Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 3 - Chương 161: Pháp bảo song thuộc tính




Về lại động phủ, Lâm Hiên khai phá ra một gian thạch thất khoảng trăm trượng, hắn đem Địa Mạch Chi Hỏa tinh thuần nhất dẫn vào. Sau đó Lâm Hiên dặn dò Nguyệt Nhi một hồi rồi mới bắt đầu quá trình luyện chế pháp bảo đầy khó khăn.

Theo lẽ thường, sau khi tu sĩ ngưng thành Kim đan, việc đầu tiên cần làm chính là thu thập tài liệu chế luyện pháp bảo.

Đương nhiên pháp bảo tầm thường sao có thể sánh với Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn. Tới lúc này, Lâm Hiên đã hao tổn bao không biết nhiêu tâm huyết, những tài liệu thu thập được, không một thứ nào không là trân phẩm thế gian.

Nhất định hắn phải ngàn vạn lần cẩn thận, nếu thất bại thì không có đường mà hối.

Lúc này trong thạch thất, Lâm Hiên khoanh chân ngồi hít vào một ngụm lương khí, hai tay để ở trước ngực bắt pháp ấn nhập định suốt một ngày đêm, đem pháp lực cùng tâm thần đến trạng thái tốt nhất.

Cuối cùng hắn mở mắt đưa tay vỗ trên túi trữ vật, bạch quang chợt lóe, trong lòng bàn tay đã hiện ra một cái hộp gỗ.

Do dự một chút Lâm Hiên đem nắp hộp mở ra.

Trong hòm là một tảng đá hình trứng cỡ nắm tay có màu lam nhạt, bên trong bao hàm linh lực hỏa thuộc tính vô cùng kinh người.

Cầm nó trong tay, Lâm Hiên đem pháp lực toàn thân cuồn cuộn rót vào. Một lát sau thạch tảng phát sáng lên, bên trong tách ra một hài nhi cao khoảng ba tấc kháu khỉnh bụ bẫm.

Tuy là hình dáng tiểu hài tử nhưng vẻ mặt lại có vài phần dữ tợn. Chính là Nam Minh Ly Hỏa yêu linh.

Yêu linh vừa hiện thân lập tức hướng về Lâm Hiên nhe răng nhếch mép. Đáng tiếc trừ làm được điều này nó cũng không có thủ đoạn gì khác. Hiện tại toàn thân đều bị phủ kín bởi những sợi tơ màu đen nhỏ.

Cấm chế này là do âm khí cùng oán niệm trong Thú Hồn Phiên làm vật trung gian dẫn ra, đối với Nam Minh Ly Hỏa thì có hiệu quả kiềm chế rất tốt.

"Hừ, đã đến lúc này mi còn không chịu ngoan ngoãn sao?"

Lâm Hiên nhếch miệng cười nhạt đưa tay điểm một cái.

Một đạo kiếm quang màu xanh bắn ra, như dài không dứt quấn quanh hài nhi, rất nhanh đã đem nó bọc thành một cái kén tằm.

Sau đó Lâm Hiên há to miệng phun ra một đạo đan hỏa cỡ ngón cái vào mặt ngoài kén tằm mà đốt.

Nam Minh Ly Hỏa thông linh phát ra Yêu linh chính là cực phẩm, như vậy muốn dùng nó để luyện chế pháp bảo thì trước tiên phải đem linh trí của Yêu linh xóa đi.

Lâm Hiên cẩn thận khống chế đan hỏa, qua một khoảng thời gian hai tay lại biến đổi pháp ấn một lần.

Lần luyện hóa Yêu linh đã bảy bảy bốn chín ngày.

Lúc này trên mặt Lâm Hiên đầy vẻ mệt mỏi. Quá trình này cực kỳ quan trọng vốn không thể dùng Địa Mạch Chi Hỏa, may là hắn đã là Ngưng Đan trung kỳ tu sĩ nếu không chưa chắc đã kiên trì được tới bây giờ.

"Thu!"

Lâm Hiên đem đan hỏa thu lại, kiếm quang màu xanh tán ra lần nữa hiện ra bản thể của yêu linh.

Chỉ thấy hai mắt nó nhắm chặt bất tỉnh nhân sự.

