu gia sớm mã đáo thành công, ta cáo lui trước."

Sau khi Nguyệt Nhi rời đi, Lâm Hiên lật tay trái một cái, đã thấy xuất hiện một cái ngọc giản. Lúc trước sát diệt phu thê Chu Miện. Hắn đã từng Sưu hồn thuật Tào Nguyệt sau đó đem Ma Anh Quyết toàn bộ khắc vào trong ngọc giản này.

Lâm Hiên đem thần thức chìm vào bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.

.....

Bất giác nửa tuần trăng trôi qua, Lâm Hiên buông ngọc giản nhẹ nhàng thở ra, trong thời gian này hắn cân nhắc từng câu từng chữ. Công pháp này quả thực khiến người phải tán dương, cũng không có gì đại họa ngầm gì mà chỉ cần có âm linh lực là có thể tu luyện.

Lâm Hiên tiếp tục tĩnh tọa nửa canh giờ, khí thần ổn định mới bắt đầu tu luyện.

Hai tay hắn kết pháp quyết, thi triển Nội Thị Thuật đem thần thức chìm vào trong đan điền.

Nơi đó có khí hải với số điểm sáng màu xanh lam chuyển động như các vì sao trong vũ trụ, mênh mông hỗn độn vô biên vô hạn, phía dưới có một cái thủy hồ chứa đựng vô số tia linh lực màu xanh, đây là pháp lực đã Lâm Hiên khổ tu nhiều năm. Phía trên thủy hồ là một hạt châu vô cùng chói mắt chậm rãi xoay tròn chính là Kim đan của tu sĩ.

Lâm Hiên trước tiên làm một vòng đại chu thiên phát hiện toàn thân kinh mạch không có chút nào bất ổn mới bắt đầu tu luyện Ma anh Quyết.

Lúc trước phu thê Chu Miện tu luyện ma công này cần có Huyết ma tôn giả truyền ma khí sang nhưng Lâm Hiên kiêm tu chính ma nên điểm khó khăn này không tính là gì. Tâm niệm hắn vừa động ma khí toàn thân đã cuồn cuộn lên, vô số hắc sương vụ dày đặc tỏa ra như một cái kén bọc lấy thân thể Lâm Hiên.

Tu luyện bí pháp này tốn rất nhiều thời gian. Lâm Hiên sớm đã ích cốc, không nhúc nhích tĩnh tọa trong kén tằm đã hơn hai năm.

Trong thời gian này Nguyệt Nhi cũng đến xem qua vài lần nhưng không thấy gì bất ổn nên dần dần cũng yên tâm.

Nhưng một hôm trong động phủ, ma kén kia rung lên một hồi dữ dội, phình to ra rồi vỡ tan thành muôn mảnh hiện ra bóng dáng Lâm Hiên, so với hai năm trước hắn gần như không có gì khác biệt. Chỉ là trên trán có một điểm đen cỡ hạt đậu, vẻ mặt hết sức thống khổ.

Thời khắc này hắn đang tu luyện Ma anh Quyết đến giai đoạn mấu chốt.

Chân anh của tu sĩ chính là do kim đan biến hóa thành tuy nhiên Ma Anh Quyết lại là lối tắt, trước tiên đem một bộ phận kim đan tách ra rồi chuyển hóa thành Ma anh.

Quá trình này tuy đơn giản hơn ngưng thành chân anh nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng kiếm củi ba năm đốt một giờ, rơi vào cảnh đan vỡ người vong.

Có câu nghé con không sợ cọp, hơn nữa trong hai năm qua Lâm Hiên chuẩn bị vô cùng đầy đủ cho thời khắc quyết định thành bại này.

Chỉ thấy ngồi Lâm Hiên khoanh chân, hai tay để bằng thả giữa hai đầu gối, hai mắt nhắm chặt điều tức.

Đột nhiên miệng hắn hé mở, chậm rãi niệm ra một tràng chú ngữ cổ quái khó hiểu. Theo sau hai tay không ngừng biến đổi pháp ấn, toàn thân tỏa ra ma khí cuồn cuộn biến ảo thành những con ác quỷ giương nanh múa vuốt vô cùng dữ tợn nhưng đó chỉ là bên ngoài.

Bên trong đan điền chỉ thấy các tia linh lực màu xanh đang phân tán từ từ tụ lại ở thủy hồ màu xanh. Thể tích linh lực trong thủy hồ bắt đầu bạo tăng.

Tất cả thuận lợi, khóe miệng của Lâm Hiên không nhịn được hiện chút vui mừng.