Lâm Hiên vừa lòng gật đầu, quá trình luyện hóa này không có phạm sai sót, hắn phất tay trái một cái, một đạo quang hà lướt qua đem tảng đá màu lam bay về trước mặt.

Đột nhiên Lâm Hiên ngẩng đầu, hai tay chỉ vào bảo vật vừa thu lại.

"Hợp!"

Yêu linh cùng thạch tảng bị kéo dính lại, linh quang bắn ra đại thịnh, lúc này thạch tảng phát ra hào quang như bảy sắc cầu vồng.

Trên trán Lâm Hiên đổ mồ hôi, dường như cực kỳ vất vả nhưng hắn không chút dám chậm trễ, mười ngón tay múa may đánh ra một đạo pháp quyết rót vào trong màn hào quang.

Oanh!

Hào quang vốn đang to ra chợt bị nén lại như bóng nước rồi nổ tung ra. Sắc mặt Lâm Hiên đại biến nhưng phản ứng rất nhanh. Niệm thần vừa động một tầng ánh sáng đã chắn trước người của hắn.

Linh Khí Hộ Thuẫn bình thường thì phòng ngự không đáng nhắc nhưng Cửu Thiên Linh Thuẫn lại là một ngoại lệ.

Linh khí đáng sợ như phong bạo hung mãnh quét qua người Lâm Hiên, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh nhưng không tạo được tổn thương cho hắn.

Trái lại bốn vách đá bị dư âm linh khí bạo phong chấn cho vỡ nát, Lâm Hiên phất tay một cái, một đạo cuồng phong đem tro bụi thổi đi.

Chỉ thấy một thạch tảng trong suốt trôi nổi trên không.

Toàn thân nó có màu lam ngọc như kim cương mỹ miều nhưng càng thêm kì lạ là bên trong có một ngọn hỏa diễm màu đỏ lúc sáng lúc tối lấp lánh không thôi, đây chính là chân thể của Nam Minh Ly Hỏa.

Lâm Hiên vẫy tay thu tinh thể vào trong lòng bàn tay, trên mặt không kiềm chế được vui sướng. Trân phẩm bảo vật này dù ở Linh giới cũng là vô cùng quý hiếm. Nếu dùng luyện chế ra pháp bảo thì uy năng của nó không thể tưởng tượng được.

Nguyên liệu chủ chốt đã xử lý xong, các công đoạn kế tiếp đơn giản hơn.

Lâm Hiên vỗ trên túi trữ vật đem Tử Long Đỉnh ttees ra.

Luyện chế Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn vốn khác phương pháp luyện chế pháp bảo thông thường một trời một vực. Thậm chí là đi một đường riêng, lần đầu khi Lâm Hiên xem ở trong Cửu Thiên Huyền Công còn có sự hoài nghi rất lớn.

Về sau suy xét nhiều lần lại không giống Luyện khí mà ngược lại có phần giống như luyện đan.

Điều này đối với Lâm Hiên lại là một tin mừng, so với Luyện Khí thuật thì Luyện Đan thuật của hắn đương nhiên vững chắc hơn nhiều.

Về cơ bản là giống nhau, chỉ có một chút khác biệt nhỏ cần tinh tế nắm chắc.

Lâm Hiên ngồi xuống im lặng một lát, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết dẫn Địa Mạch Chi Hỏa bắt đầu tế luyện, chỉ thấy liệt hỏa đỏ thẫm dưới điều khiển của hắn quay cuồng không ngừng, cuối cùng biến thành một hỏa long dữ tợn cỡ hơn trượng bao phủ lấy Tử Long Đỉnh.

Lâm Hiên chưa vội động thủ mà lẳng lặng quan sát thêm. Sau khi thấy liệt hỏa đã ổn định mới vỗ trên túi trữ vật. Hào quang rực rỡ chợt hiện. Mấy chục loại thiên tài địa bảo xếp hàng dọc bày trước mặt hắn.

Lâm Hiên nhìn những tài liệu phụ trợ, để thu thập được chúng hắn đã hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết vật lực.

Đầu ngón tay ngoắc một cái đem một tinh thể vô danh màu xanh lục bay về. Đem nó kẹp giữa hai bàn tay rồi h thi triển Nội Thị Thuật. Hắn chậm rãi điều động Lam sắc tinh hải trong cơ thể, rất nhanh những quang điểm màu lam đã hóa thành một dòng suối nhỏ dọc theo kinh mạch chảy tới hai lòng bàn tay.

Dị năng của lam sắc tinh hải không chỉ có riêng tác dụng với đan dược. Nhưng với các tài liệu luyện khí thì tinh chế khó hơn nhiều, Lâm Hiên cũng không mơ có thể khiến chúng tăng phẩm cấp lên một bậc, chỉ cần loại ra càng nhiều tạp chất thì uy lực của Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn càng tăng thêm.

***

Một tuần trăng sau trong thạch thất, thần sắc Lâm Hiên vô cùng mệt mỏi, lần tinh chế tài liệu này vô cùng hao tâm tổn lực.

Hắn khẽ lau mồ hôi trên trán rồi quan sát đỉnh lô trước mắt. Hai tay bắn ra hai đạo sáng cỡ cánh tay hài nhi.

Xèo xèo mấy tiếng, Tử Long Đỉnh sau khi hấp thu thì mặt ngoài lập tức xuất hiện chi chít những sợi tơ màu trắng.

Lâm Hiên tiếp tục đánh ra vài đạo pháp quyết, sau đó phất tay bào một cái đem nắp đỉnh mở ra. Lập tức có một quỷ trảo màu xanh hiện lên giữa không trung đem Nam Minh Ly Hỏa ném vào đỉnh lô.

Ngay sau đó Tử Long Đỉnh rung lên dữ dội, thấy thế Lâm Hiên khá kinh hoảng.

Hắn vội ngồi ngay ngắn rồi mười ngón tay nhanh chóng búng ra, trước người xuất hiện một đạo sáng cỡ nắm tay. Lâm Hiên do dự một chút rồi đấm ngực phun ra một ngụm tinh huyết, lập tức bị đạo sáng hấp thu vào.

"Đi!"

Lâm Hiên nén sự thống khổ chỉ tay một cái, đạo sáng mang theo tinh huyết lập tức bay vào trong hỏa diễm, lại thấy hỏa diễm phiêu phù bùng lên thành màu xanh biếc kỳ lạ, đỉnh lô mới dần ổn định trở lại.

Lâm Hiên thở dài, đây chỉ là chút khó khăn nhỏ. Kế tiếp còn không biết bao nhiêu gian nan đang chờ. Một lát sau vẻ mặt hắn kiên nghị trở lại.

Hắn lấy từ trong lòng ra một cái bình ngọc tinh xảo, nắp bình vừa mở ra đã thấy mùi hương thấm vào lòng người đã lan ra. Lâm Hiên ngửa đầu dốc lô đan dược cỡ hàng vạn tinh thạch vào miệng.

Dưới hiệu dụng của đan dược, bên trong đan điền, rất nhanh pháp lực lại cuồn cuộn sinh sôi. Lâm Hiên dựa theo phương pháp trong ngọc giản cẩn thận thao túng liệt hỏa, thỉnh thoảng lại phát ra thần thức quan sát tình cảnh bên trong Tử Long Đỉnh.

Đã ba ngày trôi qua, tinh thể màu lam trong đỉnh vẫn chưa suy chuyển gì.

Lâm Hiên thở dài nhưng không nóng vội tiếp tục khống chế liệt hỏa.

Sau chín ngày Nam Minh Ly Hỏa bắt đầu có dấu hiệu hòa tan, Lâm Hiên mừng thầm đem Vạn Niên Tuyết Tinh thêm vào trong đỉnh.

Lần này Tử Long Đỉnh phản ứng dữ dội hơn nữa, không chỉ là rung lên cực đại mà vô số điểm sáng linh khí có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhanh chóng bị hút qua đây.

Thấy cảnh này Lâm Hiên cũng không ngạc nhiên, trong ngọc giản vốn đã nhắc tới tình huống này. Chỉ thấy hai tay hắn múa ra những hư ảnh, trong khoảnh khắc đã bày ra một tầng cấm chế chắn các điểm sáng, không cho thoát ra bên ngoài.