Hai tay hắn tiếp tục múa may cực nhanh, trước người xuất hiện liên tiếp ảo ảnh. Trong cơ thể kim đan đang chậm rãi xoay tròn bỗng chốc tốc độ trở nên chóng mặt.

Lâm Hiên đem toàn bộ thần niệm nhập vào bên trong đan điền. Lúc này kim đan bắt đầu to dần lên, mà linh lực dưới thủy hồ ban đầu yên lặng không dao động đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy.

Ùm!

Một cột xoáy nước do linh lực thuần khiết tạo thành phóng lên cao, hóa thành một con Giao long hướng về kim đan gào thét mà đi.

Giao long há miệng chiếm đoạt kim đan!

Tình cảnh này quả thực có chút kì lạ nhưng tu luyện Ma anh Quyết tự nhiên không theo lẽ thường.

Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ thống khổ vô cùng...

Cứ như vậy qua mấy ngày, Lâm Hiên vẫn ở trong động phủ khoanh chân nhưng điểm đen ở mi tâm đã biến mất. Đột nhiên hắn mở mắt ra.

Lúc này sắc mặt của hắn tái nhợt nhưng bộ dáng khá bình tĩnh. Trong đan điền kim đan đã thành công phân tách thành hai viên. Nhưng màu sắc cùng ánh sáng lại ảm đạm rất nhiều, trong đó có một viên đang bị vô số linh lực bao bọc lại thành một cái kén.

Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, tất cả thuận lợi. Ma anh là do kim đan thứ hai chuyển hóa thành nên phải cần có thời gian khá dài để củng cố nguyên khí của kim đan này. Tiếp theo là chờ Ma anh phá kén mà ra.

Trong khoảng thời gian chờ đợi này, Lâm Hiên cũng không nhàn rỗi. Hắn tới trước đến phòng Nguyệt Nhi thảo luận một lúc rồi về những điều tâm đắc khi tu luyện, rồi chậm rãi bước thong thả đến linh thú phòng.

Cửa đá mở ra, lọt vào mắt là một tổ ong. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ do dự.

Thời gian này hắn bắt đầu tìm hiểu về Khu Trùng thuật, bước đầu tiên tự nhiên phải tìm hiểu tập tính của ma trùng. Đáng tiếc hắn còn không biết tên gọi của những con ma phong trước mắt

Nghĩ ngợi một lát hắn trở lại phòng, từ trong túi chứa vật lấy ra một đống ngọc giản, những thứ này là do hắn không ngừng thu thập được tại khắp các phường thị đã đi qua, bên trong có ghi lại rất nhiều kỳ văn dị sự.

Lâm Hiên cầm lấy một cái đem thần thức chìm vào, rất nhanh đã lộ ra vẻ thất vọng đem ném sang một bên.

Tiếp tục lại lấy thêm một cái.

......

Cứ như vậy Lâm Hiên ở trong phòng đã ba ngày.

Đến khi chính ngọ Lâm Hiên đột nhiên bỏ một ngọc giản trong tay xuống, cười lên ha hả.

Ban đầu hắn còn định xem hết đống ngọc giản này, nếu không thấy có khi lại phải tới các phường thị thăm dò lai lịch của ma phong này.

Không nghĩ lại có thể tìm ra, trong một cái ngọc giản mà hắn mua được ở một phường thị của Mặc Nguyệt Tộc trong Khuê Âm Sơn.

Mặc Nguyệt Tộc Vu sư vốn am hiểu độc công, trong đó có nói Ma Phong này là kỳ trùng thời kỳ thượng cổ vô cùng lợi hại tên là Ngọc La Phong.

Ma phong này tốc độ nhanh như gió, có chứa kịch độc đáng sợ mà đến Nguyên Anh kỳ lão quái cũng phải sợ hãi, lực sinh mệnh cực kỳ ngoan cường, cho dù sau khi chết cũng có thể tự bạo hoặc là biến thành chất lỏng có tính ăn mòn, loại Ngọc La phong quả thực khó ứng phó vô cùng.

Nghe nói thời kỳ thượng cổ, từng có tu sĩ khu động một đàn Ngọc La Phong không ngừng toàn diệt mấy tông môn, thậm chí có không ít Nguyên Anh kỳ lão quái cũng thành vong hồn dưới kịch độc của Ma phong này.