Sinh ra dị trạng này là do Nam Minh Ly Hỏa là vật chí dương mà Vạn Niên Tuyết Tinh lại là vật chí hàn chí âm. Hai tài liệu này tương khắc như thủy hỏa bất dung, để cùng một chỗ tự nhiên bài xích lẫn nhau. Lúc này nếu có một Luyện Khí đại sư hàng đầu ở đây chắc phải tức đến giậm chân mắng to.

Trong Luyện Khí dù là Linh khí hay Pháp bảo đều là đơn thuộc tính, nói thí dụ như luyện chế Liệt Hỏa kiếm, bất luận nguyên liệu chủ yếu hay nguyên liệu phụ trợ đều phải là thiên tài địa bảo hỏa thuộc tính. Nếu luyện chế Huyền Băng kiếm thì cần phải thu thập tài liệu băng thuộc tính.

Tuy nhiên Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn vốn là một dị bảo sao có thể dùng lẽ thường mà đoán.

Phụ lục bên trong Cửu Thiên Huyền Công có tới mười bảy thứ pháp bảo, mỗi loại đều có thuộc tính riêng trừ Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn là hoàn toàn bất đồng.

Đối với Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn, Lâm Hiên không phải là hứng thú nhất thời mà do nó chính là pháp bảo có băng hỏa song thuộc tính hiếm thấy.

Muôn vật tương sinh tương khắc, thủy hỏa vốn là bất dung nhưng nếu có thể dung hòa trong một bảo vật thì uy lực của nó cực đại đến mức nào.

***

Lại nói ở Nhân Giới, cảnh giới đứng đầu của tu sĩ chính là Nguyên Anh kỳ.

Tiên đạo gian nan, có thể tu luyện đến cảnh giới này hầu như chỉ có những tu sĩ có Thánh linh căn.

Với thọ nguyên từ tám trăm đến một ngàn năm. Sau khi đột phá Nguyên Anh kỳ tu luyện đến Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, tiến thêm một bước dài thì trở thành Ly Hợp Kỳ tu sĩ chỉ có trong truyền thuyết ở Nhân giới.

Với thần thông đã tham ngộ được thiên địa pháp tắc ở Nhân Giới, các tu sĩ Ly Hợp Kỳ có khả năng phi thăng tới một giới khác là Linh Giới.

Linh giới là vốn là giới diện chỉ có trong thần thoại. Truyền thuyết về Linh giới vốn là những truyền kỳ huyền diệu nhất mà tu sĩ ở Nhân giới vốn không thể tưởng tượng nổi.

Thực ra Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn chính là bảo vật của tu sĩ Linh giới hạ lạc xuống Nhân giới này. Bảo vật này đã phá vỡ thiên địa pháp tắc ngũ hành tại Nhân giới này.

Lại quay về chuyện vài trăm vạn năm trước kia.

Ở thời kỳ hồng hoang, Tu Tiên giới vốn phồn vinh vượt xa hiện tại. Trong đó Cửu Thiên Huyền Tôn là một nhân vật danh chấn nhất phương.

Thời thiếu niên lão nhập sư ở một danh môn, do tư chất cực kỳ xuất chúng nên rất nhanh đã trở thành nhị đại đệ tử, là nhân tài kiệt xuất trong môn.

Thanh niên huyết khí phương cương, khi đó Cửu Thiên Huyền Tôn vốn xuân phong đắc ý, lại là một tiểu tử nông nổi có vài phần ngạo khí, kết quả đã đắc tội không ít người.

Bắt đầu chúng tu sĩ trong môn vốn đã ganh ghét, sau này chưởng môn mến tài có ý thu vào hắn làm đồ đệ thừa truyền đã khiến các thế lực cố cựu trong môn cực kỳ giận dữ.

Trong mắt những thế lực đó, Cửu Thiên Huyền Tôn chỉ là một tiểu tử nơi sơn dã lại nhập môn chậm trễ, vô đức vô năng sao có thể trở thành tôn sư nhất phái.

Thế là liên hợp bày ra một cái bẫy, khi đó Cửu Thiên Huyền Tôn vốn không có bao nhiêu tâm cơ tự nhiên là chui đầu vào.

Sự tình về sau cũng rất đơn giản. Chưởng môn cũng đành ngoảnh mặt làm ngơ mặc cho Cửu Thiên Huyền Tôn bị vu cáo hãm hại. Hắn bị khép vào tội phản môn và bị xử tử.

Tự nhiên không bó tay chịu chết đã mở một đường máu nhưng thần công của Cửu Thiên Huyền Tôn chưa thành, trải qua liên tiếp đau khổ may mắn cuối cùng đã trốn thoát ra.

Mang nỗi hận này, tác phong hành sự của Cửu Thiên Huyền Tôn thay đổi hẳn. Mặc dù chưa đến mức không chuyện ác nào không làm nhưng vì đạt được mục đích quả thật dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Muốn báo thù, trong một khoảng thời gian dài lão không ngừng kiếm tìm các công pháp quyết tu luyện thành tài.

Chặng đường này trải qua bao nhiêu gian nan nguy hiểm, tuy trong ngọc giản không nói kỹ nhưng Lâm Hiên cũng có thể tưởng tượng ra. Đối với vị tổ sư gia này hắn bái phục sát đất, khi đó Cửu Thiên Huyền Tôn chỉ là một Trúc Cơ Kỳ tu sĩ nhỏ nhoi mà dám chống lại một đại phái.

Thiên lão không phụ người có tâm, cuối cùng lão thu thập rộng rãi sở trường các nhà sáng tạo ra Cửu Thiên Huyền Công. Lúc này tu vị cũng đã đến Nguyên Anh kỳ.

Lại nói sau khi Cửu Thiên Huyền Tôn bỏ đi, môn phái kia lại thu thêm được mấy vị kinh tài tuyệt diễm đệ tử. Khi Cửu Thiên Huyền Tôn kết anh thành công muốn đi báo thù thì môn phái sớm đã uy chấn bá chủ một phương, tu sĩ Nguyên anh có tới năm người.

Cửu Thiên Huyền Công uy lực phi thường, nếu như là hai ba tu sĩ cùng cấp thì lão cũng dám liều mạng nhưng song quyền nan địch tứ thủ, Cửu Thiên Huyền Tôn đành phải nén giận cho đối phương đắc ý.

Lại nói ở thời kỳ hồng hoang mấy trăm vạn năm trước, không gian ngăn cách Linh giới và Nhân giới vốn không xa như hiện tại. Tu sĩ linh giới có thể phát huy đại thần thông phá toái hư không xuống Nhân giới.

Cửu Thiên Huyền Tôn vì báo thù vô vọng mà rầu rĩ không nguôi, trong một dịp tầm bảo lão xảo hợp gặp một vị tiền bối cao thủ Linh giới rớt xuống.

Đây là một vị cao thủ Ly Hợp Kỳ đang hấp hối, không lâu sau đã đoạn khí.

Cơ duyên trăm vạn năm có một, Cửu Thiên Huyền Tôn tự nhiên không bỏ qua, trên người vị Ly hợp tiền bối xui xẻo này lão tìm được không ít bảo vật, trong đó quý giá nhất là một song hoàn pháp bảo, lại có băng hỏa song thuộc tính.

Pháp bảo này đã phá vỡ quy tắc ngũ hành tương khắc ở Nhân giới nhưng uy lực đại khiến người líu lưỡi. Nhờ vào kiện dị bảo Linh giới này, cuối cùng Cửu Thiên Huyền Tôn đã trả được đại cừu uy chấn nhất phương, trở thành tu sĩ danh chấn thiên hạ.

Lúc này lão đã hơn tám hơn trăm tuổi, thọ nguyên còn lại chỉ hơn trăm năm, muốn phi thăng linh giới thì không có khả năng. Thế là thời gian còn lại lão dành để nghiên cứu băng hỏa song hoàn. Dù sao đây là Linh giới dị bảo, tài liệu luyện chế chắc không thể kiếm được ở Nhân giới này.

Về sau lão sáng tạo ra Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn, mặc dù uy lực kém hơn không ít nhưng cũng có băng hỏa song thuộc tính.

***

Trở lại thạch thất, Lâm Hiên phất tay áo bào một cái, một đạo hào quang màu lam bay vút ra đem địa hỏa triệt hồi đi. Tử Long Đỉnh bị hào quang kéo lại trước người hắn ba thước.