Xem đến đoạn giới thiệu này, vẻ mặt Lâm Hiên vô cùng hưng phấn rồi rất nhanh lại trở nên âm trầm. Tuy Ngọc La Phong vô cùng lợi hại nhưng có nhược điểm sinh trưởng chậm chạp, thực lực lại chỉ gia tăng dần theo khi trưởng thành. Nếu chỉ là ấu trùng thì ngay cả Trúc Cơ Kỳ tu sĩ có thể dễ dàng đối phó. Hơn nữa mấu chốt để nuôi dưỡng kỳ trùng này là một loại dược liệu quý giá.

Sâm tinh!

Cái gọi là sâm tinh chính là tinh hoa của nhân sâm, nhất định nhân sâm phải sinh trưởng tới ngàn năm mới có thể chiết xuất ra một chút. Mà Ngọc La phong này muốn phát huy uy lực chân chính nhất định cần phải số lượng khá lớn.

Với một con thì cần lượng sâm tinh không lớn nhưng nếu là cả đàn tới vài trăm, thậm chí vài ngàn con thì cần lượng khổng lồ như thế nào có thể nghĩ. Cho dù là Nguyên Anh kỳ tu sĩ cũng không có đại thủ bút để nuôi được cả một đàn Ngọc La Phong như vậy, nên theo dòng thời gian, Ngọc La phong này cũng không được tu sĩ xem trọng.

Xem hết lai lịch ma trùng, Lâm Hiên thở phào một cái khóe miệng đầy ý cười, đối với người khác mà nói thì sâm tinh tất nhiên khó kiếm, nhưng với hắn dường như không phải là vấn đề gì quá lớn.

Theo lẽ thường chỉ có ngàn năm nhân sâm mới có một chút sâm tinh, nhưng nhờ vào Lam Sắc Tinh Hải trong cơ thể, Lâm Hiên có thể tinh chế ra sâm tinh từ các loại nhân sâm có thời gian sinh trưởng thấp hơn.



Lúc này ở Mã gia, Mã lão nhi đang tĩnh tọa trong mật thất, từ khi Lý trưởng lão tọa trấn ở đây, đã không còn kẻ nào dám dòm ngó đến linh mạch trong Hoàng Kỳ sơn này, tuy mỗi năm phải trả một số tinh thạch nhưng lão cảm thấy rất thỏa đáng.

Hơn nữa ba năm nay cũng không thấy Lý trưởng lão có yêu cầu gì thêm, Mã lão nhi mong tình cảnh cứ duy trì như hiện nay là tốt nhất.

Chợt một đạo Truyền Âm Phù bay vào, Mã lão nhi sửng sốt thò tay một cái đem hỏa quang kia bắt lại.

Lão đem thần thức chìm vào trong đó, một lát sau vị Mã gia chủ ngẩng đầu, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ cổ quái.

Truyền Âm Phù tự nhiên là Lâm Hiên gửi đi thông báo, sau này Mã gia đem toàn bộ tinh thạch cung phụng hàng năm quy ra thành nhân sâm trưởng thành, trong đó cũng không hạn chế về số năm sinh trưởng, chỉ nói là càng thời gian càng lâu thì càng tốt. Mà nếu như giá trị vượt quá thì vị Lý trưởng lão bằng lòng đem tinh thạch phụ cấp lại.

Nhân sâm tuy quý hiếm với tục giới nhưng tu tiên giả thì không để vào mắt, phải là Nhân sâm vạn niên thì mới giá trị. Lý trưởng lão thân phận tôn sùng, thần thông quảng đại lại muốn nhân sâm tầm thường để làm gì?

Tuy có điều không hiểu nhưng yêu cầu này không có gì khó khăn, với Mã lão nhi thì cứ nghe lệnh là được.

Thế là lão dặn dò đệ tử đi tới các phường thị chung quanh cùng tục giới chọn mua, không đến một ngày đã đưa tới cho Lâm Hiên mấy ngàn cân.

Đối với sự phục vụ của Mã gia Lâm Hiên hết sức hài lòng, nhìn vào đám nhân sâm chất đống như núi kia hắn cũng trợn mắt há mồm. Cho dù là vận dụng Lam sắc Tinh hải đã vô cùng thuần thục nhưng nhiều như vậy không biết phải tinh chế đến năm nào tháng nào mới xong.

Trong nháy mắt Lâm Hiên thu lại ý nghĩ lười biếng, nghĩ đến uy lực cực đại của Ngọc La Phong thì sự hưng phấn lại hiện trong mắt hắn.

Đợi một lát cho tâm tình bình ổn, Lâm Hiên đem một gốc nhân sâm nắm ở trong tay bắt đầu tinh chế.

......