Hắn đem tiểu đỉnh mở ra, hai luồng hàn nhiệt đồng thời xông ra. Trong nháy mắt một nửa thạch thất bị đóng băng mà bên kia cảnh tượng hoàn toàn bất đồng, độ nhiệt cực nóng như đang trong lò luyện, ngay cả đá dưới chân cũng bắt đầu tan chảy.

Băng hỏa trùng trùng, cảnh tượng kỳ lạ này lại cùng tồn tại trước mắt.

Trên mặt Lâm Hiên lộ nụ cười thỏa mãn. Chín chín tám mươi mốt ngày vất vả, cuối cùng kết quả hoàn mỹ, đem Nam Minh Ly Hỏa, Vạn Niên Tuyết Tinh cùng hơn chục loại tài liệu luyện hóa toàn bộ đem dung hòa lại.

Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, biến đổi không ngừng thành một cái bình.

Tử Long Đỉnh chậm rãi bay tới, cẩn thận đổ ra một loại chất lỏng màu trắng bạc vào trong bình.

Rồi hắn đem Tử Long Đỉnh thu vào túi trữ vật, sau đó vẫy tay đem cái bình kia về trong bàn tay.

Bình này là bổn mạng chân nguyên biến thành. Lâm Hiên cảm nhận linh lực hiện có bên trong chất lỏng.

Trên mặt hắn hiện vẻ do dự nhưng rất nhanh trở nên kiên nghị. Há miệng đem cái bình nuốt vào trong bụng.

Theo sau Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, toàn thân chớp động linh quang không thôi, hai mắt nhắm chặt rơi vào nhập định.

Loại phương pháp luyện bảo thế này mới thấy lần đầu, Lâm Hiên thi triển Nội Thị thuật quan sát biến hóa bên trong thân thể.

Chỉ thấy cái bình kia đã thu nhỏ, theo kinh mạch đi tới đan điền.

Nơi này dường như là một thế giới hỗn độn sơ khai, khắp nơi đều có linh khí màu xanh tự do xen lẫn vô số điểm sáng màu lam, lúc sáng lúc tối mỹ lệ như biển sao.

Mà ở trung tâm biển sao có một hạt châu cỡ mắt rồng, chính là kim đan của Lâm Hiên.

Sau khi cái bình vào tới thủy hồ, linh khí dần dần dao động, linh lực trong thủy hồ tràn ra. Lâm Hiên nhíu mày, trên mặt lộ vẻ thống khổ nhưng không rên một tiếng, hai tay không ngừng biến đổi pháp ấn.

Kim đan bắt đầu xoay tròn, linh khí bốn phía chen chúc tụ lại, dần trở nên đậm đặc rồi biến thành một dòng chất lỏng màu xanh đậm.

Sau đó những chất lỏng màu xanh đậm bắt đầu dung hợp cùng chất lỏng màu trắng bạc. Ban đầu còn bài xích nhưng dần trở nên hòa lẫn vào nhau.

Lúc này Lâm Hiên mới nhẹ nhàng thở ra. Hắn không dám sơ xuất tiếp tục thi triển bí pháp.

Phương pháp luyện bảo này yêu cầu thần thức cực cao. May mà đây chính là điểm mạnh của Lâm Hiên.

Đảo mắt lại qua một tuần trăng, lúc này Kim đan đã trở nên tối đi mà linh lực bên trong đan điền cũng yếu đi không ít. Cũng may Lâm Hiên không ngừng phục dụng các loại đan dược quý giá, nếu không e rằng sớm đã không trụ nổi.

Lâm Hiên thở dài trong lòng. Trách không được ở trong phụ lục, Cửu Thiên Huyền Tôn có nhắc, muốn luyện chế này bảo ít nhất tu vị phải tới Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong.

Khi trước hắn ỷ vào pháp lực tinh thuần vượt cảnh giới, lại có đan dược chống đỡ mà luyện bảo. Hiện tại tình thế đã như tên rời cung chỉ có thể tiếp tục kiên trì.

Lâm Hiên cắn răng huy động thần thức, kim đan lại ào ào phát sáng lên phun ra vài đạo sáng màu xanh lớn bằng ngón cái, tụ mà không tán biến thành một cấm chế tinh xảo.