Hạ sang đông đến đảo mắt lại thêm một năm, trong luyện đan phòng của Lâm Hiên có bày mấy trăm cái bình lớn nhỏ bên trong chứa đầy sâm tinh.

Trong thời gian củng cố kim đan, Lâm Hiên khá nhàn rỗi nên thuận tay đã tinh chế ra được nhiều từng này.

Nói đến sâm tinh này chứng thật là thứ tốt, ngoài công dụng lớn lao đối với Ngọc La Phong thì tu sĩ phục dùng vào cũng khiến pháp lực càng thêm tinh thuần. Lâm Hiên tự nhiên là không khách khí mỗi ngày đều dùng khá nhiều, lúc này pháp lực của hắn đã tinh thuần thêm một phần, ngày sau ngưng Nguyên anh đã thêm một phần nắm chắc.

Hàng ngày ngoài tinh chế cùng phục dụng sâm tinh. Lâm Hiên còn tham khảo thêm nhiều phương pháp trên cổ tịch, luyện chế ra một số loại Bồi Nguyên Đan mỗi ngày nuốt vào không ít. Dưới tác dụng của đan dược và nỗ lực tu luyện, hai viên kim đan trong cơ thể Lâm Hiên cuối cùng đã được củng cố.

Xem xét thời gian cũng đã gần đến, một hôm Lâm Hiên gọi Nguyệt Nhi vào bên cạnh dặn dò.

"Thiếu gia, ngươi chuẩn bị ngưng thành Ma anh?" Tiểu nữ tử này cũng rất thông minh, trong đôi mắt to xinh đẹp hiện lên vẻ hưng phấn: " Thiếu gia yên tâm, ta sẽ hộ pháp thật tốt, không để cho người khác quấy nhiễu người tu hành."

Lâm Hiên gật đầu rồi lấy mấy bộ trận kỳ bày ra bên ngoài động phủ, sau đó hắn đi vào phòng luyện công điều tức rất lâu rồi nhập định tĩnh tọa.

Bên kia Nguyệt Nhi cũng rời động phủ, đem thần thức phát ra giám thị nhất cử nhất động của sinh linh trong vòng hơn mười dặm, ngưng thành Ma anh vốn rất quan trọng nên không thể để một chút sai lầm.

Mấy ngày đi qua trong động phủ không chút tiếng động.

Rất nhanh qua nửa năm thời gian.

Hôm nay đã đến dâng đến nhân sâm cho Lý trưởng lão. Lại nói trên dưới Mã gia đều cảm giác việc này rất kỳ quái, tuy nhiên Mã gia chủ đã ra nghiêm lệnh không được thảo luận.

May là nhân sâm không khó thu thập. Những phú thương lớn nhất cùng với Võ lâm hào cường trong nghìn dặm nơi đây đều là tiểu đệ của Mã gia.

Từ ngày có Lý trưởng lão tọa trấn, không chỉ bọn đạo chích xung quanh kinh sợ mà đã có một số Tán Tu tiến đến nương nhờ, Mã lão nhi đương nhiên thu nhận vào làm ngoại môn đệ tử,. Lúc này thực lực Mã gia đã bạo tăng gấp đôi. Nên về công tác thu thập nhân sâm, Mã lão nhi nào dám lơ là đích thân giao phó cho nhi tử cùng tiểu nữ của lão.

Mà hôm nay người đến sơn cốc cấm địa kia chính là Mã Thiên Minh.

Vị Mã thiếu gia này cũng xem như anh tuấn, toàn thân vận áo bào trắng đầu đội mũ kim quan lưng thắt đai ngọc nhưng mặt ủ mày chau, nhưng giữa sầu khổ lại mơ hồ có một chút mong đợi.

Lúc này hắn nhìn vào túi trữ vật bên trong có gần ngàn cân nhân sâm, ngoài ra trong tay hắn còn có một cái hộp ngọc dán cấm chế phù triện, bên trong là một củ nhân sâm cũng có tai mắt mũi miệng mơ hồ đã thành hình một tiểu nhân.

Vật này nhìn qua đã biết là thông linh chính là vạn niên nhân sâm.

Vật này cũng là xảo hợp do tiểu đệ thế tục giới cung phụng rơi vào tay Mã gia. Lúc này vị Mã thiếu chủ định dùng vật này để thỏa mãn ước nguyện riêng.

Nhìn thoáng qua hộp ngọc trong lòng Mã Thiên Minh thấp thỏm, lo lắng không biết vị Lý trưởng lão bí ẩn có đáp ứng ra tay hỗ trợ hắn hay không?