Lúc này bổn mạng chân nguyên của hắn đang bao phủ lấy dòng linh dịch đã dung hợp.

Cấm chế khởi động, bảy đạo sáng như sắc cầu vồng quay vòng không ngừng, linh dịch bị phân tách thành hai khối, sau đó bị kéo dài biến dạng không ngừng.

Qua không biết bao lâu xuất hiện hai cái phôi hình tròn vòng.

Ở phía dưới Cấm chế, linh lực bên trong tiểu hồ thời khắc này đã khô kiệt quá nửa, chỉ còn lại không đủ ba phần.

Lâm Hiên lại biến đổi tư thế ngồi, từ trong thủy hồ bay ra một cái Ngân Câu do linh lực biến thành.

Dưới sự điều khiển của thần thức, Ngân Câu liên tục điêu khắc trên hai chiếc vòng các loại pháp trận phức tạp.

Quá trình đầy khó khăn nhưng buồn tẻ, lại vô cùng chậm rãi.

***

Đông đi xuân đến, thời gian qua tới rất nhanh, đảo mắt một cái Lâm Hiên bế quan luyện bảo đã trôi qua hơn nửa năm.

Trong thời gian này không có người quấy rầy. Tu vị của Lục Doanh Nhi mặc dù không cao nhưng nàng xử lý công tư trong phân đàn rất trôi chảy.

Một ngày kia có hai đạo kinh hồng từ phía chân trời bay vút mà đến.

Độn quang hạ xuống hiện ra một tục một đạo. Bên trái là một trung niên thư sinh chừng tứ tuần, râu để ba chòm tướng mạo nho nhã.

Đạo sĩ bên phải thì niên kỷ lớn hơn, trên mặt đầy nếp nhăn tựa như quả táo tàu nhưng tinh thần lại rất tốt.

"Tiền sư huynh, chính là nơi này" Trung niên thư sinh nhìn thoáng qua ngọn Hỏa diệm sơn trước người, trong tay phe phẩy một thanh chiết phiến.

"Đương nhiên, nha đầu họ Lục dù cho lớn mật cũng sao dám nói dối hai ta, chung quanh đây đều có trọng cấm, xem ra quả nhiên Thiếu môn chủ ở chỗ này luyện bảo."

"Hừ, nói đến Lục nha đầu ta thật đúng là bái phục thiếu chủ, ban đầu một đệ tử cấp thấp tầm thường nhưng được hắn chiếu cố, ngắn ngủi không đến một năm đã từ Linh Động hậu kỳ mà Trúc cơ thành công."

"Điều này cũng bình thường, chúng ta tuy không biết nhiều về Lâm Hiên nhưng chưởng môn đã nhìn trúng hắn, người này tất có chỗ hơn người. Chuyện về Lục Doanh Nhi thì không tính gì. Trái lại ta rất hiếu kì, hắn ở khu vực này luyện chế pháp bảo, chắc hẳn bảo vật kia uy lực không nhỏ." Đạo nhân quan sát chung quanh một chút rồi vuốt râu, trên mặt lộ ra chút tò mò.

"Sư huynh nói có lý, năm đó thực lực Linh Dược Sơn ta còn chưa nổi lên, các trưởng lão chúng ta đều ẩn ở nơi bí mật gần đó bế quan, không có mấy người nhận biết Lâm Hiên, nhưng chưởng môn chân nhân đã thu hắn làm đồ đệ, ắt hẳn là có đạo lý."

Hai người này vừa nói cười đã đi tới hoang sơn, đây chính là hai vị trưởng lão mới tới từ Linh Dược Sơn. Lâm Hiên sau khi bố trí phân đàn đã nghĩ biện pháp liên lạc cùng sư môn, cuối cùng Linh Dược Sơn phái tới nơi đây hai vị cao thủ.

Nhìn thoáng qua Cấm chế phía trước, trung niên thư sinh hơi do dự: "Sư huynh, theo lời Lục nha đầu thì Thiếu môn chủ bế quan đã nửa năm. Tình cảnh trước mắt dường như bảo vật còn chưa luyện thành, bây giờ nếu chúng ta quấy rầy..."